Ám Nhật



Sau khi chiếm được Giang Hải cùng với toàn bộ khu vực biên giới chạc ba cũ.

Lãnh thổ của nước Lương đã kéo dài về phía đông bắc kha khá.

Hiện tại thì vùng phía đông Lạc Thành không còn rơi vào hoàn cảnh hai mặt giáp địch nữa.

Hắc Long Quân cũng ít chịu áp lực hơn và Lạc Thành cùng trở nên an toàn hơn.

Quan trọng nhất là nước Thịnh và nước Giang không còn dễ dàng liên hệ được với nhau nữa.Ngược lại thì vì như vậy cho nên quân Lương bị dàn trải ra theo nhiều ngang hơn và rõ ràng là có rất nhiều lỗ hổng trong thế trận phòng ngự hiện tại của nước Lương.

Khi mà quân Lương đang thiếu hụt lực lượng nghiêm trọng sau tổn thất trong chiến dịch vừa rồi.

Đặc biệt là khu vực ở giữa.

Chính xác thì bây giờ vùng đông bắc và tây bắc nước Lương đang tách rất xa nhau chứ không còn nối liền như trước.

Liên Đông Doanh và Lạc Thành Doanh vốn là hai đơn vị tuyến sau để đản bảo cho hai đại doanh tuyến đầu thì họ bây giờ đang phải làm nhiệm vụ bảo vệ biên giới trung tâm với không có bất cứ lực lượng hỗ trợ nào cả.Đến cả Nam Giang Doanh cũng đã được điều đến thành Giang Hải.

Hiện tại một khi quân Thịnh đánh từ phía bắc xuống thì nước Lương không thể để thua dù chỉ một trận nếu không thì nước Lương mới là nước bị rơi vào cảnh chia cắt.

Lúc đó thì trước mặt thành Lương Kinh chỉ có vùng Bình Giang mà thôi.

Không phải tự nhiên mà Lương An để cho Thần Võ Doanh đóng quân ở đây.

Dù bị tổn thương nặng nề thì đây vẫn luôn là đội quân bảo vệ an toàn cho thành Lương Kinh từ bên ngoài.Theo lẽ thường thì bây giờ nước Lương không nên tiếp tục đánh nhau tiếp bởi vì không còn quân cũng như không có vị trí để tấn công.

Thế nhưng Lương An không nghĩ thế.

Hiện tại đã rất gần tết mà Lương An vẫn ra lệnh cho Liên Đông Doanh rời vị trí không chiếm giữ khu vực một phần ba bán đảo nước Giang nữa mà lui về.

2 vạn quân người Lạc cũng không trấn giữ ở phía đông nữa mà di chuyển đến vùng eo đất chốt giữ thay cho Liên Đông Doanh.Một vạn quân cần hồi phục của Liên Đông Doanh được cho phép lui về đại doanh cũ để tiếp tục nghỉ ngơi còn 2 vạn quân còn lại của họ cùng với 1 vạn quân từ Hắc Long Quân được lệnh tấn công vào vùng lãnh thổ phía đông của nước Thịnh.

Mục tiêu là cố gắng chiếm được vùng lãnh thổ ngoài cùng phía đông cũng chính là nơi duy nhất có khả năng kết nối với biển của nước Thịnh.

Lương An làm thế là để cho nước Giang dù có cố gắng đến thế nào thì cũng không kết nối được với nước Thịnh nữa.

Từ đây nước Lương sẽ không còn phải bước vào thế một chọi hai khi hai nước liên minh nữa.Nước Thịnh thật ra cũng định tấn công xuống phía nam và mục tiêu của họ cũng là thành Giang Hải ngay sau khi nước Lương chiếm nơi này thành công.

Chỉ là lúc đó Diệp Tinh Hà và Lương An đều còn ở ngoài mặt trận họ không dám làm liều.

Bây giờ khi họ định xuất quân thì lại bị nước Lương tấn công trước.

Tuy lực lượng nước Lương không mạnh nhưng lại không đánh vào những chỗ họ phòng ngự mà chỉ tấn công tiêu diệt các doanh trại vòng ngoài rồi đi thẳng đến vùng cực đông nước Thịnh.

Và họ chiếm đóng hoàn toàn vùng cửa sông có thể ra biển của nước Thịnh.Nơi đây thực ra là một vùng đất hoang vắng chẳng khác nào Liên Cực Cảng của nước Giang.

Nơi đây giống một nơi lưu đày hơn là một doanh trại bảo vệ biên giới.

Vì thế mà khi 3 vạn quân Lương chiếm nơi này lại quá gần tết thì nước Thịnh chẳng có phản ứng gì mà chỉ tập hợp lực lượng chuẩn bị cho chiến dịch đánh xuống Giang Hải.

Nơi có địa lợi này cũng là nơi mà nước Thịnh luôn thèm muốn trước kia.

Hiện tại nước Lương đã thay họ làm việc khó khăn nhất thì không tội gì nước Thịnh không đoạt lấy nơi này cả.Công việc này còn thuận lợi hơn khi mà nước Thịnh nhận được tin cả nước Lương và nước Giang đều chịu tổn thất nặng.

Một bên thì mất 3 Lĩnh Vực một bên thì mất 1.

Mỗi bên còn thiệt hại một lượng lớn quân nữa.

Bây giờ nước Thịnh dùng lực lượng đông đảo của mình tấn công thì cả hai sẽ không có lực đánh trả lại.Vậy là những ngày cuối cùng của năm Thái Bình thứ 13 theo lịch nước Lương đang diễn ra một cách vô cùng căng thẳng.

Thời gian chỉ còn 5 ngày nữa là đến tết thì Lương An nhận được mật báo của Hộ Long Sơn Trang.

"Quân Thịnh đang tập trung về phía đông.

Ước tính quân số có khoảng 15 vạn hiện vẫn chưa thấy Lĩnh Vực nào xuất hiện".Việc quân Thịnh đi về phía đông thì Lương An lúc đầu nghĩ đến việc họ sẽ tấn công vào ba vạn quân Lương đang đóng ở vùng cực đông.

Nhưng sau đó thì Lương An lại thấy không đúng nếu chỉ tấn công 3 vạn quân kia thì họ việc gì phải tập hợp đợi lệnh.

Với số lượng gấp 5 lần như thế thì dù muốn dùng không quân Lương cũng phải rút lui.

Nghĩ đến đây Lương An nhận ra ngay là quân Thịnh nhắm đến mục tiêu lớn hơn.

Vậy là Lương An bỏ ra một ngày nghiền ngẫm xem mục tiêu đó là ở đâu.Vừa mới trở về từ chiến trận không lâu.

Lương An lại bước vào sầu não làm cho Diệp Tinh Hà rất bực bội.

Dù sao năm mới cũng đã đến không thể tạm gác lại mấy việc này vài ngày được hay sao.- Lại có việc gì làm anh phải lo nghĩ thế?- Em nhìn cái này đi.Sau khi Diệp Tinh Hà đọc xong mật báo thì lập tức ý thức được việc Lương An đang lo lắng quan trọng đến mức nào.

Vậy là cả Diệp Tinh Hà cũng tham gia vào việc dự đoán hướng tấn công của nước Thịnh.

Và cuối cùng cả hai đều đi đến chung một nhận định đó là Giang Hải.- Nếu bọn họ đã muốn đến thì chúng ta sẽ đón tiếp họ.- Anh nghĩ chúng ta không thể cứ thế mà chịu đòn được.

Chúng ta phải chủ động hơn.Sau đó Lương An gọi Hà Tổng Quản của Nội Nhân Phủ đến.

Sau đó Hà Tổng Quản thông báo cho tất cả quan lại trong nước biết một tin động trời.

Bệ hạ sau chiến thắng quay về thì cơ thể gặp vấn đề cho nên tiệc mừng năm mới năm nay sẽ do nương nương phụ trách.

Tin tức này là tin tức giả còn thực tế Lương An cùng đội Ngự Lâm Quân đã xuất thành đến khu vực Giang Hải ngay trong ngày hôm đó.

Diệp Tinh Hà sau khi tổ chức buổi lễ xong cũng sẽ xuất phát cùng với Cấm Vệ Quân nước Lương.

Hiện tại đang rất thiếu quân cho nên Cấm Vệ Quân cũng phải tham chiến.Lương An cũng phát mật chỉ đi gọi đội quân 3 vạn người đang đóng ở vùng cực đông nước Thịnh quay về Giang Hải.

Tính ra từ vị trí của họ quay về chỉ cần mất 3 ngày là đủ cho nên chắc chắn sẽ kịp.

Cùng lúc đấy thì mệnh lệnh gửi đến cho Lạc Thành và Bắc Lương Doanh cũng được gửi đi.

"Sau khi có chiến sự ở phía đông thì tiến hành tấn công biên giới nước Thịnh.

Nếu gặp quân địch quay về thì cố gắng tiêu diệt nhiều nhất có thể".Hiện tại lực lượng ở thành Giang Hải đã có 5 vạn người bây giờ có sự quay về của 3 vạn quân kia thì sẽ thành 8 vạn cũng tính là một lực lượng đủ mạnh để phòng thủ.

Lương An nhận thấy trận này sẽ không có lợi cho kỵ binh tác chiến cho nên Hắc Long Quân được lệnh quay về trại chứ không phải về Giang Hải.

