Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét



Lê Nam Trân càng cảm thấy xấu hổ khi cô trần truồng, ngón chân cuộn tròn đứng ở tại chỗ không muốn đi về phía trước.Kỳ Hàn ngẩng đầu lên khi nghe thấy tiếng chuông, thấy cô đang che ngực không biết đang rối rắm cái gì, anh dùng ngón tay gõ vào bàn ăn: "Lại đây ăn cơm."Lê Nam Trân lúng túng bước tới, trên bàn là bánh bao và cháo gà xé nhỏ đựng trong hộp.Lê Nam Trân luôn không thích ăn sán, ngày thường lại chú ý đến việc thưởng thức.

Cô gắp cái canh bao ở trong chén, dùng đũa chọc phá lớp vỏ của bánh bao, mặc kệ nước canh chảy ra cũng không muốn ăn.“Còn làm hỏng một cái nữa, buổi chiều đừng nghĩ tới chuyện đi học.” Ánh mắt Kỳ Hàn rơi vào trên người cô, ý tứ của anh rất rõ ràng.Lê Nam Trân không nói nên lời, trong lòng mắng anh một tiếng rồi xúc một ít cháo bằng đầu thìa, vừa ném đã cảm thấy hương vị lại quen thuộc với cô.

Cô nhìn lại hộp đóng gói và thấy rằng đó là “Nhất Phẩm Đinh Hương” – nơi cô đến ăn thường xuyên nhất, chưa kể đường xa, ít nhất cũng phải bỏ ra 10 vạn mới đóng gói được.

Lê Nam Trân nhướng mắt nhìn Kỳ Hàn đầy nghi hoặc.Kỳ Hàn đối diện với tầm mắt của cô, biết cô đang thắc mắc điều gì, nhưng cô không hỏi thì anh cũng không chủ động giải thích, chờ cô tự mình rối rắm đi.Sau khi Lê Nam Trân ăn xong, Kỳ Hàn duỗi tay đặt chìa khóa xe lên bàn: "Ngày hôm qua tôi để vali của cậu vào phòng ngủ, tự mình canh giờ rồi đi học, tôi có việc nên không đi cùng cậu được."Lê Nam Trân thở phào nhẹ nhõm, cô không muốn cùng Kỳ Hàn đi cùng, nhưng hiện tại cô không có xe, vậy là vừa khéo.

Cô lấy chìa khóa xe, thế mà còn là chiếc taycan, cô thật sự nghi ngờ đó là chìa khóa đồ chơi, chỉ để trêu chọc cô.Cô đứng dậy đi vào phòng ngủ mặc quần áo, nhưng vừa đóng cửa lại đã bị Kỳ Hàn từ bên ngoài chặn lại, cô giật mình thốt lên: "Lại muốn làm gì?"Kỳ Hàn đi vào ngồi ở mép giường, từ trong ngăn kéo chứa mấy thứ đồ kỳ lạ không biết đã lấy ra cái gì.

Ngay khi Lê Nam Trân nhìn thấy anh mở ngăn kéo, cô cảm thấy da đầu và phần dưới của mình đều tê dại, im lặng thắt chặt dây thần kinh trong đầu.“Lại đây.” Kỳ Hàn bóp một ít cồn vào tay để sát trùng, ngẩng đầu nhìn Lê Nam Trân đang đứng yên tại chỗ, “Lê Nam Trân, sau này tôi sẽ không bao giờ nói lần thứ hai.”Cô cứ muốn anh nói lần thứ hai thì sao?!Lê Nam Trân đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm anh, nhưng không nhúc nhích, Kỳ Hàn duỗi một tay lấy ra một cái khác, đếm ngược: "Năm, bốn, ba...".


Nhấn để mở bình luận

Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét