12 Chòm Sao Học Viện Siêu Năng Lực



___________Tối Đến__________



- Hôm may chơi vui ghê các cậu nhỉ??? - Kim Ngưu nằm dài trên sàn, vui vẻ ngậm mấy que bánh quen thuộc vui vẻ nói

- Đúng là vui thật đó!! Nhưng trừ vụ Hoàng Đăng bị thương thôi!! - Sự quan tâm của Thiên Bình như đã vô tình để câu nói của cô "nhuốm màu phản đối". Nhưng cũng đúng là hôm nay chơi rất vui như lời Kim Ngưu nói.

- Tai nạn ngoài ý muốn mà!! Các cậu không phải lo đâu!!! - Hoàng Đăng cười xoà, đôi mắt trộm hướng về phía Thiên Yết và Song Ngư đang ngồi trên ghế sofa. Cả hai chị em thấy anh đang nhìn thì lập tức quay phắt mặt đi. Có vẻ cả hai người đang nhớ đến vụ hồi trưa đây mà. Hoàng Đăng thì chẳng nhớ gì về chuyện xảy ra lúc đó nên cũng không biết gì về phản ứng kì lạ của hai chị em nên cũng không thắc mắc nữa.



- Bây giờ có chuyện gì vui vui nghe cho đỡ chán không?? Ngồi ở khách sạn mãi tớ cũng thấy buồn!! - Nhân Mã ngồi dựa lưng vào cửa lớn hướng tầm nhìn ra ngoài cảnh biển, ngáp một hơi dài.

- Hay tụi mình ra ngoài đi shopping đi~~~ - Thiên Bình có vẻ khá phấn khởi. 

- Tụi mình phải để đành tiền Thiên Bình à!! Trừ tiền bọn mình để dành ở nhà thì bây giờ bọn mình cũng chỉ còn có 2000 yoen để tiếp tục chuyến đi thôi đấy!! - Xử Nữ nói sau vài giây đưa mắt suy ngẫm. - Tiền vé máy bay của chuyến đi thì bọn mình được miễn nhưng những dịch vụ khác thì không được đâu!!

- Nhưng kí túc xá ở trường hình như sẽ cung cấp cả ba bữa ăn cho lớp mình m.......

- Không có đâu em!!!! - Thầy Xà Phu ngồi ở góc phòng cắt ngang câu nói một cách đột ngột - Nhà trường chỉ cũng cấp nơi ở và lượng thức ăn đủ cho bữa sáng thôi! Hai bữa còn lại các em phải tự lo!!

- Nên nhớ đây là trường học, chứ không phải ở nhờ nhà người khác đâu mà cho ăn đủ ba bữa hả Thiên Bình?? - Song Ngư nhìn Thiên Bình thở dài một cách ngán ngẩm. Thiên Yết kế bên dường như cũng có biểu hiện tương tự.

- Nếu xài quá đà thì tháng sau chúng ta có nước cạp đất ăn đấy!! - Bảo Bình khẽ rùng mình khi nhớ lại cảnh húp cháo lần trước. Lúc đó cả đám phải chờ từng giây từng phút để mong có người nào trong nhóm được nhận lương từ việc làm của mỗi người để có thể cứu vớt được tình hình lúc đó.

- Các em phải đi làm thêm kiếm tiền sao??? Phục các em thật đấy!! - cô Thiên Hạc trầm trồ - vậy lúc hè các em đi làm việc gì??

- Không phải ai cũng đi chị ơi! Có vài người ở nhà để dọn dẹp nữa!! - Cự Giải nghiêng đầu nói - Em với Xử Nữ ở nhà làm bếp!!

- Em làm việc cho một quán trà sữa!! - Bạch Dương hồ hởi. Ngay từ ngày đầu tiên làm việc anh đã được cô chủ quán khen thưởng rất nhiều. Nguyên nhân là ngay khi anh vào làm việc, lượng khách đến trong ngày bỗng dưng tăng đột biến. Điều này khiến cô chủ quán rất hài lòng nên mỗi tháng ngoài trừ tiền lương chính ra Bạch Dương còn được rất nhiều tiền bo.

