Chiều Trên Lối Cũ - Taekook



trông trăng trăng chẳng chịu lời

.
.
.

"nè quốc ơi, mở cửa cho anh đi."

tại hưởng cười khổ, anh có biết gì cho cam, tự dưng mấy tháng trời có quốc đưa đón đâm quen, chiều nay theo lệ cũ lại lo nắm đầu xe chạy ra cười toe toét, mà có thấy ai đâu. hớt ha hớt hải chạy về mới nghe được bác năm hàng xóm bảo rằng quốc khóc một hồi trước dậu bìm bịp đó cậu giáo, xong nghe tiếng cậu í ới đầu ngõ thì chạy vô đóng cửa mất, định đưa cháu nó con cá nấu canh mà chuồn luôn rồi, tiếc hen.

hưởng ngớ người, anh híp híp mắt khó hiểu. dạo này hai đứa cũng vui vẻ mà, đâu xích mích gì mà lại giận vu vơ quá thể.

lạnh, cái lạnh thu giao nương theo nhành mù u đập sầm sập vô bậu cửa. quốc nép mình co ro dưới nền xi măng thấm dẫm những giọt lệ trào, im lìm bấu chặt bờ môi đến rỉ máu. tiếng đập cửa cứ hoài vang vọng, mãi một hồi, lại trở nên lặng lẽ đau thương.

"thôi, anh về, quốc có giận anh cũng đừng giận lâu đó nha. mai anh đợi quốc, quốc nhớ tới đón anh ở cổng trường làng nghe. ngủ ngon."

quay đi với cánh tay đỏ hỏn, bóng trăng ngà ngà bao lấy hưởng, cô liêu, tịch mịch đến nhường nào. cánh sen tàn dưới cánh ruộng gần mương, tựa lòng anh cũng nghiêng nghiêng như con nước đổ..

những buổi chiều làng hương luyến giờ đìu hiu chỉ còn bóng dáng một anh giáo bắc cao lêu nghêu chậm rãi lướt qua những nơi chốn quen thuộc, ngân nga mấy giọng điệu hò ơi ví dầu bằng cái giọng miền nam lớ ngớ.

bẵng đi cũng hai ba tháng mất thôi..

...
#mín


Nhấn để mở bình luận

Chiều Trên Lối Cũ - Taekook