Bình Vương Thần Cấp


Smith chính là đến cũng vội mà khi đi cũng vội, sau khi ký xong hợp đồng với Lâm Phi thì liền rời đi.

Vào ngày thứ hai, Lâm Phi cuối cùng cũng đến cuộc triển lãm Bác Mỹ, đây là ngày cuối cùng diễn ra cuộc triển lãm. Bởi vì buổi biểu diễn của Từ Hữu Chân và Smith đã diễn ra vào ngày hôm qua, cho nên hôm nay ở khu vực phía đông nam đơn giản là có quá nhiều người.

Những công ty trước đây từng có ý định hợp tác với Kiều Lan Nữ Nhân, nhưng sau đó lại vì Giám đốc Hoàng mà đã rút lui, thế là hôm nay bọn họ đều đã đến bên cạnh Kiều Lan Nữ Nhân, với hy vọng muốn tiếp tục hợp tác với Kiều Lan Nữ Nhân, lần này bọn họ đến đây với sự chân thành, và thậm chí còn đưa ra những điều kiện ưu đãi mà trước đây hoàn toàn không nhắc đến nó. Những điều kiện này ưu đãi đến mức khó có thể tin được.

Nhưng toàn bộ đều đã bị Triệu Cẩn Du từ chối một cách lịch sự, bao gồm cả những công ty trước đây, và một số công ty mới. Lý do hôm nay mà Lâm Phi đến đây thực ra là để nhờ người dọn dẹp quầy hàng, để chuẩn bị về nhà.

Chuyện đó về sau đích thực đã khiến cho ông chủ của một công ty tức giận, cho nên ông ấy liền dùng những lời nói khó nghe để nói với Triệu Cẩn Du rằng, “Kiều Lan Nữ Nhân của các người đang cố tình nâng cao giá trị của bản thân, nếu cứ tiếp tục như thế này thì sẽ không hoàn thành được một cuộc giao dịch nào hết.”

Triệu Cẩn Du liền nhìn về phía ông chủ của công ty đó, nhưng cô không hề tức giận, thay vào đó cô nói với nụ cười nở trên môi rằng: “Tôi thực sự xin lỗi. Không phải công ty chúng tôi đang cố gắng nâng cao giá trị của bản thân hay gì đó, mà là chúng tôi đã nhận được một đơn đặt hàng lớn. Ngay cả khi công ty gần đây đã chú ý đến điều này nhưng trước mắt vẫn là không đáp ứng đủ cho nó.”

Nếu là trước đây, Triệu Cẩn Du có thể sẽ tức giận vì lời nói của ông chủ công ty này, hoặc có thể cô sẽ cảm thấy bất an, công ty cần có danh tiếng để hoạt động, làm ăn không thành cũng không sao, nhưng nếu danh tiếng trở nên tồi tệ hơn, đừng mong có được công việc kinh doanh nào sau này.

Nhưng hiện tại, Triệu Cẩn Du không cần phải suy nghĩ về điều này, bởi vì bây giờ Triệu Cẩn Du đang đứng trên một tòa nhà cao, và cô có thể nhìn thấy những nơi xa hơn, nhiều cảnh sắc hơn và có tầm nhìn rộng hơn.

Điều quan trọng nhất là Kiều Lan Nữ Nhân ở hiện tại đã không còn là Kiều Lan Nữ Nhân của trước đây nữa, hiện tại Kiều Lan Nữ Nhân đã có đủ thực lực, cho nên Triệu Cẩn Du đương nhiên cũng sẽ có đủ tự tin.

Ông chủ công ty sửng sốt một chút, sau đó ông ấy liền lập tức nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua, Smith đã nói rằng ông ta đã đạt được thỏa thuận hợp tác với Kiều Lan Nữ Nhân.

Ngay tức khắc gương mặt của ông chủ công ty vừa rồi liền tỏ ra không vui, nhưng trên gương mặt đó lại xuất hiện một nụ cười, hơn nữa nụ cười đó lại mang theo sự nịnh nọt mà nói với Triệu Cẩn Du rằng: “Triệu tổng, vừa rồi tôi không có ý đó. Tôi muốn nói rằng công ty chúng tôi sẽ luôn sát cánh cùng với Kiều Lan Nữ Nhân, đợi đến khi các vị không bận rộn như thế này nữa, thì hãy gửi cho tôi một ít hàng cũng được rồi.”

Triệu Cẩn Du liền mỉm cười và gật đầu, nhưng cô lại nhìn ông chủ công ty đó rất nhiều lần. Nhớ lại trước kia khi đối mặt với lão đại này, Triệu Cẩn Du mặc dù không cần phải khom lưng khuỵu gối, nhưng cô vẫn phải cẩn thận từng li từng tí, còn bây giờ.

Nghĩ tới đây, Triệu Cẩn Du không khỏi lại liếc nhìn Lâm Phi một cái.

Cô cũng đang nghĩ tới việc Kiều Lan Nữ Nhân đang dần dần đi đúng hướng, tất cả nhân viên trong công ty đều đã được động viên, cho nên bọn họ đã cố gắng hết sức, hơn nữa bọn họ cũng có thể biết được là Kiều Lan Nữ Nhân đang sắp đột phá, và khi thời cơ đến thì từ một doanh nghiệp hạng nhất trong thành phố, bọn họ sẽ trở thành doanh nghiệp hạng nhất trong tỉnh, và thậm chí là doanh nghiệp hạng nhất trên toàn Hoa Hạ (tên cũ của Trung Quốc).

