Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn



Trời địu!
Trời địu! Trời địu! Trời địu!
Hacker nhìn hình ảnh trong máy vi tính, cặp mắt trừng lớn, thậm chí còn không dám tin dụi mắt mình.
Trời ạ!
Có người đẹp như vậy sao!?
Là giả đúng không?
Nhất định là giả! Làm gì có ai đẹp đến vậy?
Thiếu niên trên màn hình tinh xảo đến mức không giống người thật, mặt mày như vẽ, mắt phượng hơi nhếch lên, trên khóe mắt còn có một nốt ruồi lệ giống như đóa anh đào nở rộ đầu cành, thoạt nhìn xinh đẹp dị thường.

Lúc này thiếu niên đang co người trên ghế, hơi cúi đầu, hết sức tập trung chơi điện thoại di động.
Lý trí hacker nói cho hắn biết đây không thể nào là người thật, rất có thể hắn đã vào nhầm một trang web đen nào đó.

Hacker lại nhìn thiếu niên tuyệt mỹ trên màn hình lần nữa, sau đó gõ bàn phím hack lại nhưng dù làm nhiều lần thì kết quả vẫn giống nhau, đồng thời hắn cũng không tìm được mình đã sai lầm ở chỗ nào.

Thậm chí hacker còn truyền hình ảnh trò chơi mà thiếu niên đang chơi ra, cũng không phải hacker không tin...
Ừ...Điều này chứng tỏ những thứ trên màn hình đều là thật...!Anh hùng bàn phím...!Bốc mùi cống thối....
Hacker nhìn thiếu niên tuyệt mỹ trên màn hình, lại nhìn những bình luận về thiếu niên thì lập tức trầm mặc.

Lý trí nói cho hắn biết thiếu niên không đúng, đạo đức cũng đang khiển trách hắn nhưng tình cảm của hắn lại đi ngược lại, hắn bắt đầu cảm thấy thiếu niên không có sai, đều là do người khác quá đáng.

Nhất thời hacker liền hiểu tại sao đám người kia lại không biết xấu hổ như vậy.

Trên thực tế số người cùng ý tưởng với hacker không chỉ có mình hắn.

Lúc hacker truyền hình ảnh trực tiếp lên trên web thì Internet trực tiếp nổ tung.
[Trời địu! Con mẹ nó, đây là ai vậy!?]
[Chẳng lẽ là nhân vật trong trò chơi! Tại sạo lại hiện lên vậy?!]
[Đù! Đẹp như vậy, dù trò chơi nát thành một đống cứt thì tôi cũng nguyện ý chơi!]
[Đù! Táng gia bại sản tôi cũng chơi!]
[Lúc nãy không phải vẫn đang thảo luận làm sao để chửi đám ngu dốt kia sao? Chẳng lẽ đây là chiến thuật của bọn họ? Muốn dời sự chú ý của chúng ta?]
[Không ai nhìn tựa đề sao? Đây chính là Thanh Thanh bốc mùi hôi thối mà mấy người đang nhắc tới đấy, hình như không giống như tôi nghĩ?...]
[Ha...!Ha ha...!Làm sao có thể chứ?]
Nhưng mà đây chính là sự thật, bởi vì đám ngu dốt kia lại trồi lên bình luận, tất cả đều là Thanh Thanh và vợ tôi lung tung cả lên.
Những người hâm mộ: ...
Là anh hùng bàn phím bốc mùi cống thật hả?
Trên web có nổ tung như thế nào thì cũng không liên quan đến Nguyễn Thanh vì cậu vẫn đang bận cố gắng trong trò chơi.

Cậu cầm rừng đánh cực kỳ mạnh, chỉ cần xanh thì chưa chắc không thể lấy một đánh năm nên cho dù bị phá thì Nguyễn Thanh cũng cố gắng xanh trong thế kẹt.
Hacker thấy thiếu niên bị bắt nạt trong trò chơi thì yên lặng truyền hình ảnh trò chơi lên trên web.

