Đời Ếu Như Mơ - Sự Đời Ếu Ai Ngờ


Truyện dài kỳ nhen, buồn buồn up vài khúc ngăn ngắn kiểu hot trend teenfic :v



I.

Hàn Tuyết Trinh ngủ quên trong bồn tắm lúc tỉnh ai ngờ lại xuyên đến một vương triều không có thật trong lịch sử, điều kỳ lạ là thân thể này giống hệt nàng kiếp trước, đến cả cái tên cũng chỉ thiếu có một chữ: Hàn Trinh. Nàng hiện là chỉ là một lục giai Tiệp dư nho nhỏ của Đoan Huyền viện, thế mà lại được thánh sủng ngập mặt, mưa móc lụt nhà, nghe đồn đến cả Huệ phi một thời khuynh đảo triều ca cũng khó bì so cạnh.

"Bẩm nương nương, Thiệu công công vừa cho người truyền lời tối nay hoàng thượng sẽ đến Đoan Huyền viện chúng ta đấy ạ," một cung nữ vào hầu chải đầu vui mừng báo lại.

"Chết mẹ!" Hàn Trinh buột miệng, hoa dung thất sắc. Vua mà tới chỗ phi, còn không phải để chơi trò thị tẩm hay sao? Hắn là ngựa đực, nàng mới chẳng thèm vào!

Cúc Hoa thấy chủ nhân thất ngôn, tưởng bản thân chải đầu không ưng ý chủ, lập tức buông lược quỳ xuống xin tha tội. Hàn Trinh nhìn cảnh cô thị nữ nhỏ bé run như cầy sấy quỳ trước mặt mình, bản thân dù gì cũng là người hiện đại tôn thờ bình đẳng nhân quyền, cảm thấy khó chịu bèn cúi đầu nâng đỡ cô gái nhỏ.

"Ngươi sao vậy? Sao lại quỳ? Đứng lên đi, đừng nói là ngươi chẳng làm gì có tội thì không việc gì phải quỳ, cho dẫu có thì cứ cúi đầu thành khẩn nhận lỗi ta sẽ tha cho, cớ gì phải hạ mình như vậy...?"

"Nương nương..." Cúc Hoa mở to mắt đầy ngạc nhiên nhìn chủ nhân. Từ lúc nào mà Hàn tiệp dư trở nên khoan dung từ ái như vậy?

Trông thấy vẻ kinh ngạc lại pha chút dè dặt của thị nữ thân cận mình nhất, Hàn Trinh lục lại trí nhớ của thân xác này, phát hiện ra Hàn Trinh của trước đây là một nữ tử cao ngạo, đối đãi với hạ nhân dẫu không tính là quá độc ác, đánh đập mắng nhiếc vẫn có rất nhiều, đối với ả cung nữ chải đầu này của mình lại đặc biệt ngoa ngoắt vì nhan sắc có phần hơn người, dẫu rằng ả chính là nha đầu theo hầu mình từ nhỏ.

Phải nói là cái thân xác cũ này quá ngu ngốc rồi, kẻ ở bên hầu hạ mình từ nhỏ mà còn tỵ hiềm nghi kỵ như vậy, đạo dùng người quả thật là học chưa thông. Tầm nhìn của người cổ đại đúng là hạn hẹp, phi tần hậu cung mà mất lòng thuộc hạ như thế thì còn ai trung thành làm việc cho mình?

Hàn Trinh vuốt vuốt tóc mai của thị nữ, phóng khoáng nói. "Việc trước kia ngươi cứ quên hết đi, từ bây giờ, chúng ta là tỷ muội thân thiết."

Cúc Hoa lệ mắt lưng tròng, rưng rưng muốn khóc.

"Khóc cái gì, khờ quá, hậu cung trăm ngàn nguy hiểm, ngươi cùng ta trưởng thành nơi Hàn phủ, càng phải đùm bọc lẫn nhau, có phước cùng hưởng, họa cùng chia mới phải. Ngươi lớn hơn ta một tuổi, vậy làm tỷ tỷ đi."

Dập đầu vái tạ chủ nhân, Cúc Hoa thành khẩn đáp dạ.

"Cúc Hoa nguyện sẽ trung thành với nương nương suốt đời."

"tỷ lại nữa rồi, từ nay ta cấm tỷ quỳ nghe chưa? Có lỗi thì xin lỗi được rồi, con người ta không ưa mấy thứ lễ tiết hạ thấp phẩm giá con người này. Ta và tỷ, chúng ta sinh ra đã bình đẳng, biết chưa?" nàng nghĩ mình phải khai sáng cho Cúc Hoa một tý về tư tưởng hiện đại.

"Dạ."

"Có việc này ta muốn nhờ tỷ đây, tỷ biết có cách nào khiến ta tránh thoát được đợt thị tẩm tối nay không?"

Cúc Hoa lộ vẻ khó xử, song không dám nghĩ sâu, lát sau lại đáp dạ.

"Có thể dùng dược khiến kinh nguyệt đến ạ..."

Mắt Hàn Trinh sáng lên. "Đúng ha! Nhưng mà... thái y trong cung làm sao dám giúp ta...?"

"Cúc Hoa có chút hiểu biết về y dược ạ, nương nương cứ để chuyện đó cho Cúc Hoa."

Nhìn dáng vẻ hăng hái sẵn sàng lao vào biển đao sông lửa của thị nữ, Hàn Trinh cảm thấy đắc ý trong lòng. Lấy nhân đối đãi quả nhiên hữu hiệu, Cúc Hoa bây giờ chẳng phải lại càng hết lòng vì nàng sao?

Thế là mấy ngày liên tiếp Hàn Tiệp dư đều không phải tiếp vua, vua có đến dùng thiện cùng thì ban đêm cũng được nàng sai Cúc Hoa đuổi khéo đến các cung khác. Vị trí của cung nữ Cúc Hoa cũng được thăng lên nhất đẳng, hằng ngày như hình với bóng với Hàn Tiệp dư, ngay cả ăn cũng được ngồi cùng bàn, xưng hô tỷ muội, quả thật vô cùng thân thiết.

Qua hơn một tháng, bỗng một hôm có người đến Đoan Huyền viện truyền chỉ, sắc phong Cúc Hoa thành ngũ giai Hàn tần, cao hơn Hàn tiệp dư một phẩm.

Cúc Hoa cúi đầu xin lỗi một Hàn Trinh vẫn còn ngơ ngác xong, tươi cười bảo thế là từ nay họ có thể đường đường chính chính làm tỷ muội bình đẳng rồi, thật là tốt quá, ahihi.










Nhấn để mở bình luận

Đời Ếu Như Mơ - Sự Đời Ếu Ai Ngờ