Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ Giết Gà Bạo Tất Cả Bản Dịch




Bảo kiếm chém tới kiếm linh, một luồng kiếm khí sáng chói xẹt qua bầu trời.


Kiếm linh không tránh né, mà cứng rắn chặn lại, trong cảm giác của nó, kiếm khí này rất yếu, không đả thương được nó.


Kết quả khi kiếm khí xẹt qua, kiếm linh trực tiếp chia thành hai nửa.


Nó gào thét một tiếng rồi trực tiếp rơi xuống đất.


Trên mặt đất lại nổ ra một đám vật phẩm chiếu sáng lấp lánh, còn có một cột sáng.


Diệp Ca vui mừng, vừa muốn tiến lên nhặt lấy thì cả người bỗng nhiên ngã quỵ trên mặt đất.


Lúc này mới phát hiện một kích vừa rồi kia đã rút sạch linh lực của hắn.


Chỉ là một kiếm mà thôi, thế mà đã rút sạch linh lực của hắn vốn có thể so với Trúc Cơ sơ kỳ.




Diệp Ca hít vào một hơi: "Một chiêu thức thật bá đạo, kiếm ra tất thấy máu a! Không thể tùy tiện dùng chiêu này với người khác, nếu không ngươi không chết chính là ta vong, nếu đối phương chết còn dễ nói, nếu không chết thì mình cũng mất đi sức chiến đấu.

"

Hắn không lập tức đi nhặt đồ, toàn bộ bản đồ đều là của mình, không sợ.


Hắn chỉ lấy ra hai viên đan dược cực phẩm nhét vào trong miệng.

Sau đó lại lấy ra hai khối linh thạch trung phẩm nắm trong tay hấp thu.


Không đến một giờ linh lực đã khôi phục.


Hắn lần nữa cảm thán một tiếng: "Có tiền chính là tùy hứng, nếu chỉ dựa vào mình ngồi xuống khôi phục linh khí thì tối thiểu cần có hai ngày.

"

Phất tay thu hồi vật phẩm trên mặt đất.


Cột sáng là một mảnh vỡ kiếm ý, 200 kim tệ, còn có ba khối linh thạch trung phẩm cùng hai kiện pháp khí hoàng cấp.


"Giết như vậy đến ngày tháng năm nào mới có thể đánh ra, giết quá chậm, ta vẫn nên đi giết gà thôi!"

Diệp Ca lẩm bẩm.


Thế là hắn quay người đi thẳng tới điểm phúc lợi trong bản đồ, hôm nay hắn còn chưa giết hết gà.


Thời gian như nước chảy, tuế nguyệt như thoi đưa, mỗi ngày giết gà, đảo mắt đã qua nửa tháng.


Bên ngoài lúc này đã sôi lên.


Chuyện về chiếc búa ở Trúc Cơ sơn, rốt cục đã bùng nổ từ mấy ngày trước.


Người người đều đang thảo luận là ai cầm búa đi!

Chẳng lẽ Phiếu Miểu tông sắp sinh ra một vị tiên nhân!

Ngay từ đầu không ai biết, cũng không ai nói.


Đến khi tông môn treo giải thưởng kếch xù, mấy tên quần chúng ăn dưa kia lập tức đi bán rẻ Diệp Ca.


Chỉ là rất đáng tiếc, bọn hắn không thấy gương mặt thật của Diệp Ca, chỉ miêu tả ra hắn mặc quần áo gì, đeo mặt nạ gì, hẳn là luyện khí tầng chín đại viên mãn, tầm mười lăm mười sáu tuổi.


Ngoài ra không có chút đầu mối nào khác.


Việc này làm toàn bộ cao tầng Phiếu Miểu tông lo lắng.


Mở nhiều lần hội để tìm người, đây chính là mầm tiên tương lai, tông môn sẽ không tùy ý mặc hắn tự mình tu luyện.




Chỉ có bốn người là không dám xác định có phải Diệp Ca hay không.


Đó chính là chủ quán Hồ Thạc cùng lão giả đưa tặng linh tửu, còn có Vạn Linh Nhi cùng Bạch Tịch Dao.


Hồ Thạc không dám xác định, dù sao mặc dù người đeo mặt nạ thì ít, nhưng cũng không phải không có.


Nhưng đây không phải là vấn đề, lấy tính cách của hắn dù có không xác định, cũng sẽ chạy tới nơi lĩnh thưởng thử một chút.


Mấu chốt là hắn không biết Diệp Ca ở phong nào!

Mấy ngày nay đều chờ Diệp Ca xuất hiện, để hỏi thăm một chút xem hắn thuộc phong nào, thế nhưng càng chờ đối phương càng không ra ngoài.




Việc này càng làm Hồ Thạc hiểu lầm, cho là mình bỏ qua đại cơ duyên.


Gia gia của Vạn Linh Nhi là lão giả tặng rượu kia cảm thấy trăm phần trăm là Diệp Ca.


Dựa theo thời gian thì từ chỗ mình đi ra ngoài không tới mấy canh giờ đã xảy ra chuyện.


Còn đeo mặt nạ, tầm mười lăm mười sáu tuổi.


Với lại biết đối phương đột phá luyện khí tầng mười, đúng là phi thường có khả năng.




Trước tiên ông đi tới chô Vạn Linh Nhi tìm người, kết quả được cho biết là Diệp Ca đang bế quan luyện chế Trúc Cơ pháp bảo.


Ông lại có chút nghi ngờ, nếu thật sự là đối phương, đã có Trúc Cơ pháp bảo đỉnh cấp thì không cần luyện chế Trúc Cơ pháp bảo mới.


Nghĩ lại cho rằng có thể là hắn đang cố ý che lấp.


