Cô Gái 2d Của Lão Đại Tàn Tật



Kể từ khi Thẩm Viên trở thành người thừa kế của nhà họ Thẩm và chính thức vào công ty, Thẩm Minh Nghĩa đã lùi về phía sau vì bản thân kém cỏi, Thẩm Minh Nghĩa vốn không mấy thân thiết với đứa con trai Thẩm Viên, và nhìn thấy đứa con trai đã cướp đi quyền thừa kế, ông còn cảm thấy khó chịu hơn.

Bây giờ khi ông dương mặt đắc ý, đuôi của ông gần như đã quẩy lên trời.

Thẩm Minh Nghĩa dắt đứa con riêng yêu thích của mình hiêng ngang qua chốn đông người, mong muốn mọi người có thể nhìn thấy đứa con trai mà ông thích, nhưng đứa con trai mà ông không thích đã hoàn toàn rời khỏi nhà họ Thẩm.

Một số người cẩn trọng đều không muốn tiếp tục hợp tác với nhà họ Thẩm, nhất là những người có vợ chính có địa vị cao trong nhà, người vợ nào được cưới gả đàng hoàng mà lại thích con ngoài giá thú được chứ?
Chưa kể Thẩm Minh Nghĩa dường như không buồn chút nào sau khi đứa con trai hợp pháp của mình bị tàn tật trong một vụ tai nạn xe cộ, và chỉ quan tâm đến việc đưa đứa con ngoài giá thú của mình đến gặp và làm quen mọi người.

Khiến người ta ớn lạnh quá!
Nhiều công ty đã quyết định đến đây để xem cuoojc vui, thế những người muốn hợp tác với nhà họ Thẩm lại là những ai chứ? Làm người không chút chừng mực, không có lòng tốt và đạo đức, lại có thể làm ra những chuyện gì?
Nhưng Thẩm Minh Nghĩa không hiểu những điều này.

Tất cả những gì ông biết là sau khi Thẩm Viên bị tàn tật, tất cả những người từng tâng bốc Thẩm Viên đều đến nịnh nọt ông, mặc dù rào chắn trước mặt là con trai ông, ngay sau khi rào chắn này không còn, trong lòng ông cũng khá là vui mừng.

Thẩm Viên nhìn dáng vẻ tự mãn của Thẩm Minh Nghĩa từ phía sau, trong lòng tự giễu.

Không hổ danh là người cha lạnh lùng của anh, chỉ sợ ông đã quên mất đứa con trai tàn tật này của ông từ lâu, đang cười vui vẻ thế kia.

Thẩm Viên với ánh mắt âm trầm, nhìn về phía Thẩm Thông bên cạnh Thẩm Minh Nghĩa.

Thẩm Thông thông minh hơn nhiều.

Thẩm Viên đã nhận xét về Thẩm Thông như vậy.

Ánh mắt của anh ta không có chút tham vọng nào, lại lịch sự chu đáo khi giao thiệp với mọi người, cho dù có được quyền lực cũng không có biểu hiện xuất thần tự mãn, nhất là sau khi có sự so sánh với Thẩm Minh Nghĩa thì càng ngày càng thấy rõ sự chênh lệch.

Lúc này, Thẩm Minh Nghĩa đã nhìn thấy Thẩm Viên.

"Đứa con ngỗ nghịch, con còn biết trở về sao?!"
Giọng điệu rất tệ.

Thẩm Thông ngược lại là giả làm người tốt ở bên cạnh, trước tiên vuốt ve lưng Thẩm Minh Nghĩa, sau đó nhìn Thẩm Viên xin lỗi nói: "Anh hai, ba cũng lo lắng cho anh, anh đã mấy tháng không về nh, một mình ở bên ngoài điện thoại cũng không điện được, ban hội đồng quản trị có chuyện chúng tôi đều liên lạc không được anh, mọi người đều biết rằng anh cần để hồi phục sau vụ tai nạn xe hơi, nhưng không thể cứ biệt vô âm tín như vậy.

"
Nói xong những lời này, trông có vẻ như là muốn tốt cho Thẩm Viên, rất tràn đầy sự chân thành.

"Vậy sao?"
Thẩm Viên nhìn Thẩm Thông cười nhẹ.

"Tôi không nhận được cuộc gọi từ nhà họ Thẩm, ngay cả bữa tiệc hôm nay cũng là một thông báo đột ngột, tôi có thể giải quyết công việc của công ty thông qua một cuộc họp từ xa, ngược lại là hội đồng quản trị, nếu một cuộc họp lớn được tổ chức mà không thông báo cho tôi, cổ đông lớn này, sẽ có một chút khó xử rồi.

"
Nói xong, Thẩm Viên lại nhìn Thẩm Minh Nghĩa, không cho Thẩm Thông có cơ hội được biện hộ.

"Ba nếu đã lo lắng cho con, sao không gọi điện hỏi thăm tình hình của con? Hơn nữa tôi khi nào có thêm đứa em trai, chính tôi còn không biết, e rằng phải đốt giấy hỏi mẹ đang nằm dưới lòng đất của con.

"
Trên mặt Thẩm Minh Nghĩa xẹt qua tia khó xử.

Mấy tháng nay ông đảm đương một số việc trong công ty, xung quanh có rất nhiều người xu nịnh, trong lòng đang đắc ý và mừng rỡ, làm gì mà nhớ ra đứa con ngỗ nghịch chắn đường Thẩm Viên kia chứ.




Nhấn để mở bình luận

Cô Gái 2d Của Lão Đại Tàn Tật