Cô Giáo Chạy Trốn






Lại cực kỳ bất đắc dĩ, may mắn lúc ấy sau khi phát sinh quan hệ cùng Trình Minh, cô lo cậu quên mang bao cao su.

Lúc sau dứt khoát ăn thuốc tránh thai khẩn cấp, ba ngày rồi, nên cũng không cần lo lắng đến chuyện mang thai, cô rót chén nước, suy nghĩ rồi cuối cùng vẫn không nói cho Trình Minh, miễn cho cậu lại làm cái chuyện xấu gì.


Liếc mắt nhìn quyển lịch ngay trên bàn, mới đột nhiên nhớ tới, ngày mai là sinh nhật của Trình Minh, chính xác mà nói thì hẳn là buổi tối ngày hôm nay.


Trong lòng cô vừa nghĩ, tìm kiếm cách làm bánh kem, đầu tiên là phải vào phòng bếp làm thử một cái, bánh bị nướng hơi cháy một chút, cũng không ảnh hưởng gì, chỉ là hương bơ chưa điều chỉnh tốt, bởi vì nguyên liệu ở trong nhà không có đầy đủ hết.


Cô cũng không nhụt chí, thuận tiện sử dụng bơ đã làm xong từ trước để làm một chút su kem, cùng với bánh nhỏ.


Giữa trưa Trình Minh trở về cho đưa cơm cho cô, bốn đồ ăn một canh, cá mè thối là bắt mắt nhất.


Bạch Tô Tô đỡ trán, lần trước ăn uống không tốt, nên ăn nhiều mấy miếng cá này.

Cho nên mấy ngày nay, dường như ngày nào Trình Minh cũng sẽ mang món này tới.


“Cô giáo, ăn cá đi!” Trình Minh tay mắt lanh lẹ, gắp một miếng cho vào bát của cô, ngẩng đầu cười tủm tỉm nhìn.


Bạch Tô Tô: “…”

Cô chỉ đành phải gắp lên ăn, vừa ăn liền phát hiện Trình Minh đang trông mong nhìn cô.


Bạch Tô Tô gắp một miếng thịt kho tàu xương sườn cho cậu, quả nhiên Trình Minh cười đến mức mắt cong thành trăng rằm.


Cậu vừa ăn, vừa lấy lòng cười với cô: “Xương sườn cô giáo gắp, thật sự ăn rất ngon!”

Hai người cơm nước xong, Bạch Tô Tô bưng chén đi vào phòng bếp, mới vừa rồi lúc Trình Minh mở cơm hộp, có lấy chén đũa một lần ra, lại cầm chén đũa trong phòng bếp.


Thấy cô đi vào, Trình Minh cũng không dọn dẹp đồ vật trên bàn nữa, mà lại đi theo cùng vào phòng bếp.


Bên này Bạch Tô Tô mới vừa mở ra vòi nước, cậu đã xích gần lại.

Vòng tay ôm eo của Bạch Tô Tô, cái tay không thành thật đi hướng lên trên từ vạt áo phía dưới.


“Đừng nháo, tôi còn đang rửa chén đó.

” Bạch Tô Tô dừng lại.


Trình Minh cúi đầu cọ vào người cô, vừa ngậm lấy vành tai cô vừa nói: “Ừ, cô rửa là việc của cô.



Lời không phải là nói đùa, cái tay liền di chuyển sang chỗ khác.


Dọc theo bên cạnh quần ngủ của cô, chui vào, một phát cầm lấy cái mông vểnh, hồi sáng cô mặc quần lót là quần lót tình thú, loại mà đằng sau chỉ một cái dây, Trình Minh lập tức bắt lấy mông thịt tinh tế.

Ngay lập tức, cả người lẫn tinh thần của cậu đều rạo rực hết cả lên, dọc theo kẽ mông, sau đó sờ soạng về phía trước.


Bạch Tô Tô rửa chén xong rồi, cậu còn đè nặng không cho cô đi: “Ngoan, mở chân ra chút.

” Vừa liếm láp vành tai của cô, vừa chơi xấu, nhẹ nhàng xoa bóp véo đầu vú, sau một lúc, cô đã bị làm cho thở hồng hộc, gương mặt phiếm đỏ.


“Cô giáo, cô cũng đang muốn mà đúng không!”

Nói xong, tay đã bẻ hai cái đùi của cô ra, vuốt thịt đùi mềm mại, bắt đầu xoa bóp.


Lúc đầu, Bạch Tô Tô bị cậu liếm lỗ tai, phía dưới đã bắt đầu ướt, Trình Minh lại còn biết hết tất cả chỗ mẫn cảm trên người cô, mạnh mẽ xoa nắn vài cái, nhìn thì thô bạo, nhưng thật sự mỗi một chút đều chạm tới điểm ngứa của cô, giữa hai chân chảy ra nước, còn chảy lên trên tay cậu.


Khóe miệng Trình Minh nhếch lên, đáy mắt hiện lên một tia giảo hoạt, cậu nhanh chóng lui ra khỏi quần của Bạch Tô Tô, mình thì lại kéo khóa quần tây ra, côn thịt thật lớn phóng ra ngoài.


Trên tay chính là chất nhầy trước đó của cô, Trình Minh sờ một chút về phía lỗ thịt, rồi bế mông của cô hơi hơi nhấc lên, côn thịt thuận thế cắm vào.


Chân của Bạch Tô Tô không dài như cậu, cho nên phải hơi nhón mũi chân, góc độ này làm cho mọi cơ bắp trong lỗ nhỏ của cô đều phải mạnh mẽ xoắn chặt lại, hơn nữa ở trong hoàn cảnh này, làm Trình Minh sướng đến nỗi da đầu đều chỉ còn một từ chặt.


Không kìm được ôm lấy eo nhỏ của Bạch Tô Tô, điên cuồng đâm chọc vài lần.





Nhấn để mở bình luận

Cô Giáo Chạy Trốn