80 Mỹ Nhân Đáng Thương Xuyên Thành Nữ Phụ Nông Gia Độc Ác



Cô phát hiện ra dù anh thợ mộc Cao cũng ngồi ăn cơm nhưng trước mặt anh ta lại có thêm một quả trứng luộc!
Cô không thể không nhìn bà nội, quả nhiên bà đen ngòm, cổ cứng ngắc như thiên nga.

Lương Mỹ Anh thì đắc ý lắm.

Tô Hướng Đông vẫn bộ dạng chỉ biết ăn với uống ngốc nghếch, ông nội Tô cúi đầu ăn cơm, thỉnh thoảng nói vài câu về việc sửa nhà với thợ mộc Cao.

Sửa nhà mà ở nhà người ta luôn à?
Ở đâu chứ?
Chỉ có hai gian phòng ngủ, ngủ thế nào cho đủ?
Rất nhanh cô đã biết được, nghe ông nội Tô nói có vẻ thợ mộc Cao tối có thể ngủ nơi sảnh chính, trải một lớp rơm rồi trải lên đó một lớp rạ là được.

Thợ mộc Cao nói mình nhiệt tình sung sức không sợ lạnh, như vậy là đủ.

Tô Doanh suy nghĩ, Cao thôn chắc không quá xa nhỉ, ban ngày đi ban đêm về, chẳng lẽ không đủ làm việc sao?
Còn phải nhất quyết ở đây.

Thật là… thôi được rồi, cứ coi như họ thích vậy.

Ăn cơm xong, Lương Mỹ Anh cùng lão Tô nói chuyện sửa nhà với thợ mộc Cao, lấy ra đống rơm rạ, ngô, gỗ mà gia đình đã chuẩn bị.

Tô Doanh nghe thấy vô nghĩa bèn đi đến gian phòng phía đông nói chuyện khác với bà nội Trương.

"Bà nội, bà đan hai cái hộp rơm và mũ rơm làm mẫu thử, phiên chợ tới để cháu đưa cho Vương hàng rong xem nào.

"
Bà nội Trương lại dựng tai nghe ngóng bên ngoài, có chút lơ đễnh, gật đầu nói Được.

Tô Doanh lại nói:
"Nhà Tuyết Mai có màu đỏ sẫm và xanh lục, mua chút về nhuộm cỏ rơm, đan thêm chút màu sắc, tới lúc đó sẽ bán thêm được 2 hào.

"
Nếu đan thêm hoa văn nào đó thì càng tốt.

Bà nội Trương cũng tùy tiện hứa.

Tô Doanh nghi hoặc nhìn bà ấy một cái, tại sao lại không mắng nhiếc gì vậy? Lúc này cô mới phát hiện bà nội Chương đang nghiêng tai về phía cửa nghe ngóng tiếng động.

Bà nội Trương dường như biết cô nghi ngờ, trừng mắt nhìn cô:
"Nổi cơn ngứa à?"
Mồm miệng bà Trương chua ngoa lắm nhưng thật ra bà ấy chưa từng đánh chửi đứa trẻ nào, Tô Doanh bèn cười nói:
"Sau lưng ngứa, bà nội bà gãi giúp cháu đi.

"
Lúc này giữa đông không tắm rửa thì không ngứa mới là lạ đấy, đêm qua cô với Tuyết Mai còn ngồi gãi ngứa cho nhau nửa ngày trời.

Bà cầm cây gãi ngứa ném cho cô:
"Tự mình gãi đi, còn muốn bà hầu hạ hả? Thật là!"
Tô Doanh liền cầm cây gãi ngứa gãi, kết quả càng gãi càng ngứa.

Bên kia, Nhị Mạn sợ sệt:
"Chị ơi, để em gãi cho.

"
Tô Doanh cười nói: "Được chứ.

"
Nhị Mạn bắt đầu gãi ngứa cho cô.

Tay nhỏ vừa mới đưa vào, Tô Doanh đã lạnh suýt bật dậy, đợi Nhị Mạn bắt đầu gãi, đau đến nỗi Tô Doanh rơi nước mắt.

"Được rồi được rồi, không cần gãi nữa.

" Gãi thêm nữa chắc phải chảy máu mất.




Nhấn để mở bình luận

80 Mỹ Nhân Đáng Thương Xuyên Thành Nữ Phụ Nông Gia Độc Ác