Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư



Chỉ cần nhìn đoàn dong binh trong Phong gia hiện giờ là biết.

Những người thuộc đoàn dong binh gần như đều đến từ ngũ hồ tứ hải trong Đông Đại Lục……Chỉ là, Phong Hề lại cảm thấy hơi khó hiểu.Nhưng lúc này lại có người vội vã vọt vào.“Gia, gia chủ, không hay rồi, thật nhiều người tụ tập về phía Phong gia chúng ta.

Tường phía đông sắp bị dòng người chen sụp.”Lúc này, có không ít tiếng bước chân lục tục truyền đến.Ngay sau đó liền thấy vài thị vệ vội vã vọt vào.“Gia chủ, mấy nghìn người đang tụ tập ngoài cổng lớn.

Cửa lớn đã sắp bị chen hỏng……”“Gia chủ, ngoài tường phía tây vọt tới rất nhiều người, tường phía tây sắp……”“Gia chủ, rất nhiều người bay tới phía trên không ngoài Phong gia ……”Từng âm thanh tiến vào bẩm báo tức khắc làm người trong phòng khách đều hơi ngẩn ngơ một chút.Nếu cứ vậy, Phong gia còn không bị đám người kia đạp vỡ ư?Chỉ một thoáng, Ban Hổ, Cương Hùng cùng lớn giọng hét lên phẫn nộ.“Đáng chết, những người đó thật là ăn no không có việc gì làm.

Tiểu Lý Tử, lập tức triệu tập các đồ đệ cho ta……”“Tiểu tử thối, lập tức giúp tiểu tử thối kia hành động……”Không đợi mọi người có hành động, hai ma thú này đã thẳng ra ngoài, tiếng hô lớn giọng còn quanh quẩn lưu lại phòng khách.Nhìn ra được, bọn họ ở Phong gia thời gian dài như vậy nên đã thật sự dung nhập trong nhà này, xem nhà này như em bé mà bảo vệ.Phong Hề xem trong mắt, lại ấm trong lòng.Thật ra đây cũng là nguyên nhân nàng yên tâm đi ra ngoài, trong nhà có bọn họ, cần gì lo lắng cái khác chứ.Nhưng những người tụ tập tới đều là bá tánh trong thành, nếu xử lí không cẩn thận sẽ xuất hiện thương vong.Phong Nguyệt thấy kia hai ma thú lao ra, tuy thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng lại cũng lo lắng.“Trận tượng của hai ma thú lớn như vậy sẽ không nháo ra mạng người chứ?” Phong Nguyệt nhìn thoáng qua Phong Hề cùng những người khác.Ba vị trưởng lão và Phong Hằng lập tức từ trên chỗ ngồi đứng dậy.“Chúng ta vẫn nên đi xem, nhìn xem có biện pháp nào sơ tán dân chúng không.”Đại trưởng lão nói xong đã dẫn đầu, bước khỏi phòng khách.Nhưng khi ra phòng khách đã nói với Phong Hề một câu: “Hề nha đầu, ngươi trở về nghỉ ngơi đi, tìm chút việc mà làm, chúng ta xử lý là được.”Những người khác cũng vội vàng đo theo ra ngoài.Lúc này, Tiểu Bạch ở trong lòng ngực Phong Hề cũng hóa thành một tia sáng, rời khỏi ngực nàng, hóa thành hình người.“Tiểu thư, Tiểu Bạch cũng đi hỗ trợ.”Sau đó không lâu, trong phòng khách liền chỉ dư lại một mình Phong Hề.Nhìn phòng khách vắng vẻ và vô số tiếng vang truyền từ ngoài Phong gia vào.Tức khắc, Phong Hề hơi dở khóc dở cười.Xem ra mọi người quá hiểu nàng, biết nàng từ trước đến nay không thích xử lý loại tình huống này.

Nhưng mọi người lại không biết, nàng không thích là vì không cần thiết.Nhưng hiện tại là Phong gia đối mặt những việc này, nàng là người Phong gia, sao có thể nhìn bọn họ đi đối mặt mà nàng lại có thể an tâm trở về phòng nghỉ ngơi được?Hầy!Thở dài một tiếng, nàng đã xoay người, chậm rãi bước tới hướng cửa lớn của Phong gia.Ngoài cửa lớn Phong gia .Đông đảo gia tộc lớn lúc trước đến tặng lễ, giờ đã bị đám người kia chen chúc ở trong, cổ cũng bị chen đỏ.“Gia chủ, người thật sự quá nhiều.

Nếu không chúng ta ngự không, tiến tới từ tường cao được chứ?”Mỗi một người hầu trong gia tộc thấy gia chủ cũng bị chen đến đầy mặt đỏ bừng, vội vàng kiến nghị.Nhưng gia chủ lại xem thường: “Tiểu tử ngươi, ngày thường bảo ngươi không có đầu óc, ngươi cho rằng hiện tại Phong gia vẫn như trước kia……”.


Nhấn để mở bình luận

Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư