Chỉ Yêu Đỗ Nhược



Thực sự rất khít.

Da thịt âm hộ co bóp mạnh mẽ và mẫn cảm, cắn chặt lấy gậy thịt của anh, Cố Khang bị kẹp chặt tới mức gân xanh nhảy giật, anh lùi lại một chút rồi lại đẩy vào sâu hơn.

Đỗ Nhược bị đẩy tới hét lên, cùng với tiếng khóc, cau mày ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn anh.

Một vài sợi máu trinh tiết rỉ ra từ nơi giao hợp.

Cố Khang nheo mắt lại, cúi người đè lên và hôn cô, môi mỏng mút vào giữa trán cô, từ mắt đến mũi cho đến đôi môi ửng hồng.

Giọng anh khàn khàn: "Nhược Nhược, xin lỗi, tớ không thể chịu đựng được nữa.

"
Bởi vì tư thế này, bộ phận sinh dục được đưa vào sâu hơn, thậm chí còn có thể nhìn thấy dấu vết hơi nhô lên trên bụng dưới bằng phẳng của Đỗ Nhược.

Cố Khang nhẹ nhàng liếm núm vú của cô bằng lưỡi của mình, giữ núm vú bằng răng của mình và nhẹ nhàng xoa nó để xoa dịu cảm xúc của cô.

Đỗ Nhược dần dần thả lỏng, khó chịu mà rên rỉ.

Hơi thở của Cố Khang trở nên gấp gáp, anh giữ chặt mông cô và đẩy liên tục, cho đến khi Đỗ Nhược bị chọc tới nhún nhảy lên xuống, thậm chí hai bầu ngực của cô cũng đung đưa lên xuống trong không khí.

Đỗ Nhược dần dần trở nên quẫn bách, sau khi thích ứng, đau đớn được thay bằng khoái cảm, âm hộ nhỏ bị cắm tới đầy nước, mặt mày cũng trở nên hồng hào.

Cố Khang trong tư thế mặt đối mặt nhau làm được một lúc, thấy chân cô mềm nhũn đến mức ngã thẳng xuống, anh liền để hai chân cô xuống, lật người sang mặt khác, cởi áo trên của cô ra rồi đặt lên giường tre, nhếch mông cô lên cao, và cọ sát gậy thịt của mình vào khe mông ẩm ướt sau khi xoa xoa cặp mông ướt nhẹp, anh lại sốt ruột đút vào cái vỏ sò mềm hồng đó.

Đường kính hoa không đều và cực kỳ se khít, Cố Khang đang nằm úp trên lưng cô, hai người ngực trước áp vào lưng sau của nhau, hơi nóng của người thanh niên phả ra sau tai mẫn cảm của Đỗ Nhược, cô rên rỉ nhẹ một tiếng, và cổ co rụt lại một cách bất lực.

Không ngừng phát ra âm thanh ùng ục ục ục của đụ hoa huyệt cùng với âm thanh của túi trứng va vào mông phập phập văng vẳng bên tai, mông bị xương mu đẩy thẳng về phía trước, rồi lại bị anh đè lên bụng đè lại, Đỗ Nhược lắc đầu xấu hổ: “Chậm lại Cố Khang ! "
"Cậu thơm quá, thật chặt, không thể chậm lại được ! " Không chỉ không chậm lại được, Cố Khang cũng không chịu nổi nữa, theo bản năng chỉ muốn hung hăng mà đụ, đụ ngã người cô, rồi bắn vào chỗ sâu nhất bên trong tử cung.

Nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên của cô, còn nhiều thứ phải lắng lo, anh đã chịu đựng lâu như vậy, cũng không vội trong lần này.

Cố Khang nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, giảm tốc độ xuống, bóp lấy cằm cô nghiêng người áp vào, răng môi hai người dính vào nhau trao một nụ hôn sâu, nước miếng kéo theo tơ lụa chảy xuống, Cố Khang dùng ngón tay cái vuốt ve khóe miệng sáng ngời lấp lánh của cô, sau cùng anh cũng hỏi ra: "Nhược Nhược, cậu có bỏ tôi mà đi không?"
Tim Đỗ Nhược đập nhanh và lắc đầu, thở hổn hển: "Không đâu! trừ khi cậu đuổi tớ đi! "
Làm sao anh có thể đành lòng đuổi cô đi? Anh bị điên chăng? Chỉ cần cô muốn, cô có thể sống ở đây mãi mãi.

Cố Khang nhấp đẩy hết lần này đến lần khác, chín nông một sâu, dùng hai tay chạm vào ngực cô, lúc đầu đúng thực sự nó còn bị anh kiềm chế, nhưng động tác lắc eo di chuyển với mức độ càng ngày càng mạnh, Đỗ Nhược bị anh va chạm tới mức run cả người, gậy thịt trầm lắng không có chút sắc tố nào đang va đập vào mông cô với những bóng ảnh mờ ảo với đám lông mu thô ráp cứng cáp cào cấu giữa hai mông cô từng phát một.

Đỗ Nhược vừa tê tái lại ngứa ngày, tiếng kêu càng ngày càng lớn, cô nhấc chiếc mông trắng nõn đưa lên cao để anh nhấp đẩy ra vào tùy thích, giường tre gần như sắp bị rã ra không ngừng kêu cót két cọt kẹt, cùng với tiếng phập phập của làm tình nhấp nhô lên xuống tại đây, trong bầu trời đêm thanh tĩnh của sân vườn nó vang vọng rõ ràng, nghe mà xấu hổ lắm.

Quy đầu nóng bỏng đang đẩy vào chỗ sâu nhất mà ngấu nghiến vài cái, bộ phận sinh dục phun ra nước ép ẩm ướt nóng rực ngâm và nuốt chửng lấy anh, Cố Khang thở gấp, eo thắt chặt lại, xoa nắn bờ mông mềm mại có tính đàn hồi, khoái cảm đến quá mãnh liệt, mắt ngựa tê dại, gậy thịt rung lên và bắn tung tóe ra ngoài.

Đỗ Nhược bị kéo căng đến mức ngã quỵ trên giường tre, Cố Khang lùi người lại ra sau, một tay cởi bỏ bao cao su ẩm ướt, cái túi đầy tinh dịch giống như một quả trứng trắng nhỏ, Cố Khang rạo rực mà ném nó xuống đất.

Có một dòng chất lỏng ấm áp đều đặn tuôn ra từ trong hoa huyệt đang dần khép lại, Cố Khang nghiêng người tiến tới, vén sang một bên mái tóc dài nhớp nháp dính trên mặt Đỗ Nhược, hôn một cái len trên má cô.

“Nhược Nhược, sức khỏe của cậu vẫn ổn chứ?” Anh ghé lại rất gần, môi họ gần như chạm vào nhau.

Dù gì thì đây cũng là một bài tập cường độ cao nên anh không tránh khỏi lo lắng.

Đỗ Nhược với bộ dạng ngay ngốc nửa từ chối nửa mong chờ rũ mắt xuống và gật đầu.

Sau khi đến thành phố S, cô đã rất ít khi phát bệnh, khi chú Liễu đưa bác sĩ gia đình đến để tái khám cho cô, bác sĩ nói rằng tình trạng thể chất của cô đang dần chuyển biến tốt !
Làm cái chuyện này chắc hẳn không có ảnh hưởng gì lớn lắm !
Trong lòng Cố Khang ngứa ngáy không chịu nổi, sau khi anh chờ cô lại bình tĩnh và bình ổn hơi thở, anh mới thay chiếc bao cao su mới và đeo vào, anh bế lên Đỗ Nhược đang mềm nhũn ngồi sải ngang trên người mình, nhắm thẳng vào âm hộ mới khép lại, chú ý kiểm soát lực đạo, hướng lên trên và đẩy lên, đút vào thêm lần nữa.

.




Nhấn để mở bình luận

Chỉ Yêu Đỗ Nhược