Chỉ Yêu Đỗ Nhược



Môi âm hộ sưng đỏ run run rẩy rẩy, lại phải tiếp nhận dương vật thô dài cứng rắn của anh thêm một lần nữa.


Tiểu huyệt bị căng đến mức tràn đầy, Đỗ Nhược phát ra tiếng nức nở nho nhỏ, vòng eo theo phản xạ có điều kiện mà vặn vẹo không ngừng.


Đầu óc của Cố Khang trướng đến không chịu được, thú tính nguyên thuỷ nhất trong cơ thể bùng cháy khiến đôi mắt của anh đỏ rực, lòng bàn tay vuốt ve những đường cong trên cơ thể của cô, sau đó đè cô lại không cho phép cô chạy trốn.


“Nhược Nhược, đừng nhúc nhích.



Đỗ Nhược ngoan ngoãn giống như một chú mèo con, nhưng cô thật sự không ngồi nổi, xương cốt của cô đã mềm đến mức cô chỉ muốn nằm sấp xuống, đè lên người anh, thỉnh thoảng trong lỗ mũi lại phát ra vài tiếng rên rỉ nho nhỏ nghe rất đáng thương.


Cố Khang ôm hôn cô một lúc, sau đó lòng bàn tay to lớn lại ấn vào mông của cô, vùng kín chạm vào nhau, anh đẩy mạnh mấy cái liên tục, khiến nước ở bên trong bắn tung toé ra ngoài, làm vậy cũng coi như giải toả cơn thèm khát của bản thân mình.


Hai cơ thể trần truồng không một mảnh vải dính chặt lấy nhau, nơi riêng tư của cả hai dính đầy tinh dịch đặc sệt, khi thọc vào rút ra cũng vang lên những tiếng phụt phụt phụt rất lớn.


Anh thở hổn hển bên tai cô, những nụ hôn mềm mại nóng rực của anh rơi xuống cần cổ của cô, không ngừng mút lấy da thịt trắng nõn mềm mại ở trên đó, để lại vô số dấu hôn.


Hơi thở hỗn loạn và dồn dập của hai người hoà vào nhau, dường như Cố Khang đang muốn ăn tươi nuốt sống cô, bàn tay đặt trên cánh mông của cô chạy dọc lên trên, chạm vào vòng eo tinh tế mềm mại của cô, sau đó cúi đầu ngậm lấy một bên núm vú đang run rẩy.


Đầu lưỡi liếm một vòng xung quanh núm vú hồng hào, nhấm nháp làn da nõn nà, sau đó mút núm vú dính đầy nước miếng của mình từng chút từng chút một.


Cơ thể của anh rất linh hoạt, năng lực phối hợp trên dưới cũng rất mạnh, anh nhấn eo một cái, dương vật ra ra vào vào không ngừng nghỉ trong cơ thể của cô liên tục, muốn đụ cô.


Dương vật của anh đã chôn sâu trong cơ thể của Đỗ Nhược, nộn huyệt liên tục bị phá vỡ, dường như anh đang muốn dùng sức để đâm mạnh vào chỗ sâu nhất trong cơ thể của cô.


Anh càng lúc càng hưng phấn, dương vật thô to thọc vào rút ra vừa nhanh lại vừa mạnh, khiến thế giới trước mắt Đỗ Nhược đảo lộn.


Đuôi mắt của Đỗ Nhược phiếm hồng, đầu ngón chân cuộn tròn lại, tiếng rên rỉ bị động tác mãnh liệt của anh làm cho đứt quãng.


Bụng nhỏ phía dưới co rút lại thành từng đợt, làn sóng cao trào lại ập đến, vừa nhanh lại vừa hung bạo.


Cơ thể của Đỗ Nhược trở nên mềm nhũn, cô gào khóc, linh hồn bay lơ lửng khiến cô không chịu nổi mà cắn mạnh một cái lên ngực của anh, đột nhiên toàn thân run lẩy bẩy, sau đó xụi lơ ngã xuống.


Cô không kiềm chế được nữa.


Đầu tóc của Đỗ Nhược rối tinh rối mù, đôi mắt đen nháy ngập nước hơi ngẩn ra, cô xấu hổ không biết phải làm sao, cuối cùng chỉ đành há miệng thở dốc.


