Bình Vương Thần Cấp


Tình hình của Nicole hiện giờ rất tồi tệ.

Cô ấy bị mấy trăm người chẳng biết có phải fan hâm mộ hay không bao vây trong bãi đỗ xe. Đương nhiên, khách sạn ngay lập tức gọi cảnh sát, nhưng việc huy động lực lượng cảnh sát để có thể ngăn chặn hàng trăm người không phải là điều dễ dàng.

Quan trọng hơn, cảnh sát không thể tùy tiện dùng bạo lực đối với dân thường, cho dù cảnh sát có đến cũng không cách nào giải quyết vấn đề ngay lập tức.

Tuy nhiên, khi cảnh sát đến, họ không những không giải quyết được vấn đề mà còn khiến người hâm mộ càng thêm kích động.

"Nicole, ý cô là gì? Cô thế mà dám gọi cảnh sát đến sao? Cô có biết chúng tôi thích cô đến mức nào không? Chúng tôi đã bay đến xem mọi buổi hòa nhạc của cô. Mỗi bài hát của cô chúng tôi đều bỏ tiền ra mua ủng hộ. Lần nào cũng cố gắng hết sức để giúp cô đạt top cao trên các bảng xếp hạng. Vì cô, chúng tôi không chỉ bỏ ra tiền bạc mà còn cả thời gian và công sức. Vậy ra đây là cách cô đền đáp người hâm mộ của mình sao?!"

"Nicole, ra đây giải thích rõ ràng cho chúng tôi biết có phải cô đã dụ dỗ chồng người khác hay không. Chồng của người phụ nữ tạt axit vào cô là một nhân viên hải quan. Tôi nghe nói khi cô đi qua hải quan, giấy tờ chưa đầy đủ, thì liền quyến rũ người ta.”

"Nicole, cô làm chúng tôi thật thất vọng. Trông bề ngoài cô có vẻ là một nữ thần thuần khiết và xinh đẹp đến thế, nhưng thực tế cô lại là một ả đàn bà như vậy."

Các fan bên ngoài càng kích động hơn, gần như lao tới xe của Nicole.

Nguyên nhân của sự việc rất đơn giản, không biết là ai đã tìm ra thân phận của người phụ nữ kia, sau đó liền phát sinh câu chuyện ồn ào như vậy.

Mà vừa vặn lúc Nicole làm thủ tục hải quan, đúng là thiếu một ít giấy chứng nhận. Nhưng nhân viên kia nhận ra Nicole, cho nên cũng để cho cô ấy đi qua. Đây cũng không phải chuyện gì lớn . Nhưng không biết ai đã tìm ra, sau đó lợi dụng một số bức ảnh chụp lén khiến Nicole và nhân viên hải quan trông rất thân thiết.

Nicole vốn dĩ muốn xuống xe giải thích, nhưng nhìn thấy những người hâm mộ này đang kích động, cô lại không dám. Trước mặt cô có tới hàng trăm người.

Là một ngôi sao quốc tế hàng đầu, Nicole đã gặp phải rất nhiều chuyện tương tự, cô ấy biết rất rõ rằng trong những tình huống như vậy, đám đông rất dễ mất kiểm soát. Một khi đám đông mất kiểm soát, họ có thể làm ra bất cứ điều gì.

Hiện tại, Nicole lại càng không thể đi ra ngoài.

"Mau giải tán đi, các người có biết việc này là vi phạm pháp luật không? Muốn bị bắt vào đồn à?" Một viên cảnh sát dùng loa phóng thanh hét lớn, nhưng lại không dám tùy tiện xông vào, thật sự là quá nhiều người.

"Chúng tôi chỉ cần Nicole đưa ra một lời giải thích. Nếu hôm nay cô ấy không chịu giải thích đàng hoàng, chúng tôi sẽ không đi đâu hết!" Trong đám người có người hét lên. Sau đó là càng nhiều người cùng nhau la hét.

Con người là sinh vật kỳ lạ nhất trên thế giới, có những lúc, họ có thể rất khôn ngoan và đưa ra những lựa chọn lý trí nhất. Nhưng họ lại càng thường xuyên có những hành động và suy nghĩ mù quáng đến độ khi chính bản thân họ tự ngẫm lại, họ cũng cảm thấy mình thật đúng là ngu ngốc.

Giống như bây giờ, những người này gần như đã mất đi lý trí, bọn họ vừa tức giận vừa đau lòng, họ không thể nào chấp nhận nổi một Nicole mà họ vô cùng yêu mến lại là một người phụ nữ như vậy.

“Mở cửa.” Có người thật sự quá kích động, đã đưa tay đập lên cửa kính xe. Người đàn ông này dùng lực mạnh đến mức cửa kính ô tô phát ra tiếng động lớn.

Bang bang bang!

