Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư



Sau khi thị vệ lớn tiếng hò hét, toàn bộ người Phong gia đều tức khắc lâm vào cảm xúc trào dâng náo nhiệt.

Nếu không phải họ là một thành viên của Phong gia cũng phải có quy củ, thì cửa lớn phòng khách đã bị phá nát.

Trong phòng khách.

Ba vị trưởng lão, Phong Hằng, Tiểu Hồ và Ban Hổ, Cương Hùng, ngay cả Tử Hạ Hồng đều đến đông đủ.

“Lại phải đi, lúc này ngươi mới trở về, sao hai ngày sau lại phải đi?” Đại trưởng lão nghe được Phong Hề nói hai ngày sau đi, mặt già uy nghiêm nhíu lại, tỏ vẻ rất bất mãn.

Đương nhiên loại bất mãn này bao gồm cả không nỡ và buồn bực.

Đích xác từ sau khi diệt vương tộc, Phong Hề đã đi ra ngoài rèn luyện, vừa đi là rất lâu không tin tức.

Đương nhiên nửa năm qua, từ khi hội đấu giá Lãnh gia phát triển tới Đông Đại Lục, ngẫu nhiên đã có thể nghe tin tức từ đại lục khác truyền đến.

Bọn họ ít nhiều cũng nghe được, sự tích của Hề nha đầu ở Tây Đại Lục Bắc Đại Lục.

Phải nói là rất kinh ngạc, cảm thán.

Chỉ là theo danh khí của nàng, Phong gia cũng dần bị đẩy lên thủ vị.

Tỷ như nói, sau khi vương tộc Thời Hoán quốc bị giết, vẫn chưa có gia tộc nào đứng ra quản lý.

Thật không ngờ gần như trực tiếp lấy Phong gia xem như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, nhưng một nước lớn lại có bao nhiêu sự việc vụn vặt.

Ba vị trưởng lão Phong gia vốn không thích những việc quyền thế, Phong Hằng càng không thích, rơi vào đường cùng, chỉ có thể tạm thời giao cho tam đương gia của Phong gia, cũng chính là Phong Nguyệt - biểu cữu của Phong Hề xử lý.

Trong trí nhớ của Phong Hề, biểu cữu của nàng từ trước đến giờ đều lo việc bên ngoài mà không quá quản việc vặt trong tộc.

Hiện giờ ông ấy bị giao cho xử lý chuyện lớn chuyện nhỏ toàn bộ Thời Hoán quốc, cũng kêu khổ thấu trời.

Cho nên ông luôn chờ Phong Hề trở về, nhìn xem rốt cuộc việc này phải xử lý thích đáng thế nào.

Nhưng còn chưa ngồi ấm mông đã nghe được tin nàng lại phải đi, cảm xúc có thể không kích động mới là lạ.

Đối với sự bất mãn của đại trưởng lão, những người khác cũng nhíu mày, nhưng cũng không mở miệng nói gì.

Phong Hề nhìn đại trưởng lão, lại nhìn về phía Phong Hằng, suy nghĩ một chút, sau đó mới mở miệng: “Lần này ta chỉ trở về xem sơ một chút, bởi vì còn có chuyện quan trọng cần xử lý.

Chờ xử sau khi lý xong, ta sẽ trở về, dù nói thế nào, Phong gia cũng là khởi nguồn của ta.

”Khi mọi người ở đây vừa nghe xong, lúc này sắc mặt mới hơi bình phục.

Đúng vậy!Mặc kệ thế nào, cũng mặc kệ nàng đi bao xa, chung quy Phong gia vẫn là khởi nguồn của nàng.

“Đại trưởng lão, Hề nhi có chuyện quan trọng, chúng ta cũng đừng tăng thêm áp lực cho nàng, để nàng đi làm việc của mình đi.

” Phong Hằng nói.

Ý tứ là, việc đè ở trên người tam đương gia Phong Nguyệt, chính bọn họ xử lý là được, đừng làm áp lực Phong Hề.

Gia chủ cũng nói vậy, đại trưởng lão cũng gật đầu: “Được rồi, ta cũng không phải muốn cho nàng áp lực, chỉ là ta cảm thấy nha đầu này đi ra ngoài, không biết khi nào mới có thể trở về, rất không nỡ, mới nhắc vài câu.

”Tam trưởng lão cạnh đó vẻ mặt hiền từ, nhẹ nhàng nhìn về phía Phong Hề: “Bên ngoài chênh vênh, về đến nhà phải an tâm nghỉ ngơi cho tốt.

Hai ngày này ta sẽ để gia chủ căn dặn xuống, không cho người khác tới quấy rầy ngươi.

”Nhưng khi tam trưởng lão vừa nói xong, ngoài cửa có một người thị vệ nhanh chân chạy đến bẩm báo: “Gia chủ, bên ngoài, Tề gia, Lưu gia, còn cả Liễu gia, Lý gia… đều mang theo lễ vật tới cửa bái phỏng, hiện tại đều đang chờ ở cổng lớn.

”Mới một lúc chưa lâu, vậy mà nhiều gia tộc đã thu được tin tức vậy ư?.


Nhấn để mở bình luận

Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư