Ba kiếp yêu em



Tới nơi rồi!



Xuống thôi!



Từ từ thôi!



Cẩn thận!



Huynh làm như ta bất cẩn lắm!



Vừa nói xong thì:



Ớ! Ớ!



Này! Cẩn thận một chút!



Bụp!



Đình Đình!



Sao rồi!



Tỉnh dậy đi!



Đình Đình!



***



Sao rồi thầy lang!



Không sao đâu?



Chỉ choáng nhẹ một chút thôi!



Ồ tốt quá rồi!



Đa tạ!



Không có gì?



Cạch!



Tiến lại gần giường nơi Đình Đình đang nằm miên man:



Đình Đình!



Ớ!



Tỉnh rồi sao?



Đình Đình!



Ta đang ở đâu vậy?



Ở phòng chứ đâu!



Đừng ngội dậy?



Vết thương còn chưa lành!



Huynh! Ta lại phiền huynh rồi!



Nói gì vậy?



Chúng ta bằng hữu mà!



Đình Đình khẽ cười nhẹ:



Sao vậy?



Thì mỗi lần ta thấy huynh nói câu này ta thấy yên lòng lắm.



Vậy… Vậy sao hả…



Hừm!



Có lẽ là …



Thôi!



Sao lại?



Nước ta muốn uống một chút:



Được! Để ta lấy!



Từ từ thôi!



Huynh! Đừng có xem ta như đám sửu nhi vậy?



Vậy sao?



Huynh này!



Đưa ta!



Ớ này!



Cẩn thận!



Này! Huynh sao rồi!



Ta vô ý quá!



Không, không đâu!



Tay huynh chảy máu kìa!



Không sao!



Đình Đình nghỉ đi, ta về phòng đây!



Huynh!



Yên tâm đi, ta không sao!



Huynh về cẩn thận!



Ừm! Nghỉ ngơi đi!


Nhấn để mở bình luận

Ba kiếp yêu em