Những tiếng động inh ỏi liên tiếp vang lên, như thể ngay sau đó cửa sổ ô tô sẽ bị đập vỡ tan tành, khiến những người trong xe sợ hãi đến nỗi sắc mặt cũng đã biến đổi.

“Mở cửa.” Một người gõ cửa sổ, lại càng có nhiều người làm theo.

Nicole sợ đến mức sắc mặt có chút tái nhợt, cô nhìn trợ lý của mình.

Trợ lý của Nicole cố gắng ép mình mỉm cười nhưng không thể, cô muốn nói điều gì đó nhưng lại không cách nào thốt ra được dù chỉ một chữ, cô cũng sợ hãi lắm.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cửa kính ô tô chắc chắn sẽ bị vỡ và mọi người trong xe đều sẽ bị kéo ra ngoài. Đám đông đã chặn hết ngã tư lại, cảnh sát căn bản không vào được. Trong khoảng thời gian này, những kẻ điên cuồng kia sẽ làm ra chuyện gì?

Bang!

Một tiếng động lớn vang lên, chiếc xe cũng chấn động theo. Không biết là ai đã tìm được một thanh sắt, thanh sắt nặng nề đập vào cửa sổ ô tô. May mắn thay, kính của chiếc xe bảo mẫu này có chất lượng tốt, tuy không bị vỡ nhưng cũng đã xuất hiện vết nứt.

Những người trong xe càng sợ hãi hơn.

Một người đàn ông to lớn ở ngoài xe lại cầm thanh sắt lên định đập vào cửa sổ xe.

“Không được!” Nicole không nhịn được nhắm chặt hai mắt lại, hét lên mà lòng vô cùng sợ hãi.

Sau đó...

Một hồi lâu sau, Nicole khó hiểu mở mắt ra, vì sao mãi mà cô vẫn chưa nghe thấy tiếng kính xe bị đập vỡ?

Lúc này, Nicole phát hiện ánh mắt của mọi người đều hướng về phía nóc xe.

Nicole rất tò mò, những người này tại sao lại nhìn lên nóc xe, trên đó có thứ gì đẹp mắt sao?

"Các người muốn chết à?" Đột nhiên có một giọng nói vang lên, âm thanh không lớn lắm, trong đó không có chút cảm xúc nào, nhưng lại tràn ngập một thứ uy hiếp không thể nói rõ.

Nicole không khỏi ngạc nhiên trừng mắt lên nhìn, là Lâm Trạch Dương.

Nicole lập tức muốn mở cửa xe nhưng bị trợ lý ngăn lại.

“Nicole, hiện tại cô không thể ra ngoài.” Trợ lý của Nicole không ngừng lắc đầu với cô.

Nicole chỉ có thể suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn cắn răng ngồi vào trong xe, nhưng trái tim của cô đã hoàn toàn bay lên trên nóc xe rồi, Lâm Trạch Dương làm sao có thể xuất hiện trên nóc xe? Bộ dáng hiện tại của anh trông như thế nào?

Lúc này người đứng trên nóc xe Nicole tất nhiên chính là Lâm Trạch Dương.

Sau khi nhận được cuộc gọi của Nicole, Lâm Trạch Dương lập tức chạy tới. Đến bên ngoài bãi đậu xe, Lâm Trạch Dương phát hiện nơi này đã bị cảnh sát phong tỏa.

Nhưng cảnh sát không vào hết, họ không vào được.

Vì vậy Lâm Trạch Dương trực tiếp nhảy lên trên đầu mọi người, giẫm lên vai những người này và tiến về phía bọn họ.

Khi Lâm Trạch Dương đến, tình cờ nhìn thấy một người đàn ông to lớn đang giơ thanh sắt nên đã đá anh ta bay ra ngoài, sau đó nhảy lên nóc xe.

Xung quanh đây có hàng trăm người đang tụ tập, Lâm Trạch Dương phải đứng trên nóc xe để mọi người đều có thể nhìn thấy. Đương nhiên, đây cũng là một chuyện rất nguy hiểm, bởi vì ánh mắt của mọi người đều sẽ đổ dồn vào Lâm Trạch Dương, bọn họ sẽ rất dễ dàng tấn công anh.

Nhưng mà đương nhiên, Lâm Trạch Dương sẽ sợ mấy trăm người này sao, đừng nói mấy trăm người này chỉ là người bình thường, cho dù không phải người bình thường, Lâm Trạch Dương cũng chẳng thèm sợ hãi một chút nào.

"Các người muốn chết à?" Lâm Trạch Dương nói xong, ánh mắt liền liếc qua từng người ở đây.

Vô lý, thật sự quá vô lý.

Nếu các người đều vô lý đến thế, Lâm Trạch Dương tôi còn cần phải nói chuyện đàng hoàng với các người để làm cái gì nữa?


Nhấn để mở bình luận

Bình Vương Thần Cấp