Bạn Trai Trúc Mã Đưa Vị Hôn Thê Đến Thăm Mộ Của Tôi FULL



Tống Tri Niên khoan thai đến muộn nghe người giúp việc báo cáo, trợn to mắt, bóp cổ mẹ tôi: "Sao bà dám, sao bà dám nói những lời này với cô ấy!"Mẹ tôi bị bóp cổ đến xanh tím mặt, nhìn tôi cầu xin.Tôi chỉ mỉm cười, đợi đến cực hạn của bà ấy, mới bảo Tống Tri Niên buông tay.Mẹ tôi thở từng ngụm, nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi.Tôi cười càng vui vẻ hơn: "Tôi sẽ không để mẹ c.h.e.t.""Cô, cô...""Tôi làm sao dám khẳng định? Vì trong ba năm qua tôi bị bóp cổ vô số lần..."Trong phòng tĩnh lặng chỉ còn lại tiếng gió.Không biết qua bao lâu, Tống Tri Niên đuổi hết người đi.

Hắn ôm tôi: "Xin lỗi, xin lỗi em, anh thật sự không biết..."Không biết cái gì?Không biết tôi trải qua những gì trong ba năm, hay không biết mẹ tôi sẽ nói những lời này?Tôi nghĩ như thế, cũng đã hỏi hắn.Tống Tri Niên gian nan nói: "Anh không biết mẹ em sẽ như vậy...!Dù sao em cũng là con gái bà ấy, lại mất tích lâu như vậy...""Chúng ta cùng nhau lớn lên, anh không còn không biết tính tình mẹ tôi à? Thời điểm tôi mềm lòng, chính anh còn nói [giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời], vậy tại sao?"Tống Tri Niên ôm tôi chặt hơn, thân thể có chút run rẩy.Tôi tự tìm được đáp án: "Để mẹ tôi đến, là chủ ý của Bạch Hoan cho anh sao?"Cánh tay tôi khẽ buông lỏng, tôi từ trong ngực Tống Tri Niên dãy dụa, dung sức tát hắn một cái: "Sao anh sỉ nhục tôi như vậy?"Tống Tri Niên hai má sưng đỏ, hắn bối rối bắt lấy tay tôi: "Không, không phải.

Dữu tử, em nghe anh giải thích.

Anh thực sự không biết mẹ em sẽ như thế...""Anh cho rằng ít nhiều gì bà ấy sẽ đau lòng vì em, giống như ông nội và cha anh, mấy năm nay bọn họ đã thay đổi rất nhiều.

Mẹ của em..."Hắn nói năng lộn xộn, cố gắng muốn chứng minh hắn muốn tốt cho tôi.Nhưng tôi chỉ nhìn thấy khuôn mặt đó thật xa lạ.Ba năm đã khiến chúng tôi thay đổi quá nhiều.Tôi và Tống Tri Niên thân phận có chút giống nhau, mẹ tôi tái hôn, cha hắn lấy người khác, đã có mẹ kế thì cũng sẽ có bố dượng, cha hắn bị mẹ kế thổi gió đầu giường, từng có thời gian đối xử rất khắc nghiệt với hắn.Mỗi lần bị oan uổng hay bị tổn thương, hắn đều ôm tôi thề thốt: anh sẽ không tha thứ cho bọn họ.Sau này trưởng thành, cha mẹ Tống Tri Niên muốn làm dịu mối quan hệ với hắn, nhưng hắn từ chối.Những người xung quanh dùng "hiếu đạo" thuyết phục hắn "Dù sao đó cũng là cha mẹ cậu", khiến hắn bị ép đến không thở nổi, hắn đã ôm tôi: "Dữu tử, em nghĩ thế nào?""Không khổ thay được người khác được, thì đừng khuyên hắn sống thiện.

Em tôn trọng mọi sự lựa chọn của anh."Tống Tri Niên ôm tôi cười ha hả, nói chỉ có tôi là hiểu hắn, sau đó hắn không tiếp nhận loại tình cảm hết hạn sử dụng, kể cả là tình thân.Bây giờ, mọi thứ thay đổi rồi.Nhìn thấy nụ cười trên mặt tôi, Tống Tri Niên càng khủng hoảng, hắn ôm tôi, như muốn khảm tôi vào cơ thể hắn: "Thực xin lỗi, anh xin lỗi, anh quá sợ hãi mất em một lần nữa, anh hứa sẽ không làm gì cả...""Vậy anh buông tha tôi đi!"Đã từng có tình yêu, ngay tại thời điểm hận ý vẫn chưa mãnh liệt, tôi vẫn hi vọng, thiếu niên tôi từng yêu sẽ sống hạnh phúc.Tống Tri Niên mỉm cười, vuốt mái tóc bay loạn bên tai tôi: "Khuya rồi, nên đi ngủ thôi.".


Nhấn để mở bình luận

Bạn Trai Trúc Mã Đưa Vị Hôn Thê Đến Thăm Mộ Của Tôi FULL