- Em làm gia sư dạy kèm! - Ma Kết trả lời trong khi cặp mắt lại nhìn mông lung.

- Em làm trợ giảng cho cậu ấy!!! - Kim Ngưu cười khoái chí. Thực chất cô nàng đến chỗ dạy chỉ có ngồi đó để chạy vặt cho Ma Kết chứ chẳng làm gì cả. Nhưng mỗi tháng thì tiền lương Ma Kết hưởng 65%, Kim Ngưu 35%. Nhưng thật ra là lúc đầu thì Ma Kết tính lấy 75% tiền lương nhưng do bị Kim Ngưu dùng kế dụ nên anh đành phải chia như số phần trăm ban đầu.

- Cậu thật tham lam đấy Kim Ngưu! Chỉ toàn ngồi ăn bánh Pocky trong khi tớ dạy học mệt như thế!! - Ma Kết thở dài một tiếng, Kim Ngưu thấy vậy lập tức chạy đến đu vai anh chu mỏ nũng nịu:

- Đừng thế mà~ Ma Kết của tớ là đáng yêu nhất đó~ Lần sau tớ sẽ không như thế nữa đâu mà~ Cậu đẹp trai và tài giỏi như thế đừng thèm để ý đến mấy chuyện nhỏ nhặt này nha~

-...

Mặc cho hai đương sự đang chìm đắm vào "thế giới" của riêng mình, mọi người lại tiếp tục giới thiệu:


-Em có làm người mẫu quảng cáo nước ngọt!! - câu nói của Sư Tử trông có vẻ rất miễn cưỡng
- Ồ!!!!! Thật sao!?????? Chị hơi ít xem tivi nên không biết!! - cô Thiên Hạc mắt sáng rực lên - Em quảng cáo nước ngọt gì????

- Em quảng cáo Sting!!!

-...

- Tớ cũng "hơi hiểu" tại sao người ta lại mời cậu quảng cáo Sting rồi đấy!!! - Bạch Dương nhếch môi cười ranh mãnh

- Chắc chắn là do cái màu tóc! - Song Tử nằm trườn dưới sàn cười ngoặc ngoẽo - Mấy cậu có đồng ý không?

- Hẳn là thế rồi! Nhìn mái tóc của cậu ấy kìa! Đỏ rực luôn ấy!! - Nhân Mã đưa tay lên nghịch mấy phần tóc sau gáy Sư Tử, làm cậu bạn cau mày một cái rồi gạt tay anh ra.

- Tớ cũng thấy sự logic của quảng cáo này khá hợp lý! - câu nói của Ma Kết như tiếp thêm năng lượng cho Song Tử tiếp tục ôm bụng cười như điên dưới sàn.

- Tớ không nghĩ là vậy nhưng tớ lại thấy câu nói của Song Tử cũng rất có lý đấy!! - Song Ngư vừa che miệng vừa nói như muốn nhịn cười. Mà thực ra cô nghĩ là với gương mặt điển trai thân thiện của mình thì Sư Tử được mời đi làm người mẫu quảng cáo cũng không có gì lạ! Chỉ là nếu có màu tóc trùng với hãng nước đó thì chắc quảng cáo sẽ nổi bật hơn nhiều! Cô đã từng lên mạng xem thử clip và thấy cũng rất hay, và lượt xem là... hơn 23 triệu...chỉ trong 22 tiếng sau khi được đăng! Lúc đó, Song Ngư suýt phải lấy mắt ra lau lại xem cô có nhìn nhầm 23 triệu thành 23 nghìn không?!? Và kết quả sau đó thì... không có sau đó nữa...

