Chuyên làm vật hi sinh



Bánh xe vận mệnh, bị một cục đá nhỏ làm rối loạn chuyển động, vì vậy những bánh răng khác cũng bị kéo theo, mà kết quả cuối cùng, cũng trở nên không thể nắm bắt.



Quảng trường chủ thần, cô gái diện mạo bình thường đứng trước một tấm bia đá, trên bia đá khắc "Chúng ta từng kề vai chiến đấu, dựa vào đồng đội mạnh mẽ cùng hi sinh, chúng ta sống sót, vì vậy, chúng ta phải tiếp tục sống, gánh vác sức lực và sự hi sinh của bọn họ, cùng nhau sống sót!"



Đây là khối bia đá kỉ niệm mọi người cùng đổi, trên đó ghi lại tên những đồng đội từng hi sinh.



Ngón tay trắng nõn chậm rãi lướt qua những cái tên —— Mâu Cương, Lí Suất Tây, Lục Nhân Giáp, Tần Chuế Ngọc. . .



Mâu Cương, quay về phim kinh dị, hi sinh khi mua vũ khí cho Trung Châu đội.



Lí Suất Tây, hi sinh vì làm mồi.



Lục Nhân Giáp, hi sinh khi cùng Sở Hiên đối chiến với Kayako.



Tần Chuế Ngọc, hi sinh vì bảo vệ người mới. . .



Ngoại trừ Sở Hiên, không có ai biết về sự tồn tại của Cổ Tiểu Ngốc, nhưng những chuyện Cổ Tiểu Ngốc làm cho Trung Châu đội, mọi người đều nhớ kỹ.



Sở Hiên, Zero, Tề Đằng Nhất, Trương Kiệt, Vương Hiệp. . . Những cái tên vốn bị khắc lên lại không xuất hiện. Cổ Tiểu Ngốc cười vui vẻ, tuy rằng lúc chết rất đau, nhưng mọi người sống sót, vậy thì tôi làm hết thảy, đều đáng giá.



"Có lẽ, sau khi phim kinh dị tiếp theo kết thúc, sẽ xuất hiện cái tên Cổ Tiểu Ngốc. . ." Tiếng thở dài của cô gái vang trên quảng trường vắng vẻ, giống như buồn như vui. . .



Thời gian trôi đi, đội viên Trung Châu đội đều tới quảng trường, gật đầu chào Cổ Tiểu Ngốc, lễ độ mà xa cách. Dù sao đối với mọi người mà nói, tiếp xúc với cô, đã là chuyện một năm trước.



Quảng trường chủ thần, Trung Châu đội vui vẻ dùng bữa, đồ ăn do y tá tỷ tỷ của Tiêu Hồng Luật cung cấp. Tuy rằng Tiêu Hồng Luật mãnh liệt phản đối, nhưng mỹ nữ tỷ tỷ rất thích vì dân phục vụ.



Sở Hiên vừa từ đũa của Trịnh Xá đoạt đi viên thịt cuối cùng, vừa lạnh nhạt thông báo: "Phòng của Trương Cường và Vệ Tử Tuệ biến mất, có lẽ là bỏ mình ngoài ý muốn lúc đổi trở về."



Mọi người không có phản ứng gì, tuy rằng biết lời nói của Sở Hiên có sơ hở. Nhưng ấn tượng duy nhất của mọi người với Trương Cường chính là hắn điên, với Vệ Tử Tuệ tuy có ấn tượng, nhưng toàn là phản cảm. Cho nên ngay cả Trịnh Xá cũng không nói gì, hắn hiện tại đang bi thống vì bị đoạt thịt viên.



Sau khi ăn xong, ở phòng gối ôm, Sở Hiên lấy ra mấy miếng ngọc bội, "Đây là phiên bản sau khi tôi cải tiến, có thể ngăn lại công kích viễn trình của vũ khí công nghệ cao và vũ khí loại ma pháp truyền thuyết. Chỉ cần năng lượng không hao hết thì sẽ luôn phát huy tác dụng, khoảng chừng một lần ngăn lại công kích mạnh nhất của Trương Hằng thì hao hết năng lượng. Năng lượng sử dụng là chân nguyên lực, cho nên dùng hết có thể tìm tôi để bổ sung."



Tiêu Hồng Luật không cẩn thận nhổ xuống một túm tóc, vui vẻ nói: "Anh tu chân thành công rồi à?"



Sở Hiên lạnh nhạt gật đầu. Các đội viên đều lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ. Trình Khiếu là khoa trương nhất, trực tiếp hô to: "Đội trưởng, nghe nói người tu chân có thể khống chế tinh khí, để súng cả đêm không đổ, có phải thật hay không?"



Chúng đội viên vội vàng tránh xa Trình Khiếu để khỏi bị liên lụy. Trình Khiếu, nếu ngày nó đó mi chết trên bàn phẫu thuật của Sở Hiên, vậy là do mi gieo gió gặt bão.



Sở Hiên đẩy mắt kính, nghiêm túc đáp lại: "Hiện tại chưa thử qua, không đủ tư liệu, không thể trả lời."



Cả đội ngã xuống, không hổ là đội trưởng. . .