Ông dặn Vạn Linh Nhi sau khi Diệp Ca xuất quan thì tìm ông ấy.


Hai người Vạn Linh Nhi Bạch Tịch Dao cũng không dám xác định.


Nhưng hai người cũng không tùy tiện đi đánh nhiễu, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi.


Một ngày này, Diệp Ca vừa giết hết một con gà.


"Keng, kí chủ chém giết một vạn con gà, thu hoạch được danh hiệu Cuồng Ma Giết Gà, mang danh hiệu này, mỗi ngày thu hoạch được một lần hiệu quả đốn ngộ kéo dài một canh giờ, mang danh hiệu này, có thể tiến vào địa đồ ẩn tàng.

"

Hệ thống có chút bất đắc dĩ, danh hiệu này vốn là phải rất nhiều năm sau, kí chủ trong lúc vô tình mới có thể phát động, kết quả thế mà bị đối phương một tháng đã làm ra.


Thật sự không còn gì để nói! Về sau đối phương càng không thể rời bỏ giết gà!

Các quái vật khác trong bản đồ của mình chẳng phải là trở thành bài trí!

Nghe hệ thống nhắc nhở xong, Diệp Ca mới phản ứng được, vẻ mặt cuồng hỉ.


Tranh thủ thời gian xem xét thuộc tính danh hiệu, phát hiện quả nhiên đúng như hệ thống nói.


Hắn không khỏi ngửa mặt lên trời cười ha ha "Ta đã nói rồi, đánh gà cái gì cũng có, cần gì tốn sức đi giết quái khác, có loại đốn ngộ này, có lẽ luyện khí không thành vấn đề.

"

Quả quyết giết hết một con gà cuối cùng ở bản đồ phúc lợi.



Quay đầu nhìn vật phẩm rơi đầy cả một đường phố, hắn không cưỡng nổi đắc ý nói : "Đáng tiếc không có mạng, nếu không mình nhất định phải gọi cuồng chặt một con đường.

"

Nói xong vung tay lên, tất cả vật phẩm tiến vào ba lô.


Những ngày này không đánh ra vật gì tốt, pháp khí Hoàng giai lại thêm một đống lớn.


Mình có thể mở một tiệm vũ khí.


Giết hết gà, nửa ý thức trong bản đồ cũng không có việc gì làm, chỉ có thể đi tìm kiếm linh, chậm rãi giết.


Hiện tại tu luyện cũng vô dụng, ngay cả điểm kinh nghiệm khi đánh gà đều tích lũy lại, cũng không có biến mất.


Một ngày kia khi mình đột phá đến Trúc Cơ, những kinh nghiệm tu vi này có thể để cho mình tăng một tiểu cảnh giới.


Lần nữa cảm thán, hack quá trâu! Hệ thống vạn tuế, giết gà vô địch!

Bản thể từ giấc ngủ tỉnh táo lại, ăn mấy con gà quay làm bữa sáng.


Rồi xuất ra tất cả bí tịch liên quan tới luyện khí, thở một hơi thật dài, mở ra hiệu quả mỗi ngày một lần đốn ngộ.


Trong nháy mắt Diệp Ca tiến vào trạng thái, trong ánh mắt lóe ra ánh sáng cơ trí.


Cái gọi là đốn ngộ, kỳ thật đó thường nói là nhập đạo.


Đốn ngộ cũng chia thành mấy loại cảnh giới, có ngộ tính gia tăng gấp trăm lần, có mấy trăm lần, thậm chí mấy ngàn lần, đều xem là loại cảnh giới đốn ngộ nào.


Dù đốn ngộ cấp thấp nhất cũng sẽ để cho người ta thu hoạch to lớn.


Giống như Diệp Ca, đó là đốn ngộ cấp thấp nhất, ngộ tính gấp100 lần.


Giờ phút này Diệp Ca nhanh chóng lật xem thư tịch luyện khí trước mắt.


Không cần nửa giờ đã hoàn toàn xem hết, tốc độ quá nhanh.


Sau khi xem xong lập tức ngồi xếp bằng nhắm mắt tại chỗ, bắt đầu lĩnh ngộ tri thức vừa học được.


Trên người tản ra đủ loại khí tức thần diệu, đây là khí tức đặc biệt sau khi nhập đạo sau.


Nếu có người ngồi xuống bên cạnh, ngộ tính cũng sẽ đề cao mấy lần.


Rất nhanh Diệp Ca đã vạch ra một bộ thủ đoạn luyện khí phù hợp với tự thân.


Lúc này đã đến giờ đốn ngộ.


Ánh sáng cơ trí trong mắt Diệp biến mất.


Trong mắt lại xuất hiện nghi hoặc, mặc dù đốn ngộ biến mất.


Nhưng đồ vật vừa rồi lĩnh ngộ cũng vẫn ở trong đầu, chỉ là hiện tại Diệp Ca xem không hiểu mà thôi.


Không có cách nào đành phải tiếp tục ngủ, chờ tới ngày thứ hai tiếp tục đốn ngộ.


Mặc dù là đốn ngộ cấp thấp nhất, nhưng không chịu nổi mỗi ngày đều có thể tiến vào đốn ngộ trạng thái.


Chỉ là thời gian lâu một chút mà thôi.


Ngày thứ hai, Diệp Ca lần nữa tiến vào đốn ngộ, ánh sáng cơ trí trong mắt xuất hiện lần nữa.


"Không có đốn ngộ thì mình là kẻ ngu, một ngày đi qua, một điểm lĩnh ngộ đều không có, làm sao ta lại đần như vậy, không, ta không phải ta, ta là ta.

"

Diệp Ca cơ trí gật gật đầu, tìm được đáp án để cho mình hài lòng!


Nhấn để mở bình luận

Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ Giết Gà Bạo Tất Cả Bản Dịch