- Nếu mỗi người trong các em đi quảng cáo, thì theo như năng lực và thói mà thầy cô đã phân tích cho các em, mỗi người sẽ quảng cáo một món như sau:

Bạch Dương: Bếp Ga Siêu Hạng
Kim Ngưu: Bánh Pocky
Song Tử: Quạt Máy, Máy Hút Bụi,...
Cự Giải: Văn Phòng Bác Sĩ
Sư Tử: Nước Ngọt Sting
Xử Nữ: Dàn Loa Karaoke
Thiên Bình: Truyện Yaoi (Boy Love)
Thiên Yết: Dao Thái Lan
Nhân Mã: Giày Chạy Bộ
Ma Kết: Lò Luyện Kim
Bảo Bình: Nhà Phân Tích
Song Ngư: Đồ Tắm Nữ

-...


Chỉ cần biết sau khi nói xong, cả hai thầy cô đều bị cả đám ném thẳng xuống biển một cách không thương tiếc.



_____________________________


- Kể tiếp đi các em! Lần này hai anh chị không giỡn như thế nữa đâu!!! - Cả hai đương sự sau khi tắm xong rồi lại cùng cả nhóm tiếp tục câu chuyện. Một số người còn chưa hết bực chuyện ban nãy mà liếc một cái khiến tim của hai thầy cô suýt thủng một lỗ.

- Thôi được rồi! Em thì làm hầu gái cho một quán Maid Cafe gần thành phố! - Giọng Thiên Yết trong có vẻ khá ngại ngùng

- Thiên Yết làm Maid??? Thật sao??? - cả đám nhìn chăm chăm vào cô như có vẻ ngạc nhiên lắm -Cậu có bao giờ cười không đó??

- Tớ nhớ cũng có mà?? Để tớ nhớ xem!!


Mấy tháng trước, tại một quán Maid Càe.

- Vâng! Một phần cơm cuộn trứng của quý khách đây ạ. - Thiên Yết đứng ngay ngắn, đôi môi nở một nụ cười thân thiện, gương mặt tỏ ra vô cùng tự nhiên đặt ba dĩa cơm xuống bàn ăn của ba thanh niên hơn cô khoảng vài tuổi  - Chúc quý khách ngon miệng ạ!

Lúc Thiên Yết chưa quay lưng đi được hai bước thì đã nghe tiếng gọi từ phía sau:

- Em ơi!! Lau giùm bọn anh mấy chiếc thìa!

- Dạ được! - một cách khá miễn cưỡng nhưng lại rất tự nhiên, Thiên Yết đi lại rút một chiếc khăn giấy ra rồi lần lượt lau ba chiếc thìa đặt lên phần ăn của từng người. Xong cô lịch sự nói:

- Chúc ngon miệng ạ!

Lần này Thiên Yết nghĩ mình đã thoát nên vội đi đến quầy tính tiền để lấy hoá đơn cho mấy khách hàng khác, nhưng chưa kịp làm gì thì đã nghe tiếng gọi nữa, cũng là một trong số ba thanh niên đó:

- Em ơi! Nhặt giúp anh chiếc thìa được chứ??

"Có chiếc thìa rơi ngay chân cũng không cúi xuống nhặt được? Tưởng tôi là osin chắc!!"

Nghĩ như vậy nhưng cô cũng phải làm thôi! Vì công việc mà! Thế là cô cũng đi lại, cúi xuống nhặt chiếc thìa lên rồi dùng khăn giấy lau lại thật cẩn thận, đặt lên phần cơm của cậu thanh niên chúc cậu ta ngon miệng rồi lại quay lưng đi tiếp.

- Em ơi! Đưa giúp anh cái menu nhé!

Thiên Yết nhìn con dao trên chiếc bàn trước mặt, bỗng chốc cảm thấy ngứa tay đến khó hiểu.

