Chỉ Yêu Đỗ Nhược



Sức nóng không thể bỏ qua được nó đang tích tụ ở nơi mềm mại giữa hai chân, cọ xát qua lại, vốn giữa hai chân đã trơn bóng nhờn dính lại còn tràn ra không ít nước ép, tưới lên trên côn thịt cứng ngắc to lớn, làm nó ướt đẫm.

Cứng quá đi.

Đỗ Nhược bị gậy thịt của ánh áp sát tới bối rối, cô nuốt nước miếng, ngước lên khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng và nóng rực, thất kinh hỏi: "Làm sao, làm sao mà làm?"
Cố Khang với ánh mắt rực lửa vuốt ve đôi môi của cô, trong đầu anh tràn đầy toàn cảnh tượng đút vào cô thật thụ, nhưng cảnh tượng này, địa điểm này, tính sao cũng không phải là một lựa chọn thích hợp, anh không muốn cho cô một trải nghiệm tồi tệ.

"Tôi ! " Đầu óc Đỗ Nhược chết máy mơ hồ hiện lên một cái ý tưởng, không biết có nên học hỏi vẽ vời theo đó không, "Tôi cũng cho liếm cho cậu được không?"
Đầu dương vật cứng ngắc chọc vào da thịt mỏng manh bên ngoài miệng âm hộ, lời nói của cô không khác gì như đổ thêm dầu vào lửa, khiến Cố Khang háo hức muốn thử ngay.

Đương nhiên anh rung động trước đề nghị của cô, nhưng anh cố chịu đựng, dùng lòng bàn tay ôm lấy mông cô, áp cả người cô vào người anh, kìm nén nói: "Ở đây nhiều bụi bặm, cho cậu nợ trước.

"
"Ừ ! " Đỗ Nhược nằm trên ngực Cố Khang không ngừng thở hổn hển.

Cố Khang nâng cằm cô lên, có chút lo lắng: "Cậu không sao chứ?"
Đỗ Nhược nghe hiểu ý tứ trong đó của anh, anh lo lắng cô sẽ phát bệnh sao? Thế thì thực sự mất hứng !
Cô đỏ mặt lẩm bẩm nói: "Tôi có uống thuốc! "
“Ừ.

” Cố Khang hôn lên môi cô chụt một cái, “Nói cho tôi biết nếu cậu thấy không thoải mái.


Đỗ Nhược ngoan ngoãn gật đầu.

Cố Khang cúi đầu xuống và đưa hai chân cô vào nhau.

Ngậm lấy bầu vú đang hếch lên của cô mà ca, hắn bắn một phát, xoay tròn xoa nắn lấy bầu vú của cô, anh cho tất cả dương vật cứng ngắc tới đau đớn chèn ép vào khe hở giữa chân cô.

Bề mặt của hoa huyệt nhỏ đang được dương vật lớn mài tới lui, tốc độ dần dần tăng lên.

Sự đụng chạm nhột nhạt này là một chất kích thích, khiến hai người mới nếm trải tình đời càng cảm thấy sảng khoái hơn, và cũng trống rỗng hơn.

Chóp mũi của Đỗ Nhược nồng nặc mùi của Cố Khang và chính mình, hơi thở dâm đãng tràn đầy cơn dục vọng, cơ thể cô như bị nhét đầy rồi lại rỗng ruột, cô nhạy cảm đến mức có thể cảm nhận được những nếp gấp và đường gân trên dương vật của anh, túi trứng của thiếu niên theo đó nhịp nhàng chuyển động và phát ra tiếng vang, nhúm lông đen xoăn cào cấu giữa hai chân thon dài mịn màng của cô, sau đó nhanh chóng lui ra lại áp sát làm cho cô muốn chết đi sống lại.