Nếu họ không làm việc chăm chỉ vào thời gian này, thì họ sẽ làm gì nếu bị công ty sa thải?

Bởi vì công ty không còn bất kỳ vấn đề gì nữa, thậm chí còn đang phát triển nhanh chóng theo hướng tốt, cho nên chủ tịch Lâm Phi hoàn toàn nhàn rỗi và không có quá nhiều việc phải xử lý.

Điều này khiến Lâm Phi cảm thấy vô cùng vui mừng. Trước đây Lâm Phi vẫn phải đến công ty hàng ngày, mặc dù phần lớn thời gian là xem phim hoạt hình. Còn hiện tại Triệu Cẩn Du căn bản là bận rộn từ sáng tới tối đều không nhìn thấy người đâu, cho nên Lâm Phi chính là hoàn toàn được thả tự do, và cũng không cần phải đến công ty.

Hôm nay Lâm Phi lại trốn làm.

Lâm Phi đang suy nghĩ, cảm giác như đã mấy ngày rồi không được gặp Nicole, không biết vì lý do gì mà điện thoại lại bị tắt máy, điều này khiến Lâm Phi rất tức giận.

Nicole, cô ấy có biết ở nhà không có ai lau sàn không? Cô ấy có biết bây giờ sau khi ăn xong anh phải tự mình rửa bát? Cô ấy có biết việc dọn dẹp vụn đồ ăn vặt nếu chúng rơi xuống bàn cà phê hay dưới ghế sofa sẽ khó khăn đến thế nào không?

Nơi ăn ở của Nicole là của anh, vậy mà bây giờ ngay cả khi việc dọn dẹp chưa hề hoàn tất mà đã muốn rời đi rồi.

Ngay sau đó, Lâm Phi bèn đi tìm Nicole.

Và rất nhanh, Lâm Phi đã đến studio tạm thời của Nicole ở Hoa Hạ.

Studio của Nicole cũng không hề nhỏ, lúc này trong studio của cô ấy có rất nhiều người.

Đúng rồi, Lâm Phi chợt nhớ tới gần đây Nicole đang phỏng vấn nam chính cho cô ấy. Tất nhiên là sẽ có rất nhiều người đến đăng ký, và những người có mặt lúc này có lẽ là một trong số những người đã qua được bộ phận sàng lọc.

Lâm Phi liền trực tiếp đi vào phòng làm việc của Nicole, anh muốn đi thẳng đến phòng làm việc của Nicole nhưng bị một nhân viên ngăn lại.

“Anh đang làm gì vậy? Vẫn chưa đến lượt anh mà. Mau đi xếp hàng đi.” Nhân viên phòng làm việc tỏa ra không khách sáo với Lâm Phi, lại là một chàng trai khác muốn đạt đến đỉnh cao chỉ trong một bước.

“Tôi là bạn của Nicole, tôi đến đây để gặp Nicole.” Đột nhiên, một giọng nói vang lên trước mặt Lâm Phi.

Thì ra ở phía trước cũng có người muốn đột nhập vào văn phòng của Nicole. Sau đó, người đàn ông này đã bị hai nhân viên bảo vệ trực tiếp bắt được, và dẫn đi khỏi đây.

“Thật sao, sao các người có thể để fan của Nicole lẻn vào? Mọi người hãy nghiêm túc và đừng làm xáo trộn cuộc phỏng vấn của Nicole.” Lâm Phi nghe thấy những lời này khi nhân viên bảo vệ đi ngang qua anh.

Khóe miệng Lâm Phi không tự chủ mà co giật, anh liền ngậm lại những lời vừa định nói, sau đó mỉm cười với nhân viên rồi quay về đội.

Lâm Phi không muốn bị ép ra khỏi đây như anh chàng vừa rồi.

Lâm Phi tùy ý đi vào xếp hàng, anh nhìn về phía trước, xem ra không có nhiều người chờ đợi, hẳn là rất nhanh sẽ có thể nhìn thấy Nicole, cho nên anh cũng an tâm mà lưu lại để đợi tiếp.

“Anh thật dũng cảm, dám gia nhập đội ngũ của tôi.” Đột nhiên, một thanh âm khác vang lên từ phía sau của Lâm Phi.

Lâm Phi không khỏi quay đầu lại, và mỉm cười với người đàn ông đó, sau đó anh liền giải thích: “Tôi đến gặp Nicole, tôi là bạn của cô ấy, sau này tôi sẽ không đi phỏng vấn, cũng sẽ không lãng phí thời gian của anh nữa.”

Lâm Phi không phải kẻ ác bá gì, làm sai điều gì đó đương nhiên cần một lời giải thích.

Thanh niên phía sau Lâm Phi liền nhếch môi, nhìn Lâm Phi với vẻ mặt giễu cợt, mà nói: “Quả nhiên, anh không cần nhiều thời gian.”

Chàng trai trẻ này rõ ràng không tin những gì Lâm Phi vừa nói, ý anh ta là Lâm Phi sẽ sớm bị loại trong cuộc phỏng vấn.

Lâm Phi không nói gì, chỉ mỉm cười với chàng trai trẻ đó, sao đó tiếp tục đi theo đội như không có chuyện gì xảy ra.


Nhấn để mở bình luận

Bình Vương Thần Cấp