Việc họ quay về trại cũng là để không để lộ việc Lương An đoán nước Thịnh sẽ đánh vào Giang Hải.Việc Hắc Long Quân lui về doanh trại đúng là đã có tác dụng khi mà nước Thịnh nghĩ Lương An sợ 3 vạn quân ở ngoài của nước Lương sẽ bị tiêu diệt cho nên mới cho họ quay về.

Lần này nước Thịnh định làm như Lương An ngày trước tấn công vào ngay dịp tết để khiến cho quân Lương bất ngờ.

Vì thế mà ngay sau khi ăn tết xong thì quân Thịnh lập tức tiến về phía nam nhắm thẳng hướng Giang Hải mà đến.Cùng lúc thì Lương An còn làm một việc nữa đó là bổ nhiệm thống lĩnh mới của Thần Võ Doanh.

Thần Võ Doanh được bổ sung khẩn cấp thêm 3000 quân từ Bắc Trại sau đó được lệnh chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Đây cũng là việc bất đắc dĩ khi mà nước Lương quá thiếu quân trong tình trạng này.

Quân số của nước Thịnh quá đông Lương An không thể mạo hiểm với chỉ 7 vạn quân phòng thủ được.Lúc quân Thịnh bắt đầu tiến quân thì cũng là lúc mà Thần Võ Doanh cũng bắt đầu hành quân về thành Giang Hải.

Vị trí của họ gần như tương đương với quãng đường từ nước Thịnh đi xuống cho nên Thần Võ Doanh có thể tham chiến đúng thời hạn được.

Trong khi đó thì Lương An lúc này đã ở trong thành Giang Hải.Năm nay tiệc mừng năm mới của nước Lương được Diệp Tinh Hà tổ chức sớm hai ngày với lý do là cần phải tranh thủ thời gian để chăm sóc bệ hạ.

Thật ra thì lúc này cũng đã có vài người biết được tin tức từ cuộc chiến sắp đến do Binh Bộ đã nhận được thông báo huy động lương thảo quân giới đến Giang Hải.

Lúc Diệp Tinh Hà rời cung cùng với một nửa Cấm Vệ Quân thì cũng là lúc mà toàn bộ quan lại cấp cao nước Lương biết về cuộc chiến chuẩn bị xảy ra.Lương Mặc và Mục Vân vẫn ở lại bảo vệ thành Lương Kinh mà không tham gia.

Lần này vẫn chỉ có vợ chồng Lương An tham chiến.

Diệp Tinh Hà không muốn Lương An lại mất kiểm soát cho nên hạ lệnh cho Cấm Vệ Quân tăng hết tốc lực hành quân.

Mọi nơi họ đi qua phải tạo tối đa điều kiện cho việc hành quân thuận lợi.Trong buổi tiệc mừng năm mới được tổ chức ở thành Giang Hải.

Lương An đứng trước toàn bộ binh sỹ đã nói những lời sau này trở thành lịch sử chói lọi của nước Lương.- Dù nơi này chỉ mới trở thành lãnh thổ của nước ta hai tháng thì nó vẫn là đất của nước Lương.

Nước ta sẽ không để mất dù chỉ là 1 thước đất vào tay nước khác.Quân sỹ nước Lương được Lương An tiếp thêm tinh thần.

Và lúc này họ đã sẵn sàng đối mặt với cuộc tấn công từ nước Thịnh.Ngày Thân tháng Dần năm Thái Bình thứ 14.

Quân Thịnh lúc này đã tiến đến khu vực thành Giang Hải theo hướng bắc.

Thần Võ Doanh của nước Lương do có lực lượng ít nên tốc độ hành quân nhanh hơn một chút nên lúc này đã vào thành Giang Hải để cùng phòng thủ với 7 vạn quân trong thành.

Quân Lương lúc này trong thành Giang Hải có 95000 quân cộng với 5000 Cấm Vệ Quân đang trên đường đến.Quân Lương không chia ra một doanh trại phía ngoài như quân Giang mà bỏ hoàn toàn khu vực phía ngoài mà chỉ ở bên trong tường thành.

Thuỷ quân cũng được lệnh ra khơi chứ không cập bờ nữa để có thể di chuyển linh hoạt yểm hộ bằng cung tiễn.

Hiện tại ở cảng Giang Hải, quân Lương có 35 tàu do chia một nửa ra cảng Bắc Lưu phòng ngự.Quân Thịnh dưới sự chỉ chỉ huy của Thịnh Văn cùng với hai người Cáo Lửa và Vũ Văn.

Thịnh Văn hiện giờ vẫn là người có bối phận cao nhất cho nên được quyền chỉ huy toàn quân.

Lực lượng của quân Thịnh có tổng cộng là 17 vạn chứ không phải 15 vạn như tin tình báo ban đầu.

Việc công thành sẽ tổn thất rất nhiều cho nên nước Thịnh dự trù quân số là gấp đôi lực lượng phòng thủ của nước Lương..


Nhấn để mở bình luận

Ám Nhật