Ánh Sáng Thuần Khiết


Đám cưới được tổ chức long trọng. Cô dâu chú rể bước lên lễ đường trước sự chứng giám của thần

thánh. Tiểu Phong và Sherry cùng theo chân phía sau. Tiểu Phong ngó quanh, không thấy tăm hơi của Lucasta. Tiểu Phong tâm tư rối bời: Thỏ Đế không hề có một chút rung cảm nào dành cho cậu, dù cậu cố gắng tốt với cô, dù một chút cũng không có. Cô cứ liên tục phớt lờ cậu qua một bên. Lần này thậm chí đã từ chối sự nhờ giúp làm phù dâu từ cô Sophie. Là do cậu không muốn đứng chung với tớ đến thế sao? Tiểu Phong đi đến quyết định sẽ từ bỏ thích Lucasta. Vả lại, vốn dĩ bản thân cậu cũng không hợp với cơ thể cô nàng khi mà cô rất sợ lạnh. Còn cậu thì mang đến sự băng giá thứ khiến Lucasta muốn tránh xa. Nên chấm dứt rồi.

Người chứng hôn chuẩn bị tiến hành hôn lễ. Ngờ đâu, một ngọn gió mạnh thổi qua tung hoa bay

xuống. Mọi người ngất xỉu, chỉ có các chiến binh còn tỉnh táo. Chú Đại Phong che chắn cho cô dâu

đầy lo lắng. Tất cả nhìn chằm chằm vào Bông Xù vừa mới hạ quạt xuống.

- Bông Xù, cậu đang làm cái quái gì thế? – Bánh Bao sửng sốt.

- Không phải cháu làm đâu. – Bông Xù thanh minh.

- Bông Xù, còn bao biện, cháu đã bị bao vây. - Cô Ana nói. - Sao cháu tấn công mọi người?

- Mọi người không thấy lạ sao? – Bông Xù tỏ vẻ ngu ngơ.

- Lạ ở điểm nào? – Bánh Bao thắc mắc.

- Lạ ở đây này. – Tiểu Phong nói.

- Là cậu á, Tiểu Phong!

- Không phải, ở bên cạnh tớ.

- Không thể là Sherry được!

- ???!!! Não của cái “bánh bao” có khác.

Xoẹt! Một viên đạn bay xoẹt qua cô dâu, viên đạn ánh sáng laze làm thủng một lỗ trên người Sophie.

- Á? Cô dâu bị bắn rồi! – Bánh Bao hoảng hốt hét toáng lên.

Bông Xù đập một đập vào đầu Bánh Bao, bực mình mắng:

- Cậu cần ngốc đến mức độ đó không? Gió hơi sương của tớ làm người thường bất tỉnh, có duy

nhất cô dâu vẫn đứng nguyên. Đã vậy còn bị thủng một lỗ trên người. Cậu nghĩ người thường

bị thế được hả?

Bánh Bao đã tỉnh ra, nhưng lại thêm kinh hoàng.

- Cô Sophie là quỷ ư?

Lần này chính cô Ana gõ cho Bánh Bao một nhát. Theo tục lệ, cô Sophie về quê và đợi chú rể đến

đón ở nhà. Cô Sophie đã bị tráo đổi.

- Là kẻ khác biến thành. Sophie có lẽ đã bị tráo đổi trong lúc rước dâu. Kẻ có thể biến thành

người khác hoàn hảo mà không bị phát hiện, lại quan tâm đến việc làm cô dâu của Đại Phong

thì chỉ có một người.

- Phu nhân quỷ Rạo Rực. – ông Augusta lên tiếng.

- Lão bà bà cũng thật to gan, một mình vào hang cọp chạm trán với tất cả chiến binh, nên nói là

quá ư tự tin hay nên nói ngu ngốc đây? – Ed nở nụ cười phấn khích.- Không thấy chênh lệch tuổi tác sao lão bà.

- Vậy mà phu nhân quỷ đã qua mặt được chúng ta đấy! Nếu không nhờ Bông Xù thì tất cả chúng ta đã bị qua mặt rồi.

Sherry đã dùng dây đàn trói con quỷ bên cạnh mình lại. Đại Phong dùng súng nhắm con quỷ bắn phát chí mạng. Nhưng đạn chỉ xuyên qua màn khí vô vọng, con quỷ đã sớm trốn thoát và dần hiện nguyên hình.

Lại gặp nhau rồi, Đại Phong.

- Phu nhân quỷ Rạo Rực.

Tiểu Phong run lên sợ hãi, rồi gục xuống đất. Không được, sao lại là bà ta. Sherry chạy tới đỡ cậu. Các chiến binh người lớn định xông vào.

- Các người nên nhìn gì kia!

Họ nhận ra Sophie đang lơ lửng trên tháp cao.

- Nếu dám manh động thì cô ta sẽ chết ngay lập tức.

- Ngươi…

- Vốn dĩ kế hoạch đã sắp diễn ra hoàn hảo, không ngờ bị một con nhóc bù xù phá vỡ!

- Bù…bù xù? Dám kêu ta là bù xù? – Bông Xù tức xông máu. – Bà xem lại bản thân đi, bà lão

già khú, ai thèm yêu chứ!

- Ta xinh đẹp ngời ngời mà dám nói không ai yêu! Bọn tân chiến binh còn chưa mọc mũi như

các ngươi có tí pháp lực mà đã lên mặt. Thế hệ mới này xem chừng chẳng ra gì, ta xấu hổ giùm cho ngươi đấy Đại Phong.

Phu nhân quỷ Rạo Rực chào tạm biệt rồi biến mất. Vì Sophie đang gặp nguy hiểm nên các chiến binh không dám manh động. Ana và Đại Phong liền di chuyển tới chỗ Sophie. Cô bất tỉnh và đang bị bao

quanh bởi một làn khí hắc ám. Ana phóng dây điện làm vô hiệu khí hắc ám, Sophie liền bị rơi xuống.

Đại Phong bắt kịp cô đưa đến trung tâm.

Các chiến binh công lý khen ngợi Bông Xù đã thể hiện rất tốt trong ngày thành hôn của Đại Phong.

- Ngại quá, nhưng công lớn phải thuộc về Lucasta. – Bông Xù đáp.- Cậu ấy liên lạc với cháu làm chuyện chả ra sao, làm cháu sợ muốn chết.

- Ế, các cậu thông đồng hết với nhau và cho tớ ra rìa sao? – Bánh Bao hậm hực nói.

- Ai biểu ngốc thì ráng chịu! – Bông Xù quắc mắt. Bánh Bao tiếp lời. Hai người lại thành cãi nhau.

Chuyện là, Lucasta phát hiện ra chiếc lư hương khả nghi trong phòng tân hôn của Đại Phong. Ai đã để nó trong phòng? Tất cả mọi người đều đáng nghi, nhưng cô tin tưởng Bông Xù vì ở cùng cô suốt mấy ngày qua và Sherry vì có thể kết nối thần giao cách cảm. Thế nên cô liên lạc với Bông Xù tìm cách khiến con quỷ lộ diện và bắt sóng với Sherry để ý tới cô dâu và chú rể. Không ngờ được cô Sophie lại bị giả dạng. Có điều, một phiền phức khác đến. Không chỉ Sophie mà Tiểu Phong cũng được đưa tới trung tâm.

- Tiểu Phong rốt cuộc bị sao thế?

Các tân chiến binh đều nhìn nhau lắc đầu không biết. Giờ cô Sophie đã tỉnh lại trong phòng. Đại Phong vui mừng ôm cô. Nhưng cô giúp việc đẩy chú ra, khiến tất cả mọi người đều ngạc nhiên.

- Ông chủ, thế này không ổn lắm. Tôi chỉ là người giúp việc.

- Em không phải giúp việc mà là…

- Tôi lại bị ốm nữa à. Tôi thành thật xin lỗi đã để ông chủ phải lo lắng. Tôi sẽ cố gắng chóng khỏi bệnh để trở lại làm việc.

Sophie đã không còn nhớ gì về tình cảm giữa cô và chú Đại Phong, nhưng trí nhớ về việc khác thì còn y nguyên.

- Có thể làm được điều này á? – Bốn bạn trẻ thắc mắc.

- Mụ Rạo Rực đó có nhiều thứ tà ma phiền phức lắm. – Cô Ana đáp.

- Còn Tiểu Phong, bọn cháu vẫn chưa được phép gặp ạ? – Sherry hỏi.

- Ừ. – Cô Ana đáp.

Tuy nhiên sau đó các tân chiến binh phát hiện Tiểu Phong đang bị cách ly trong căn phòng giam giữ

mà Lucasta từng bị nhốt mà có thể là bị nhốt vô hạn. Sherry không thể nhìn Tiểu Phong bị giam giữ như cầm tù, và không muốn liên lụy đến bạn bè, nên cô một mình lẻn đi xem Tiểu Phong. Không ngờ cô bị bắt tại trận và phải quay trở về. Cô đang trên đường rời khỏi thì thấy Bông Xù và Bánh Bao gọi điện đến. Họ cũng ở gần đây và theo cùng là Tiểu Phong. Hóa ra không chỉ Sherry mà Bông Xù và Bánh Bao đều bí mật đi cứu Tiểu Phong. Bốn người tìm đến một nhà thờ. Ai dè, Lucasta đã xuất hiện ở đấy, quở trách bốn người:

- Lệnh là lệnh. Các cậu tự ý dẫn Tiểu Phong đi như vậy sẽ không tránh khỏi bị phạt. Nào tất cả trở về và trả Tiểu Phong lại ngay!

Sherry đứng chắn ngang Tiểu Phong, bảo vệ cậu:

- Không được, cậu cũng nghe rồi đấy, Tiểu Phong sẽ bị nhốt vô thời hạn. Cậu để bạn bè bị giam cầm như vậy à?

- Đó là có thể thôi. Nếu giết được phu nhân quỷ Rạo Rực thì Tiểu Phong sẽ được tự do.

- Phu nhân quỷ Rạo Rực rất lợi hại, cậu cũng nhìn thấy. Bao nhiêu năm rồi, bà ta có bị bắt đâu.

Cậu bảo Tiểu Phong phải chờ đến khi nào?

- Tiểu Phong, cậu có nghe lệnh không? – Lucasta hỏi thẳng cậu.

- Thực lòng, tớ muốn đi giết phu nhân quỷ.

- Chuyện đó không phải chuyện cậu lo, các chiến binh công lý sẽ lo được. Các cậu còn chống

đối, tớ buộc phải dùng đến biện pháp mạnh. – Lucasta kiên quyết nói.

Cô nói đến đây, thì cửa nhà thờ bật mở, một bóng hình quen thuộc bước vào. Một người phụ nữ bước vào:

- Không sao đâu, Tiểu Phong khá mạnh, nếu để nó đi giết phu nhân quỷ sẽ được. Dẫu sao phu nhân quỷ sẽ không hại chết nó.

- Cô Ana! – Cả lũ đồng thanh. – Tại sao phu nhân quỷ lại không hại Tiểu Phong chứ?

- Điều này thì Tiểu Phong hiểu rõ nhất mà, phải không? Nếu cháu muốn đi giết phu nhân quỷ

thì hãy đi nào. Cô và cháu kết hợp kẻ tung người hứng thì mụ ta sẽ sớm bị …

Chưa kịp nói xong, sợi dây đàn từ Sherry bay xuyên qua. Cô Ana bắt được. Cô Ana nghiêm nghị:

- Thế này là ý gì?

- Ngươi không phải là cô Ana.

- Dựa vào đâu mà khẳng định?

- Cô Ana dạy tôi thần giao cách cảm. Nhưng tôi không kết nối được với cô vậy thì cô không phải cô Ana.

Các tân binh còn lại sững người, chuẩn bị trong tư thế chiến đấu.

- Hừ, những việc các người làm vô nghĩa thôi. Ta đến đây không phải để đánh nhau mà đón

con trai ta về.

- Đón con trai? - Mọi người quay qua Bánh Bao.

- Bánh Bao tội nghiệp có mẹ ghê tởm quá? - Bông Xù nói.

- Đừng nhìn tớ, mẹ tớ là một người hiền lành tốt bụng đấy, không xấu xa độc ác được như mụ

này đâu. – Bánh Bao phân bua.

- Đến đây nào Tiểu Phong? Mẹ đợi con lâu lắm rồi.

Lucasta, Bánh Bao, Bông Xù, và Sherry:!!!???

- Bà ta đang nói dối phải không?

Tiểu Phong thở ra một hơi khó khăn, nói:

- Đó là sự thật.

Lucasta không muốn tin, quay lại nhìn Tiểu Phong rồi lại nhìn phu nhân quỷ Rạo Rực, trông cũng có giống lắm đâu. Các chiến binh trẻ kinh hoàng.

Phu nhân quỷ vung tay lên, một làn phép bay vào Tiểu Phong cuốn quanh cậu. Lúc này, Tiểu Phong

dần hiện nguyên hình của một con quỷ. Răng nanh mọc ra hiện lên rồi biến mất rồi lại hiện lên. Móng

tay cậu chuyển thành màu đen. Khí đen tỏa ra bao bọc xung quanh cơ thể cậu.

Cùng lúc đó, các chiến binh công lý đến tấn công Tiểu Phong cùng phu nhân quỷ trong sự hoang

mang của nhóm bạn trẻ. Họ đang tấn công Tiểu Phong không chút khoan nhượng hòng lấy mạng cậu ấy. Phu nhân quỷ quả là lợi hại, bị hai người liên tiếp tấn công, mụ vẫn chưa bị áp chế.

Đại Phong và Ana cùng nhau khống chế Tiểu Phong. Cậu phát ra năng lượng đen đánh trả các đòn tấn công của cha mình. Nhưng cậu không kịp né các đòn tấn công của Ana. Cô Ana liền dùng dây tử điện quấn Tiểu Phong bất động. Đại Phong dùng súng nhằm thẳng chỗ chí mạng của Tiểu Phong, bắn.

Thình lình, Lucasta chuyển động nhanh như chớp chắn trước Tiểu Phong. Viên đạn như xuyên qua

ngực cô. Chú Đại Phong và cô Ana kinh ngạc.

- Lucasta!

Lucasta vẫn đứng trước Tiểu Phong dõng dạc nói:

- Chú không được giết cậu ấy! Hai người là cha con, chú nỡ giết Tiểu Phong được sao?

- Chú không còn lựa chọn nào khác. Cháu mau tránh ra, nếu không chính cháu sẽ bị nó giết.

- Tiểu Phong là thành viên của đội tân binh. Cháu sẽ không để ai làm hại đồng đội của mình.

- Đây là quyết định đúng đắn nhất cho cả Tiểu Phong. Lucasta hãy hiểu chuyện mà mau hạ Tiểu Phong. – Cô Ana nói.

Lucasta gỡ dây tử điện trên người Tiểu Phong ra, kêu:

- Cậu mau đi đi! Nhanh lên! Nếu không sẽ chết đấy!

Tiểu Phong đã bị mất ý thức, chỉ hiểu mơ hồ một cô gái đang đứng trước mặt mình kêu bỏ chạy. Đó là ai? Ý thức cậu rơi vào mịt mù. Rồi cậu chỉ tự động làm theo lời nói của cô gái, dùng dịch chuyển tức thời biến mất.

Lucasta thở phào nhẹ nhõm, ngồi bệt xuống đất. Mọi người chạy lại chỗ cô.

- Lucasta, vết thương cậu bị bắn, đâu rồi?

Bông Xù kêu. Cô nhìn xuống cơ thể của Lucasta, nhưng không hề thấy chảy máu, không có vết

thương nào.

- Tiểu Phong mới là người trúng đạn. Tớ chẳng giúp được gì cả.

Cô cười buồn.

- Cháu có biết mình đã làm một việc ngu ngốc thế nào không hả?

Cô Ana thở dài nói. Phu nhân quỷ thấy bản thân đang ở trong tình thế bất lợi cũng nhanh chóng rời đi.

Tại nhà của ông Augusta, các tân binh muốn được biết sự thật.

- Mọi chuyện là như thế nào? Tại sao Tiểu Phong lại là con của phu nhân quỷ. Chúng cháu cần

lời giải thích.

Bông Xù hỏi các chiến binh công lý.

- Đó là một sai lầm của chú. - Đại Phong lên tiếng.

*****************************

Mười năm năm trước, Đại Phong hai mươi tuổi, là chiến binh công lý mới, đẹp trai, tài năng, nhiệt huyết, và sáng dạ.

- Lại một thiếu nữ xinh đẹp nữa bị giết?

- Ừm là con quỷ đó.

Tại thời điểm này, các chiến binh đang theo đuổi một con quỷ chỉ ra tay với phụ nữ xinh đẹp. Đại

Phong muốn được lập công. Cậu lần theo dấu vết của con quỷ một mình. Cậu đến một quán bar và

gặp một thiếu nữ xinh đẹp tại con hẻm gần đó. Đại Phong lên tiếng nói với cô gái:

- Cô không được phép ở một mình, rất nguy hiểm. Hãy về nhà đi!

- Không cần lo đâu, tôi vẫn đến quán bar này một mình.

Gái hàng hoa à? Đại Phong nghĩ bụng.

- Trong thành phố hiện tại có một con quỷ đang săn lùng phụ nữ xinh đẹp. Nếu ở một mình sẽ

rất nguy hiểm.

- Vậy thì tôi cầu ước cho con quỷ đó đến ăn thịt mình.

- Cô…?

- Anh cứ mặc kệ tôi.

Cô gái đi khỏi, không quan tâm những gì Đại Phong nói, tiếp tục lang thang trên con đường phố vắng vẻ. Cô gái gặp một đám đàn ông lạ mặt. Họ chèn ép và trêu chọc cô. Cô gái chưa biết phải làm gì. Đại Phong xuất hiện, cậu ra tay đuổi họ đi.

- Anh đi theo tôi sao?

- Cô nên về nhà đi!

- Tôi không có nhà để về.

