Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư



Tiểu thư của bọn họ há là người mấy người kia có thể tùy tiện chửi mắng ư? Chẳng quản ngươi là chó má thành Thiên Sơn hay gì, trong mắt bọn họ, tiểu thư là lớn nhất.

“Ta xem các ngươi là không muốn sống rời đi.

” Ban Hổ lấp lánh thú quang, ngón tay uốn lượn, cảm giác móng vuốt trong tay đang bắt đầu tăng trưởng từng chút, mũi nhọn sắc bén lập lòe.

Ma thú hóa thành hình người, lực công kích tương đối yếu, nhưng một khi hóa thành thú thể, cửu giai ma thú, vậy cho dù ngươi là cửu giai đỉnh phong nó cũng có thể xé ngươi thành mảnh nhỏ.

Bạch Y Nhiên đột nhiên thấy không ổn trong lòng, mục đích nàng ta tới Phong gia cũng không phải vì đắc tội Phong gia, càng thêm không phải tới đánh nhau.

Lúc đầu khi Lãnh Tâm ra tay, tuy nàng ta cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng lại cũng không ngăn cản, chỉ là vì muốn hơi ra oai phủ đầu toàn bộ Phong gia, khiến bọn họ xem trọng một ít.

Nói như thế nào thì hai người cũng là người thành Thiên Sơn.

Trong mắt người thế tục, tóm lại là cao thượng nhất đẳng, đặc biệt về phương diện thực lực, căn bản không phải người thế tục có thể đuổi kịp.

Nhưng bọn họ lại đi sai một bước, dẫn đến phía sau đều sai.

Phong Hề không có gì ưu điểm, nhưng chỉ cần làm nàng nhận định, vậy tất nhiên là cứng đầu bênh vực người mình.

Trạng thái hiện giờ còn muốn nàng cho bọn hắn sắc mặt tốt tất nhiên không có khả năng.

Bọn họ muốn dùng thành Thiên Sơn tới áp nàng, đó chính là càng thêm ngu xuẩn.

“Phong Hề tiểu thư, ngươi đừng hiểu lầm, chúng ta thật sự không có ý khác.

” Bạch Y Nhiên muốn giải thích.

Nhưng lúc này, hình bóng của Tiểu Hồ đã chợt lóe, đứng thẳng ở trước mặt nàng ta: “Đừng để tiểu thư nhà ta nói lần thứ hai, bằng không, hậu quả không phải thành Thiên Sơn các ngươi có thể chịu nổi.

”Trả lại nguyên lời nói.

Bạch Y Nhiên nghe vào trong tai là vạn phần khó xử.

“Một gia tộc thế tục như các ngươi cũng dám nói chuyện càn rỡ thế, ngươi……” Lãnh Tâm tức giận.

Mặt Bạch Y Nhiên trầm xuống, giơ tay ngăn cản câu nói kế tiếp của hắn ta.

“Ta thế nào?” Mặt Phong Hề hoàn toàn lạnh đi, hắn ta đang uy hiếp nàng ư?“Nghe ý của ngươi, thành Thiên Sơn các ngươi không chút nào để ý một gia tộc thế tục phải không? Thế nào? Cảm thấy một gia tộc thế tục rất dễ nhào nặn trong tay phải không?”Nàng không thường ở nhà, có đoàn dong binh và nhóm sát thủ đầu tiên nàng âm thầm đặc huấn ra, người bình thường muốn động vào Phong gia tuyệt đối không có khả năng.

Nhưng nếu thành Thiên Sơn thật sự cường thế như vậy, vậy nàng không ngại trước khi rời đi Đông Đại Lục, giết chết thứ gọi là gia tộc cao nhân nhất đẳng lánh đời.

Sau khi Phong Hề nói xong, một khí tức mạnh mẽ nháy mắt quét tới, cuốn lấy Bạch Y Nhiên và Lãnh Tâm.

Tại một khắc này, thân hình Phong Hề lăng không nhảy lên, tâm lý bình tĩnh, vận chuyển đan điền, nguyên tố hỏa mạnh mẽ dao động trong lòng bàn tay, nháy mắt nguyên tố hỏa bốn phía ngưng tụ.

Trong chớp mắt, nàng phất tay một cái, nguyên tố hỏa ngưng tụ thành hỏa cầu, đánh về phía tòa núi lớn ngoài thành.

“Rầm rầm!”m thanh kịch liệt chấn động oanh tạc, nháy mắt vang vọng khắp kinh đô.

Bụi đất cuồn cuộn, tại giây phút này, cả tòa núi lớn đều thấy không rõ lắm.

Thẳng đến lúc bụi đất đầy trời biến mất mới thấy rõ, tòa núi lớn kia đã bị hỏa cầu to bằng bàn tay nổ thành đất bằng!Đây là sức mạnh khủng bố đến đâu?Bạch Y Nhiên và Lãnh Tâm bị sức mạnh quỷ dị cuốn lên giữa không trung , thấy một màn như vậy, đồng tử đột nhiên co lại, một sự ngạc nhiên, sợ hãi, nháy mắt đánh thẳng vào lòng hai người.

Đây rốt cuộc là sức mạnh gì?Khủng bố ư?Lúc này trong lòng hai người đều cảm thấy chỉ dùng khủng bố hình dung vẫn còn chưa đủ, rất không đủ.

.


Nhấn để mở bình luận

Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư