Bạch Hoa Thiếu Niên



Tôi xuyên không đến thời niên thiếu được báo trước của nam chính.

Tôi là tiểu thư hào môn Hoa Huyền Cơ.

Hắn là đứa con riêng được gửi nhờ nuôi ở nhà họ Hoa.

Hiển nhiên, hắn là nam chính.

Còn tôi, tôi chỉ là nữ phụ ác độc từng bắt nạt hắn vào lúc nhỏ.

Kết cục đương nhiên rất thảm.

Vì vậy tôi có ba cơ hội xuyên không, lần thứ nhất tôi đã dùng rồi, tôi xuyên đến gần đoạn kết nhưng bị hắn giết chết, còn chết rất thảm.

Thậm chí còn ra đi trong tiếng giễu cợt của hắn, giọng của hắn từ trên cao truyền xuống, mơ hồ hỗn độn.Kịch bản hắn cầm vốn là ông hoàng giới thương nghiệp kiêu ngạo như một đứa con cưng được sủng ái của ông trời.

Bề ngoài hắn là đứa con riêng ai cũng có thể bắt nạt, thực tế phía sau là kẻ đang ngấm ngầm âm mưu sự nghiệp của riêng mình, hắn sớm đã trở thành người đứng đầu giới hắc đạo, chỉ đang chờ thời cơ chín muồi để báo thù những kẻ từng bắt nạt sỉ nhục hắn.Hoa Huyền Cơ vốn là nữ phụ ác độc, mỗi ngày đều tự tìm đường chết, không những hất nước nóng lên người nam chính, còn đánh gãy chân hắn, thậm chí còn nhốt nam chính trong hầm tối nửa tháng, khiến nam chính có chứng sợ không gian hẹp và tối.

Chết đương nhiên sẽ là kết cục không tránh khỏi của cô ta.Cảm giác cận kề trước lúc chết ở lần trước vẫn ngột ngạt bao vây lấy tôi, đây là lần xuyên thứ hai, lúc này tôi xuyên vào khoảng thời gian khi mà nam chính đang ở độ niên thiếu.

Tôi nhanh chóng gọi người giúp tôi mặc quần áo, trong đầu hiện ra hai luồng suy nghĩ:Một là giết hắn trừ hậu họa.Hai là cảm hóa hắn, đồng thời sống hòa thuận với hắn, ít nhất không làm cho hắn hận tôi.Ý nghĩ giết người đó cứ quay cuồng trong đầu tôi.

Lần xuyên không trước đã khiến tôi trải qua cảm giác toàn thân bị ngược đãi nặng nề về thể chất và tinh thần, giọng nói mỉa mai khiến người ta ám ảnh của hắn đã khiến tôi nổi lên sát tâm (*Ý muốn giết người).

Tuy hiện tại tôi có cơ hội thay đổi kết cục, nhưng nếu thất bại, tôi sẽ phải trải qua cảm giác đó lần nữa.

Nhưng cuối cùng tôi vẫn nhịn xuống, không tới thời khắc quyết định cuối cùng, tôi sẽ không giết người.

Tôi không ngừng tự tẩy não “Mày là người tốt, mày là người tốt,.., mày không phải nữ phản diện”.

Tôi vừa tự nhắc nhở vừa đi ra khỏi phòng, đúng lúc nhìn thấy Ngọc Yên đang muốn xuống lầu ăn cơm.

Ngọc Yên chính là nam chính của cuốn tiểu thuyết này.

Hiện tại hắn có lẽ đang lúc 17 tuổi, cùng tuổi với Hoa Huyền Cơ.

Lúc này hắn mới chuyển đến nhà họ Hoa, còn chưa thực sự hiểu gia tộc này có bao nhiêu ác ý với hắn.

Ngọc Yên nhìn thấy tôi ra khỏi cửa bỗng ngừng chân lại, mặt không biểu tình đứng trước cửa đợi tôi xuống lầu trước.

Ngày hôm qua Hoa Huyền Cơ vừa dùng lời lẽ nhục mạ hắn.

Cô ta nói đứa con riêng là hắn vốn không xứng sống với những người có huyết thống đích thực như bọn họ.

Hôm nay Ngọc Yên đã khôn ngoan tránh mặt tôi.

Tôi liếc qua hắn, hắn hiện tại đã cao hơn tôi một cái đầu.

Ngọc Yên nhè nhẹ cúi đầu, mái tóc đen che khuất đôi mắt.“Đại tiểu thư”Tôi bước nhanh tới và giơ tay cho hắn một cái tát.

Tôi không sử dụng lực, tôi chỉ muốn trút bỏ nỗi oán hận về lần xuyên không trước..


Nhấn để mở bình luận

Bạch Hoa Thiếu Niên