Sở Hiên lấy ra một hộp kim châm: "Đây là kim châm tiên lực, là tôi làm theo tư liệu của chủ thần, nếu đổi trực tiếp thì cần 1 chi tiết cấp C, một lát sau anh chuyển cho tôi."



Cái tay vừa vươn ra của Trình Khiếu bỗng cứng lại, im lặng nhận kim châm, vì bản thân không có nhiều chi tiết mà đau xót. Nếu Trình Khiếu biết bảo bối của hắn tốn không đến 1000 điểm thì. . .



Cho nên nói, thà đắc tội chủ thần chứ đừng đắc tội Sở Hiên.



Sở Hiên tiếp tục nói: "Phim kinh dị tiếp theo của chúng ta là Resident Evil, sẽ có đoàn chiến, dựa theo đánh giá của chủ thần với chúng ta, đối thủ của chúng ta sẽ là Thiên Thần đội hoặc Ác Ma đội."



Trịnh Xá xen vào: "Hiện tại chúng ta hẳn rất mạnh rồi, dù gì cũng bị anh hành hạ suốt một năm."



Đúng vậy, một năm huấn luyện ở Alien, Trung Châu đội đã thay đổi rất nhiều. Khác với nguyên tác chỉ có duy nhất một người mạnh, hiện tại có thể nói, mỗi cá nhân của Trung Châu đội đều có thể một mình đảm đương một phía.



Bởi vì lúc trước gần như không có tư thâm giả tử vong, hơn nữa bởi vì Sở Hiên tồn tại, Trung Châu đổi xoát điểm cũng thật kinh người. Cho nên đánh giá về Trung Châu đội lên tới một mức cao không thể tưởng được. Những lần đổi về có thể nói là cửu tử nhất sinh, nhưng điểm thưởng cũng rất nhiều.



Trung Châu đội không đổi hết một năm, mà là đổi một đoạn thời gian, đi vào huấn luyện, quen thuộc với lực lượng mới, tránh chi nhánh. Lần đổi tiếp theo, lại đi vào, lại tránh. Cứ tuần hoàn như vậy, Trung Châu đội giống như đã trải qua năm sáu bộ phim kinh dị.



Mà Sở Hiên thì chiếm giữ vật phẩm mà đội viên đổi, ví dụ như đồ chiến đấu của Cổ Tiểu Ngốc, ngọc bội của Tiêu Hồng Luật, nạp giới của Trịnh Xá, viên đạn của Zero, máu của Tề Đằng Nhất. . . Tiến hành nghiên cứu. Nghiên cứu tu chân, thành quả là thành công trúc cơ. Nghiên cứu kí hiệu, thành quả là ngọc bội phòng hộ. Nghiên cứu luyện khí, thành quả là kim châm. Nghiên cứu phương tiện giao thông, thành quả là hai chiếc lục ma ván trượt. Nghiên cứu khoa học kĩ thuật của Alien, thành quả là nguyên bộ trang bị công nghệ cao cho Trung Châu đội. Nghiên cứu alien, thành quả. . . Đội viên Trung Châu đội sắp được lĩnh giáo.



Đương nhiên công lao của nhân viên miễn phí Tiêu Hồng Luật và Tề Đằng Nhất mà Sở Hiên chộp tới cũng không thể bỏ qua. Bối cảnh là túm tóc bay theo gió của Tiêu Hồng Luật và Tề Đằng Nhất đã hỏng mất hệ thống ngôn ngữ. . .



Sở Hiên lạnh nhạt hắt nước lạnh: "Ngay cả như vậy, chúng ta cũng có một nửa tỉ lệ đoàn diệt."



Tiểu Ngốc thở dài. Đúng vậy a, tuy rằng mình không biết Trung Châu đội mạnh tới trình độ nào, nhưng ít ra biết hiện tại Trung Châu đội vẫn chưa có người mở gien khóa cấp bốn. Ác ma Trịnh Xá, Triệu Chuế Không, ác ma Sở Hiên. . . Đều là bóng đè của Trung Châu đội!



Sở Hiên cầm quả táo cắn một miếng, tuyên bố: "Cho nên, buổi chiều, chúng ta sắp có một hồi đối chiến. Tôi, Trịnh Xá, Chiêm Lam, Trương Hằng, Cổ Tiểu Ngốc một đội, những người khác một đội. Không hạn chế vũ khí, không hạn chế thủ đoạn, không hạn chế phương thức. Tôi. . . Sẽ không nương tay. . ."



Từ lúc Sở Hiên còn sống sót, Trung Châu đội dưới sự dẫn dắt của hắn, từng bước một rời xa quỹ đạo vốn có, (Lòng đỏ trứng cũng không biết viết gì từ lúc đó, gào khóc ~~) người hẳn phải chết được bảo vệ, đội ngũ ngày càng mạnh, thân là đội trưởng Sở Hiên cũng biết tình tiết "Vô hạn khủng bố". Cổ Tiẻu Ngốc mỗi lần giãy giụa trước cái chết, đẩy con tàu khỏi quỹ đạo vốn có, biến hóa nhìn như khả quan, sẽ mang đến tương lai như thế nào. . .


Nhấn để mở bình luận

Chuyên làm vật hi sinh