Đủ lắm rồi! Liệu cô có thể kệ m* thứ pháp luật và những người khách xung quanh mà tặng cho mấy tên này một cái mũi lệch không nhỉ? Hay là một cách "nhẹ nhàng" và "tao nhã" hơn, cầm cái thứ đang loé sáng trên bàn kia và lụi luôn cho mỗi thằng một nhát? Ôi cô cảm thấy yêu cái đường ánh bạc tuyệt đẹp ấy biết bao. Nếu xét về những ức chế mà cô đã phải chịu đựng trong suốt những lần sai khiến vô tội vạ kia thì hành động "nho nhỏ" ấy không đáng là gì.

Nhưng mỗi tội, sàn nhà sẽ bị bẩn mất.

Nghĩ đến đây, cô chậc lưỡi. Thiên Yết, mày hãy bình tĩnh. Mày đã quyết định làm ở đây suốt mấy tháng qua, không lí do gì chỉ vì mấy tên hâm dở kia mà rước họa vào thân được. Hãy nghĩ tới số tiền mày nhận được vào cuối tháng để trang trải cho cuộc sống hàng ngày của hai chị em và mọi người ở nhà.

Viễn cảnh tươi đẹp ấy xoa dịu cho chiếc thang đo mức độ kiềm chế đang ở mức báo động đỏ, Thiên Yết ráng nặn ra nụ cười méo mó hòng cứu vớt cho tâm trạng tồi tệ của mình, tiếp tục công việc còn dang dở. Lần này, cô xoay người bước nhanh hơn.

- Em ơi, giúp bọn anh xịt thêm tương ớt nhé!


Bước chân Thiên Yết khựng lại, chiếc thang đo độ kiềm chế vang lên một tiếng "tạch" đầy thâm thuý. Cuộc sống mà, đôi khi từ "chó má" không thể lột tả được hết cái sự đời này.

Con dao trên bàn đâu rồi đấy nhỉ?

Trong quán Maid Cafe này, khi khách hàng gọi phải thêm tương thì các hầu gái phải viết lên trên phần ăn của khách hàng một cái gì đó thật đẹp và dễ thương, như một trái tim hay cái gì đó tương tự thế. Miễn là làm họ hài lòng là được. Nhưng lúc này đó chẳng phải là thứ Thiên Yết quan tâm, cô chỉ muốn tìm ra cách để đồ sát ba tên khách hàng khốn kiếp trước mắt thôi.

- Quý khách muốn viết gì lên phần ăn ạ?? - Thiên Yết dù cố tỏ ra thật tự nhiên nhưng lọ tương cầm trên tay như sắp bị bóp nát tới nơi. Hay bây giờ cô xịt luôn cho mỗi tên một phát vào mắt nhỉ?

Không được Thiên Yết, hãy ráng nhịn, nhịn!!

- Em viết những suy nghĩ của mình vào phần ăn của bọn anh đi! - một thanh niên vẫn nhìn Thiên Yết bằng cặp mắt say đắm, cả hai người kế bên cũng không khác cậu ta là bao. Thiên Yết khẽ nhướng mài, sau vài giây suy nghĩ, cô lại "nhẹ nhàng" cất giọng:

- Dạ được ạ! Thưa quý khách!

Chỉ khoảng vài chục giây sau, cả ba phần ăn của ba thanh niên được Thiên Yết ghi rõ một dòng chữ đỏ chói trên miếng trứng cuộn. Dòng chữ đúng là rất đẹp, rất bắt mắt nhưng rất tiếc là cái nội dung lại không được như thế.


"Chuẩn bị chết đi!"


Trong phút giây ngỡ ngàng, khi cả ba tên ấy ngước lên nhìn Thiên Yết, họ đã tưởng mình vừa nhìn thấy ác quỷ.

Đó lần đầu tiên trong lịch sử, quán Maid Cafe duy nhất của thành phố phải đi gọi xe cứu thương.


Nhấn để mở bình luận

12 Chòm Sao Học Viện Siêu Năng Lực