Cô Giáo Chạy Trốn



Cậu cảm giác được sự dính nhớp trên những ngón tay khi chạm vào hoa huyệt của cô, ánh mắt lóe lên sự đắc ý.

Cho dù là dùng tay, cậu cũng có thể làm cho lão sư cảm thấy sung sướng một cách nhanh nhất có thể.

Bạch Tố Tố quả thực không thở nổi, ý thức của cô hoàn toàn lơ lửng theo từng động tác của Trình Minh.

Khi thì dịu dàng, khi thì thô bạo, cô cũng đi theo mông lung, kiều suyễn.

“Lão sư, em vào đây…” Trình Minh hơi hơi nheo mắt, khóe miệng nở nụ cười xấu xa.

Sắc mặt của Bạch Tố Tố trở nên nóng bừng, nhìn bộ dạng trong sáng của Trình Minh, cô cảm giác mình giống như một dâm phụ quyến rũ một thiếu niên thuần khiết.

Cô cắn chặt cánh môi đỏ mọng, khẽ nhắm mắt lại.

Những ngón tay nhanh nhẹn của Trình Minh lướt dọc theo khe hở giữa môi âm hộ, sau đó luồn vào sâu trong lỗ nhỏ, nơi đã tiết ra đủ nước để chào đón sự ra vào của cậu.

Trình Minh biết rõ điểm nhạy cảm của cô, cậu cố tình ấn mạnh vào bức tường phía trong.

Đột nhiên đâm mạnh vào, khoái cảm bén nhọn xẹt qua thần kinh đại não của cô, Bạch Tố Tố không kìm nổi “A!” một tiếng.

Bàn tay khó có thể khống chế nắm chặt lấy cánh tay của Trình Minh.

“Nhẹ chút….a….” Bạch Tố Tố nhỏ giọng cầu xin.

Trình Minh căn bản không để ý tới, Ngón tay của cậu nhanh chóng thọc vào rút ra tiểu huyệt đầy nước, tiếng nước nhớp nháp vang lên, dâm dịch ẩm ướt theo ngón tay ra vào chảy ra bên ngoài.

Cậu nhìn chằm chằm vào biểu tình của Bạch Tố Tố, dần dần tăng thêm ngón tay, kỹ thuật thành thạo mà tràn ngập kỹ xảo rất nhanh làm thân thể của Bạch Tố Tố run rẩy, tiểu huyệt mạnh mẽ co rút, khoái cảm tầm tã phun ra như thủy triều.

Cô gắt gao cắn chặt môi, khuôn mặt nhỏ nghẹn đến đỏ bừng.

Sau một hồi thất thần , cơn sướng cũng đi qua.

Cơ thể của cô vẫn còn mềm mại, nhưng có lẽ do vừa mới làm chuyện xấu, sợ người khác tiến vào bắt gặp, nhanh chóng cầm khăn ướt trên bàn lau qua.

Trình Minh cũng không ngăn cản, sau khi cô khó khăn mới chuẩn bị tốt, cậu lại lần nữa thò tay vào trong váy của cô.

Bạch Tố Tố: “….”

“Cậu làm gì vậy!” Cô vốn xuyên dày, vừa mới vì thuận tiện cho Trình Minh, cũng tránh cho quần bị ướt nhẹp cô đem quần cùng quần lót cởi ra.

Vừa mới mặc xong quần áo lại bị Trình Minh động chạm, cách một lớp vải vẫn có cảm giác tê dại.

“Lão sư, em còn không có đút vào đâu.” Thanh âm của Trình Minh mang theo chút lười biếng, còn có một chút khàn khàn quyến rũ.
Bạch Tố Tố xấu hổ và giận dữ: “Cậu nằm ở trên giường cũng không yên phận.”

Trình Minh ngây thơ nói: “Lão sư, cô sẽ không sướng xong rồi mặc kệ em đi?”

Bạch Tố Tố bị hắn nói đến đỏ mặt, cuối cùng vẫn là cởi quần ra, dùng chăn che khuất chính mình.

Lúc nãy vừa mới cao trào một lần, âm đạo còn dính không ít dâm dịch, cho nên ngón tay của Trình Mình rất dễ dàng đi vào.

Không giống như lần đầu tiên mưa rền gió dữ, lần này cậu đi vào từng chút từng chút một.

Ngón tay của Trình Minh như là tướng quân đi tuần tra lãnh địa, vuốt ve vỗ về mỗi một nếp gấp bên trong mà ngón tay đi qua, cẩn thận cảm thụ một chút.

Nhưng cậu lại thường thích chơi xấu, một ngón tay khác đặt ở điểm mẫn cảm nhất trong âm đạo của cô, một lát sau nhấn mạnh vào chỗ đó.

Sự dịu dàng vô hình này là thứ chết người nhất, làm cho Bạch Tố Tố thở hổn hển, đôi mắt ngập nước, đáng thương nhìn hắn.

Trình Minh bị cô nhìn đến miệng lưỡi khô khốc, chỉ hận chính mình bây giờ vô lực, đành phải tăng cường sờ soạng bên trong tiểu huyệt mẫn cảm của cô, ác độc nhấn mạnh.

“A…Nhẹ một chút…” Cơ thể Bạch Tố Tố đột nhiên run lên, trên mặt một mảnh đỏ bừng.

“Cốc cốc cốc…” Phòng bệnh đột nhiên bị gõ vang.

Động tác của hai người đột ngột dừng lại, Bạch Tố Tố vội vàng muốn mặc quần áo nhưng lại nghe thấy Trình Minh hắng giọng nói: “Vào đi!”

Một y tá đi vào.

Trinh Minh nhân cơ hội đâm thật sâu vào trong.

“Ưm…” Bạch Tố Tố kêu lên một tiếng, vội vàng cúi đầu.



Nhấn để mở bình luận

Cô Giáo Chạy Trốn