Trò chơi đã đến giai đoạn về sau, thiếu niên cũng đã khá xanh, lúc này đồng đội đã chết hết chỉ còn lại một mình cậu với bốn người đội bạn, thế cục thất bại đã định sẵn trước mắt rồi nhưng hình như thiếu niên không hề hốt hoảng, vẫn kiên nhẫn mai phục, thừa dịp có người đi ngang qua thì lập tức nhảy ra, tiếp đó thể hiện kỹ năng thượng thừa tiêu diêt toàn bộ đối phương.

Lúc này trong trò chơi chỉ còn lại một mình cậu, chỉ cần phá nhà đối phương là sẽ chiến thẳng.

Nguyễn Thanh điều khiển nhân vật nhanh chóng đi về phía nhà chính đối phương nhưng một giây trước khi cậu phá nhà thì đồng đội...!Đầu hàng.
Thiếu niên giống như không phản ứng kịp, sững sờ nhìn giao diện thua trận, trên khuôn mặt tinh xảo hiện rõ sự ngỡ ngàng sau đó hiện lên vẻ tủi thân và yếu ớt, cậu cắn môi dưới, cố gắng kiềm chế không để cho nước mắt chảy xuống.
[Ting ting!]
Đột nhiên điện thoại di động vang lên tin nhắn.
[Nhận được chuyển khoản 50 tệ.]
Thiếu niên dừng lại, sau đó mở ra nhìn thì thấy trên đó hiện rõ số 50.

Cậu mở to hai mắt, trong con ngươi như có ánh sáng chuyển động, xinh đẹp đến mức khiến thế giới ảm đạm trong nháy mắt, từ đó có thể thấy được hình như thiếu niên đã không còn tủi thân như trước nữa nhưng cậu không biết lúc cậu đang xem xét số dư tài khoản thì thông tin trên điện thoại di động của cậu cũng bị truyền ra ngoài.
Nguyễn Thanh nhìn số dư trong tài khoản, mặc dù hiện tại còn chưa đủ để trả tiền thuê phòng nhưng sau này sẽ không thành vấn đề nữa.

Hiện tại đã hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề thức ăn nên Nguyễn Thanh lại lấy một cái bánh màn thầu ra.

Lúc cậu đang định cắn bánh màn thầu thì nhận được tin nhắn.
[Tuyệt: Xin lỗi, mới vừa rồi không phải tôi chơi, có thể chơi thêm một ván không?]
Lúc Nguyễn Thanh đang định trả lời thì một số lượng lớn thông báo tin nhắn vang lên, thậm chí còn có cả lời mời kết bạn.

Trong nháy mắt đã khiến điện thoại Nguyễn Thanh bị lag.

Nguyễn Thanh nhấn rất lâu mới thoát ra khỏi khung trò chuyện, sau đó tắt thông báo nhắc nhở tin nhắn.

Lúc này tin nhắn của Tuyệt đã bị đẩy xuống dưới, thay vào đó là vô số tin nhắn order chơi cùng.
Nguyễn Thanh vừa nhìn điện thoại di động, miệng nhỏ vừa gặm bánh màn thầu.

Có lẽ là do cậu nhai không kỹ hoặc cũng có thể do bánh màn thầu quá khô nên bị mắc trong họng.

Bình thường thì không sao nhưng bây giờ trên cổ cậu đang có vết thương nên đã động tới vết thương trên cổ.
Nguyễn Thanh bị đau đến ngẩng đầu lên, nước mắt không chịu khống chế chảy ra.

Cậu vội vàng cầm ly nước trên bàn lên uống vài ngụm mới đỡ hơn chút ít.
Thiếu niên trên màn hình có vẻ không được tốt lắm, có thể loáng thoáng nhìn thấy thiếu niên bởi vì đau đớn mà mắt đỏ lên, con ngươi ướt át, lông mi thật dài dính nước mắt giống như cánh chim rung động.


Nhấn để mở bình luận

Bị Bắt Trở Thành Npc Trong Trò Chơi Vô Hạn