Tác giả: Đồ Dạng Tiên Sâm
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 13
Nguồn: Sưu tầm
Ngày đăng: 1 Năm trước
Cập nhật: 1 Năm trước
Khi còn nhỏ, Tuyết Trúc thường đến chơi nhà anh trai ở đối diện. Anh luôn mặc bộ đồng phục học sinh xanh lam và đọc sách dưới bóng cây tầng dưới khu tập thể. Ánh sáng lọt qua những kẽ lá chiếu xuống khuôn mặt đẹp của anh, cũng chiếu trái tim của Tuyết Trúc. Một ký ức đẹp mãi tận tuổi thanh xuân của cô.
Sau khi lớn lên, Tuyết Trúc đến nhà anh dùng bữa. Khác với hồi nhỏ, cô trở nên kín đáo hơn và ngồi yên trên ghế sofa, không quậy phá hay mò mẫm đồ đạc. Anh đã mua đồ ăn vặt yêu thích của cô nhưng cô lại không hề ăn. Thân hình mảnh mai của cô trắng nõn, gò bó, hai tay đặt trên đầu gối, vân vê vành cốc giấy in dấu son môi anh đào. Anh nhìn cô lúc này và nhớ về thời thơ ấu của hai người.
Một lần Mạnh Dữ Ninh uống say và hỏi vợ mình nên mặc gì đi làm vào ngày mai. Tuyết Trúc trả lời không do dự rằng anh có thể mặc bất cứ trang phục nào vì anh đẹp hết. Tuy nhiên, Mạnh Dữ Ninh không thấy hài lòng và yêu cầu em gái hàng xóm của mình phải đưa ra lựa chọn, cái nào đẹp nhất. Tuyết Trúc lặng im một lúc rồi trả lời rằng bộ đồng phục học sinh màu xanh lam chắc chắn là đẹp nhất. Mạnh Dữ Ninh im lặng một lúc sau đó nói nhỏ rằng anh sẽ bị đồng nghiệp chê nếu mặc đồng phục đi làm. Tuyết Trúc cạn lời và Mạnh Dữ Ninh thấy mình đã hơi nổi nóng. Anh đề nghị khi ở nhà, anh có thể mặc đồng phục để hưởng thụ một chút cho đỡ chán. Đột nhiên, anh cúi người gượng cười với em gái hàng xóm như một đứa trẻ.
Tác giả : Đồ Dạng Tiên Sâm
Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng, Đô Thị
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 13
Nguồn: Sưu tầm
Ngày đăng: 1 Năm trước
Cập nhật: 1 Năm trước
Khi còn nhỏ, Tuyết Trúc thường đến chơi nhà anh trai ở đối diện. Anh luôn mặc bộ đồng phục học sinh xanh lam và đọc sách dưới bóng cây tầng dưới khu tập thể. Ánh sáng lọt qua những kẽ lá chiếu xuống khuôn mặt đẹp của anh, cũng chiếu... vào trái tim của Tuyết Trúc. Một ký ức đẹp mãi tận tuổi thanh xuân của cô.
Sau khi lớn lên, Tuyết Trúc đến nhà anh dùng bữa. Khác với hồi nhỏ, cô trở nên kín đáo hơn và ngồi yên trên ghế sofa, không quậy phá hay mò mẫm đồ đạc. Anh đã mua đồ ăn vặt yêu thích của cô nhưng cô lại không hề ăn. Thân hình mảnh mai của cô trắng nõn, gò bó, hai tay đặt trên đầu gối, vân vê vành cốc giấy in dấu son môi anh đào. Anh nhìn cô lúc này và nhớ về thời thơ ấu của hai người.
Một lần Mạnh Dữ Ninh uống say và hỏi vợ mình nên mặc gì đi làm vào ngày mai. Tuyết Trúc trả lời không do dự rằng anh có thể mặc bất cứ trang phục nào vì anh đẹp hết. Tuy nhiên, Mạnh Dữ Ninh không thấy hài lòng và yêu cầu em gái hàng xóm của mình phải đưa ra lựa chọn, cái nào đẹp nhất. Tuyết Trúc lặng im một lúc rồi trả lời rằng bộ đồng phục học sinh màu xanh lam chắc chắn là đẹp nhất. Mạnh Dữ Ninh im lặng một lúc sau đó nói nhỏ rằng anh sẽ bị đồng nghiệp chê nếu mặc đồng phục đi làm. Tuyết Trúc cạn lời và Mạnh Dữ Ninh thấy mình đã hơi nổi nóng. Anh đề nghị khi ở nhà, anh có thể mặc đồng phục để hưởng thụ một chút cho đỡ chán. Đột nhiên, anh cúi người gượng cười với em gái hàng xóm như một đứa trẻ.
Nhấn để mở bình luận
Anh Trai Nhà Bên