80 Mỹ Nhân Đáng Thương Xuyên Thành Nữ Phụ Nông Gia Độc Ác



Tuyết Mai lẩm bẩm:
"Mạn Mạn, còn sớm lắm.

"
Tô Doanh mặc quần áo xong: "Cậu ngủ đi, tôi về nhà trước.

"
Cô xuống đất đi đôi tất bông, vừa bước ra thì thấy Liễu Thu Lan đang ôm cỏ về nhóm lửa nấu cơm.

Tô Doanh lập tức chào hỏi.

Liễu Thu Lan cười nói:
"Mạn Mạn dậy sớm thế, trời lạnh thế này ngủ thêm chút đi.

"
Tô Doanh chỉ nói mình đã ngủ dậy, lúc này không có trò giải trí gì, không xem tivi cũng không chơi máy tính, buổi tối 8 giờ rưỡi đi ngủ, 6 giờ cũng dậy đủ giấc rồi.

Cô chào tạm biệt Liễu Thu Lan, Liễu Thu Lan nhiệt tình nói:
"Sao không ở lại ăn sáng, một lát nữa là xong rồi.

"
Tô Doanh nào chịu, cô cảm ơn rồi về nhà, cô không có cái mặt dày như Tô Hướng Đông.

Cô rải bước lớp tuyết trắng trên mặt đất để về nhà.

Lúc này trong biển mây trắng xóa phía chân trời, mặt trời mới nhú lên, ánh nắng phủ lên biển mây trắng xanh một lớp màu sắc rực rỡ, soi trên lớp tuyết trắng dưới đất đều phản chiếu ra những ánh sáng ngũ sắc, khiến Tô Doanh có cảm giác như đang mơ.

Liệu rằng bản thân mình mãi mãi không tỉnh mộng không?
Đến nhà, ông nội Tô và Lương Mỹ Anh đã thức dậy, Tô Hướng Đông và Nhị Mạn vẫn đang trong phòng ngủ ở phòng ngoài đắp chăn ngủ, bà nội Trương trong phòng ngủ ở phòng trong cũng chưa dậy.

Lương Mỹ Anh đang "Cục cục.

" cho gà ăn, bà thấy Tô Doanh về thì ngạc nhiên hỏi:
"Hử, họ không giữ con lại ăn sáng à?"
Tuy rằng cô không vui trong lòng nhưng Tô Doanh không biểu lộ quá nhiều:
"Có giữ nhưng con ngại.

"
Lương Mỹ Anh phóng hạ hồ lô, quăng đống hạt thóc vụn trong tay xuống đất, vỗ tay, đến bên cạnh Tô Doanh nắm lấy vai cô:
"Mạn Mạn, con lại đây, mẹ nói chuyện với con.

"
Có vẻ như bài giáo huấn tối qua chẳng có tác dụng gì.

Không cần suy nghĩ, Tô Doanh cũng biết bà ta muốn nói gì, cô miễn cưỡng nói:
"Con nhớ lời mẹ dặn rồi, mới sang đó mà ở lại ăn cơm thì bị cười cho, mẹ cũng không muốn mọi người sau lưng chỉ trỏ con chứ.

"
Mẹ tưởng mọi người ai cũng mặt dày như ba mình à?
Lương Mỹ Anh cho rằng có lý nên cũng không ép cô nữa, bà ta lại hỏi kĩ chuyện tối qua, mẹ Tuyết Mai có sắc mặt khó coi không, có cho cô ăn củ cải hay táo không.

Táo???
Tô Doanh nhếch miệng, trong trí nhớ của nguyên chủ thì nhà mình vẫn chưa từng ăn táo bao giờ, mới sang nhà người ta ở một đêm mà muốn ăn táo ư? Mùa đông buốt giá thế này thì mọi người có tiền đâu mà mua táo?
Cô tuỳ tiện chèo lào chào chụa cho bà ta vài câu.

Lương Mỹ Anh nghe mà không vui nhưng bà ta đối với con gái lớn vẫn luôn tốt tính và cũng coi trọng, dù sao thì Mạn Mạn cũng đẹp, lại là chị gái nên được xem trọng hơn.




Nhấn để mở bình luận

80 Mỹ Nhân Đáng Thương Xuyên Thành Nữ Phụ Nông Gia Độc Ác