Đại Phong không biết phải nói gì. Cuối cùng cậu dẫn cô gái đến một phòng trọ. Cậu nói:

- Tối nay cô hãy tạm thời ở đây đi.

- Anh sẽ đi sao?

- Ừ, tôi phải đi.

- Dừng lại. Anh không phải nói ở một mình rất nguy hiểm sao? Anh để mặc tôi một mình ở lại đây cũng được à. Con quỷ rất có thể đến đây tấn công tôi.

Đại Phong nghĩ mình sẽ ở lại một chút khiến cô ta an lòng rồi đi.

Cô gái tìm nước mời cậu uống. Cô gái là một thiếu nữ xinh đẹp, trắng trẻo và có đôi mắt trong veo.

- Muộn rồi, cô nên ngủ đi.

- Anh định ngủ ở đâu?

- Tôi phải rời đi đây.

Sáng hôm sau, Đại Phong thấy bản thân đang ở trên giường, người trần truồng, ngồi bên cạnh là cô gái.

- Sao tôi lại… Mình đã thiếp đi mà không nhớ gì.

- Anh xấu tính lắm! Đêm đến anh mộng du rồi đè em ra. Anh không phải là không nhớ gì hết đấy chứ?

- Tôi không làm thế! Cô rốt cuộc là ai? Không lẽ cô là quỷ… Mau hiện nguyên hình.

- Ối dà, bị phát hiện rồi cơ đấy?

Cô gái liếm môi thèm thuồng:

- Nào giờ thì cho ta thấy bộ mặt sợ hãi của ngươi.

Đại Phong nghiêm mặt lại, tìm khẩu súng của mình nhưng không có. Rồi hai người vật lộn với nhau ở trên giường. Đại Phong dùng lực vật mạnh, bóp cổ cô ta. Tuy nhiên, cậu đã bị cô ta xích một vòng sắt ở cổ trước đó. Vòng cổ thiết lại, Đại Phong bắt đầu cảm thấy khó thở.

- Yên tâm. Ta không thích giết những người đàn ông đẹp trai đâu. Cơ mà phải xem ngươi có phục vụ ta tốt không nữa. - Cô ta cười đắc chí.

- Ngươi chính là…

Phải, cô ta chính là con quỷ chuyên đi giết những người phụ nữ xinh đẹp để bản thân là người xinh

đẹp nhất.

Ả mang Đại Phong về hang ổ và tra tấn cậu, bắt cậu phải quy phục. Cậu không hàng, cô ta càng mạnh tay hơn, và khoái chí trước những màn hành hạ khiến cậu khổ sở.

Sau đó hang động của ả bắt đầu bốc khói. Các chiến binh công lý khác đã tìm ra hang ổ của

con quỷ chuyên giết phụ nữ xinh đẹp, và tiêu diệt ả. Con quỷ không đấu lại tất cả họ. Để bảo toàn

mạng sống, ả chạy khỏi hang bằng con đường bí mật trong hang. Mọi người phát hiện ra Đại Phong và cứu cậu.

Gần một năm sau, con quỷ cái bỏ mặc đứa bé cô ta sinh ra cho Đại Phong nuôi. Đứa bé nửa người

nửa quỷ trở thành chủ đề tranh luận của các chiến binh công lý. Giết hay nuôi? Không ai lỡ giết một

em bé, nhưng nếu lớn lên, nó sẽ trở thành một con quỷ hại người.

Mười năm năm sau, con quỷ cái trở thành phu nhân quỷ Rạo Rực – kẻ được mệnh danh là con quỷ mang hàng trăm khuôn mặt khác nhau.

Tiểu Phong, cuối cùng, được nuôi nấng đến bây giờ. Tuy nhiên Đại Phong và mọi người không được để Tiểu Phong gặp phu nhân quỷ, nếu không bà ta sẽ biến cậu thành công cụ của bà ta. Trường hợp Tiểu Phong bị biến thành quỷ sẽ bị chiến binh công lý giết như những con quỷ khác.

- Thế nên nếu bây giờ các cháu gặp Tiểu Phong, phải giết nó, hiểu chưa? Cả cháu nữa, Lucasta.

- Sao có thể nói giết là giết được. – Sherry đau lòng nghĩ tới.

- Đây cũng là mong muốn của Tiểu Phong. Nó không để bản thân thành quỷ dữ. Nếu như nó

còn ý thức thì nó sẽ tự sát.

- Cháu hiểu rồi. Cháu sẽ giết cậu ấy. – Lucasta nghiêm túc đáp.


Nhấn để mở bình luận

Ánh Sáng Thuần Khiết