Biến Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Đam Mỹ



Nhưng Thẩm Tư Niên không hề tức giận mà còn khẽ cười, ghé sát vào tai cô, mập mờ nói: “Tiếng rên đau đớn không thể làm em thỏa mãn nhưng tôi có thể để em nghe tiếng thở dốc thoải mái của em khi được tôi làm.”
“Đồ lưu manh! Hư hỏng! Tội phạm cưỡng hiếp biến thái!” Phàn Quỳnh vừa mắng vừa khóc, ôm một tia hy vọng nhỏ nhoi rằng hắn vẫn còn chút lương tâm.

Hy vọng có thể dùng lời mắng mỏ để khơi dậy lương tâm, ngăn cản hành động xấu xa của hắn.
Nhưng Thẩm Tư Niên khiến người người chỉ nghe tin đã sợ mất mật chẳng bao giờ là người tốt! Nếu hắn có lương tâm thì đã không ngồi lên được địa vị ngày hôm nay.
Thẩm Tư Niên giơ tay lau khô nước mắt trên má cô: “Có sức lực mắng tôi như vậy chẳng thà giữ lại để lát nữa rên cho tôi nghe thì hơn.

Dù gì chuyện làm tình cũng tốn sức lắm mà thể lực em lại kém nữa, đừng bị tôi làm cho ngất đi, có ngất thì tôi cũng không dễ dàng tha cho em đâu.”
Nói rồi, hắn vừa cắn liếm bầu ngực cô vừa rời tay xuống nơi tư mật bên dưới, bàn tay to lớn thăm dò vào trong quần lót, ngón tay xoa nắn dọc theo khe hở bí ẩn.
Nụ hoa bị Thẩm Tư Niên liếm mút trở nên óng ánh trong suốt đã hơi cương cứng trông vừa dâm mỹ lại đậm mùi sắc tình.

Đây là dấu hiệu động tình.
Thẩm Tư Niên chậm rãi cởi quần lót của cô ra, bên trong quần lót dính một chút chất lỏng không rõ là gì.

Thẩm Tư Niên khẽ cười, sau đó tách hai chân cô ra.
Hắn vùi mặt vào nơi tư mật, chóp mũi hít sâu một hơi: “Thơm thật!”
Tiểu huyệt của cô gái chỉ có vài sợi tóc thưa thớt, Thẩm Tư Niên đẩy hai cánh hoa mong manh, để lộ phần thịt non màu hồng phấn.
Hắn không nhịn được kề sát vào đó, đầu lưỡi chen vào u cốc thần bí, ngón tay đồng thời ấn vào âm vật và xoa xoa theo hình xoắn ốc, kích thích Phàn Quỳnh càng tiết ra nhiều chất lỏng.
Khoái cảm mãnh liệt đánh úp vào đại não cô, âm thanh hút nước của Thẩm Tư Niên bên dưới khiến cô vô cùng xấu hổ.

Sự thoải mái của thể xác và sự cự tuyệt về mặt tinh thần xung đột lẫn nhau khiến Phàn Quỳnh không biết phải làm sao.

Điều duy nhất cô có thể kiểm soát chính là cắn chặt môi không cho Thẩm Tư Niên đạt được mục đích.
“Rất thoải mái phải không?”
Thẩm Tư Niên thọc ngón tay thon dài vào trong huyệt động, cảm nhận được vật lạ xâm nhập, Phàn Quỳnh vô thức co người lại kẹp chặt ngón tay Thẩm Tư Niên.
“Xem ra em rất thích.” Thẩm Tư Niên mỉm cười, lại đưa thêm một ngón tay thứ hai vào, lặp lại hành động thọc ra rút ra.
Thịt non bên trong người cô xoắn chặt lấy ngón tay khiến hắn không khỏi mong chờ, đợi lát nữa đổi thành dục vọng thô nóng bên dưới của hắn tiến vào, cảm giác chặt chẽ này sẽ tiêu hồn đến cỡ nào chứ?
“A...!Ừm…” Phàn Quỳnh cong lưng, cảm nhận được khoái cảm bí ẩn truyền đến từ chỗ kia khiến cô dần mất đi lý trí, đầu óc choáng váng không suy nghĩ được chuyện gì, chỉ có thể thụ động tiếp nhận từng đợt từng đợt xung kích.
Thẩm Tư Niên hơi cong ngón tay móc lên trên rồi lại ấn vào một điểm nào đó.
Thân thể Phàn Quỳnh run mạnh, ngón tay cuộn chặt lại.
“Thì ra là ở đây.” Thẩm Tư Niên khẽ nhếch môi, hứng thú thưởng thức phản ứng của cô.

Ngón tay hắn liên tục kích thích chỗ đó khiến Phàn Quỳnh không chịu nổi, toàn thân run rẩy, mật hoa ồ ạt chảy ra.

Sắc mặt cô ửng hồng, hô hấp dồn dập, rõ ràng vừa lên đỉnh.
Thẩm Tư Niên rút tay ra, ngón tay thon dài dính đầy mật hoa trong suốt.
Hắn mỉm cười đắc ý rồi luồn ngón tay vào miệng Phàn Quỳnh, khuấy đảo vài cái, giọng hắn khàn khàn quyến rũ như ác ma: “Nếm thử xem, ngọt lắm phải không?”



Nhấn để mở bình luận

Biến Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Trong Truyện Đam Mỹ