Dương vật bị chất lỏng tưới ướt đẫm, hơn nữa tiểu huyệt của cô còn co rút lại chặt đến mức suýt làm Cố Khang bắn tinh.


Cố Khang thấp giọng chửi một tiếng, hai mắt tối sầm lại, hô hấp cũng trở nên nặng nề hơn, anh giữ chặt lấy cặp mông mềm mịn của cô, sau đó thọc vào rút ra một cách mãnh liệt, Đỗ Nhược vẫn đang cưỡi trên người anh, động tác ra vào mãnh liệt của anh khiến cô lung lay sắp ngã.


Động tác của anh vừa nhanh lại vừa mạnh, Đỗ Nhược không chịu nổi tần suất cao như vậy của anh, cô nức nở xin tha, thậm chí còn dùng tay đấm vào ngực của anh.


Lúc này Cố Khang mới tìm lại được một chút lý trí, anh đau lòng hôn lên khuôn mặt đẫm nước mắt của cô, sau đó ôm chặt lấy eo cô, đẩy mạnh vào chỗ sâu nhất trong cơ thể của cô, chất lỏng bắn tung toé, phóng thích một cách tận tình.


Trên mặt hai người ướt đẫm mồ hôi, cả hai dính chặt vào nhau thở hổn hển, lồng ngực phập phồng dữ dội, sờ vào đâu cũng thấy ướt đẫm trơn trượt.


Đỗ Nhược mệt mỏi đến mức nằm bò trên người Cố Khang, dường như vừa trải qua một trận chiến với tử thần, cô thút tha thút thít khóc nức nở.

“Cố Khang… Cậu ra chưa vậy… Tớ không thoải mái…”

Những ngón tay thon dài của Cố Khang vuốt ve sống lưng của cô, anh giống như một con thú dữ đi săn lần đầu tiên, săn bao nhiêu cũng thấy đủ, anh quấn chặt lấy cô, vòng eo không ngừng đưa đẩy qua lại.

“Đợi tớ thêm một lát nữa.



Đỗ Nhược xấu hổ vùi đầu vào trong ngực của anh, nhỏ giọng nói.

“Không thể ra được nữa đâu đó…”

Lúc nãy quá kịch liệt, không kiêng nể gì cả, rất nhanh đã khiến cô thấy nghẹt thở.


Thật ra cô đã đạt đến giới hạn của mình, không muốn dọa anh sợ.


Đôi môi nóng bỏng ướt át của Cố Khang dừng ở trên má của cô, đầu lưỡi liếm láp hàng lông mi dính đầy nước mắt của cô, lại xuống một chút, mồ hôi mỏng cũng bị anh cuốn hết sạch, lưu lại dấu nước miếng ẩm ướt.


“Được rồi.

” Mặc dù nói vậy nhưng anh vẫn không chịu buông tha cô ngay, anh chỉ ôm cô đứng dậy khỏi chiếc giường tre đầy hỗn độn, vẫn trong tư thế đang giao hợp, anh để hai chân của cô vòng qua eo mình, sau đó xuống giường, bước từng bước nhỏ vào phòng tắm.


Mỗi lần đi một bước đều phải đẩy ra đẩy vào theo quán tính, Đỗ Nhược bị đụ đến mức mặt đỏ tim đập, cơ thể nóng bừng, một lát sau cô đã thở hổn hển không chịu được, mặc dù đường đi có vài bước nhưng dài như là nửa thế kỷ.


Cuối cùng cũng đi đến phòng tắm, Đỗ Nhược tưởng rằng anh vẫn muốn làm tiếp, cô cũng không định từ chối, nhưng anh lại bật bình nóng lạnh lên, sau đó thả cô xuống, rút ra khỏi hoa huyệt của cô, nhẹ nhàng cười một tiếng ở trên đỉnh đầu cô, cuối cùng cúi xuống hôn một cái lên trán của cô.


Hoá ra là anh đang muốn trêu chọc cô.

Đỗ Nhược đỏ cả mặt.


Cố Khang thật sự rất muốn, nhưng anh quyết định không làm xằng bậy nữa, buông tha cho cô.




Nhấn để mở bình luận

Chỉ Yêu Đỗ Nhược