Cô mồ hôi nhễ nhại phun ra rất nhiều nước, sắp chết vì mất nước, cô bị ép vào lưng cửa, bị ép từ hai bên, mềm nhũn mà túm lấy áo của anh, cánh cửa sau lưng bởi vì sự thúc đẩy của anh mà lắc lư kêu cót két.

Cố Khang dùng sức đẩy mạnh mấy chục lần, vùng kín của Đỗ Nhược không ngừng co rút khi anh chạy nước rút, hai bắp đùi bị anh cọ sát tới đỏ ửng lên, cũng không biết sau bao nhiêu lần chen chúc đẩy mạnh vào, đỉnh đầu to lớn chui vào trong tận cùng nhấp đút mấy cái, Đỗ Nhược bị làm cho hơi đau, cảm giác như muốn lột da, đau rát, nhưng khoái cảm vượt qua cơn đau bao trùm lên nó, nhận thức giác quan của cô trở nên mờ nhạt, cho đến khi Cố Khang bám sát vào cơ thể cô, thở hổn hển và bắn vào chân cô.

Tinh dịch màu trắng sữa lần lượt bắn ra phía tung tóe văng lên cánh cửa phía sau, đặc quánh còn bốc lên hơi nóng hổi, ​​một phần chảy xuống từ từ dọc theo bên trong hai chân mềm nhũn, chậm rãi chảy dọc xuống dưới.

Hai người ôm nhau một lúc để bình tĩnh lại, và mơ hồ nghe thấy tiếng chuông báo giờ tan học.

Cũng không biết họ đã ở trong căn phòng này bao lâu.

Cố Khang thu dọn bản thân, ngồi xổm xuống nửa quỳ và kiểm tra bên dưới của cô.

m hộ nhỏ sưng tấy đáng thương lật chở ra ngoài, hai bắp đùi non mềm bị cọ tới ửng đỏ, tinh dịch lý nhí bắn vương vãi khắp nơi.

Cố Khang vừa xuất tinh xong, khi nhìn thấy nó lại trở nên cứng ngắc.

Anh nhắm mắt lại, từ trong túi quần lấy ra một gói giấy vệ sinh, vặn vòi nước trong bồn rửa mặt trong phòng tiện ích, thả một hồi nước vào, thấm ướt giấy vệ sinh rồi lau cho cô từng chút một.

Đỗ Nhược cắn chặt bờ môi, híp hời hai mắt, để cho anh tùy ý mà thu dọn giúp cô.

Chờ đến khi hai người dọn dẹp xong dấu vết trên quần áo, lau sạch dấu vết trên cánh cửa sau lưng, cùng nhau sánh vai đi lên lầu để vào phòng học báo cáo, thì đã là tiết học thứ tư.

Thầy dạy toán đặt viên phấn xuống, đưa tay nâng gọng kính lên, đôi mắt già nua nhìn Cố Khang đang đứng ở ngoài cửa, và cô gái thấp bé một cái đầu phía sau lưng.

Đỗ Nhược giơ tay lên, đỏ mặt xấu hổ nói: "Thưa thầy, em khi học môn thể dục cảm thấy không khỏe, nên cậu ấy đưa em tới phòng y tế.

"
“Vào đây đi.

” Giáo viên toán giơ tay ra hiệu và tiếp tục lớp học.

Hai chân của Đỗ Nhược vẫn trong trạng thái mềm nhũn ra, tư thế lúng túng trở về chỗ ngồi của mình.

Cố Khang đi theo sau cô, chặn lại ánh mắt nhìn lại của những người khác.

Anh ngồi xuống đưa chai nước khoáng cho cô, tim Đỗ Nhược đập mạnh như hươu con chạy vòng quanh, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, miệng lưỡi khô khốc mà nhấp vài ngụm.

Cuối cùng cũng dập tắt được cơn khát, cô nằm phịch xuống bàn, một lúc sau cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ như thể vừa uống thuốc ngủ.




Nhấn để mở bình luận

Chỉ Yêu Đỗ Nhược