Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư



Phong Hề cúi đầu nhìn nó một cái, trên mặt ngậm một tia ý cười, xoa đầu nó: “Yên tâm, ta chỉ hù nó, để nó về sau đừng chỉ biết ăn hiếp ngươi.”Tiểu Bạch nghe vậy, thở dài nhẹ nhõm.Thật ra, nó thật không nghĩ được nam hài khác bảo hộ.

Thực lực của nó đã rất mạnh, người bình thường tuyệt đối không phải đối thủ.

Huống chi, nó là phong hệ, tốc độ nhanh phi thường, tuyệt nhiên không cần được ai bảo hộ.Mà Kim Đản Đản, không ăn hiếp nó là được.Nhưng nghe được Kim Đản Đản hứng thú bỗng nhiên muốn rời đi, trong lòng nó hơi rối rắm, mất mát, cũng không biết có phải bị ngược đãi thành quen không.Đương nhiên, suy nghĩ này chỉ có mình nó biết.“Tiểu thư, ta, ta có thể cũng cùng ngươi đi được không?” Đi một lúc lâu, rốt cuộc Tiểu Bạch nhịn không được hỏi ra.Phong Hề im lặng một lát mới lắc đầu, dừng lại, nhìn Tiểu Bạch, nói nghiêm túc: “Tiểu Bạch, lần này ta muốn xử lý một ít việc, không tiện mang theo ngươi và Đản Đản.

Ngươi yên tâm, lần này Đản Đản vì ngươi, nhất định sẽ ở lại.

Sau này, phiền ngươi chăm sóc Đản Đản nhiều hơn.”Cái gì?Tiểu Bạchcảm thấy trong lòng rất khó chịu, không thể hiểu được, nhưng lại cũng hiểu lời Phong Hề.Tức khắc nó hơi ngượng ngùng, gật đầu: “Tiểu thư cứ yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc thiếu gia thật tốt.”Phong Hề cũng không vạch trần, ít nhất trong mắt nàng, cảm tình mông lung đúng là tuổi tác bọn họ có.

Còn về sau sẽ phát triển đến đâu, vậy phải xem bọn họ rồi.Hai ngày sau, Phong Hề khởi hành từ Phong gia trong trạng thái yên tĩnh.Phong Hề cũng nói xong việc Phong gia mở học viện song tu và việc Kim Đản Đản đổi chính danh với Phong Hằng.

Đương nhiên, học viện song tu cũng không phải mở dễ vậy, có rất nhiều thứ cần chuẩn bị.

Cũng may, Phong Hằng và Phong Nguyệt đều nói có thể ứng phó.Phong Hề cũng đưa ngọc bội đặc biệt lúc trước Pháp lão cho nàng ở học viện cho Phong Hằng.

Để nếu hắn có yêu cầu gì thì có thể đi tìm đệ nhất học viện triệu hoán sư.

Nơi này trừ Pháp lão là viện trưởng, ít nhất còn có đồ đệ của nàng ở đó.Đúng rồi, lần này khi đi tìm Pháp lão, cũng có thể thuận tiện đi xem Trần Hi Vũ, không biết tình huống ở khe Ma giới ra sao.Hai ngày một nghỉ là được.Ngày hôm sau, Lý Mỹ Diễm thật sự đúng giờ xuất hiện ở cổng lớn Phong gia, nhưng lại bị chặn ở cửa.Đơn giản là do mấy ngày nay luôn có một ít người thừa đục nước béo cò tiến vào Phong gia.Mà Lý Mỹ Diễm cũng không vội không gấp, chỉ canh giữ ở cửa.Một hồi, đã thấy một bóng dáng màu trắng từ cửa đi ra, không chút suy nghĩ, Lý Mỹ Diễm phi ra, quấn lên Tả Vũ Phi.“Mỹ nam, ngươi đã ra rồi, những người này không cho ta đi vào tìm Phong Hề, vậy ngươi mang ta đi ra ngoài chơi đi.” Hai tay hai chân mạnh mẽ quấn lấy, bộ dáng kia y như gấu túi.Thị vệ ở cửa cả kinh, ngẩn ngơ, chờ khi phản ứng lại chỉ thấy sắc mặt Tả Vũ Phi đen vô cùng, rống giận: “Nữ nhân xấu xí, buông tay cho ta……”“Không muốn, sau này ta đều muốn đi theo ngươi, ngươi phải đối xử với ta cho tốt, có biết không hả?” Nàng nhắc mãi, còn không quên tà ác thổi khí bên tai hắn, y như lưu manh không biết xấu hổ.Tả Vũ Phi phẫn giận, một khí tức mạnh mẽ trong thân thể hắn bùng lên, có thể thấy cảm xúc hắn sắp mất khống chế.Mấy ngày nay, chỉ cần hắn bước ra cửa lớn Phong gia, tại trong phạm vi kinh đô, nàng đều có thể tìm tới hắn thật chuẩn..


Nhấn để mở bình luận

Bát Hệ Triệu Hoán Sư Phế Vật Đích Tiểu Thư