Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi


Chương có nội dung bằng hình ảnh

Nói không chút khoa trương, trong hai mươi tám năm trước cuộc đời Lý Quân Nguyện cũng chưa từng xuống bếp, đừng nói đến tay dính nước rửa rau cho ai. Lúc hai tay cô ấy cầm mấy lá rau non mềm kia thậm chí còn hoài nghi, trông thứ này cũng rất xanh rất sạch, thật sự phải rửa sao? Hay là xả nước thôi được không?

Viên Tư Ý thấy cô ấy cầm lá rau sững sờ đứng đó, đi qua lấy một lá rau khác, mở vòi nước làm mẫu cho cô ấy.

"Chị xem là như thế này." Viên Tư Ý vẻ mặt chuyên tâm đứng đó, ngón tay cẩn thận lại nhẹ nhàng cọ mỗi một kẽ rau, rửa đi bụi đất trên đó, sau khi dòng nước cọ rửa qua càng lộ ra màu sắc tươi ngon, "Rất đơn giản."

Lý Quân Nguyện gật đầu theo bản năng, ánh mắt lại không rời khỏi tay Viên Tư Ý.

"Vậy chị làm trước, tôi chuẩn bị món khác." Viên Tư Ý nói xong liền tiếp tục chuẩn bị món khác, để lại Lý Quân Nguyện đứng tại chỗ, có chút chậm chạp nuốt nước bọt.

Lý Quân Nguyện mất rất nhiều thời gian rửa sạch phần rau xanh đủ cho hai người ăn kia, đến khi cô ấy rửa xong Viên Tư Ý nhìn nhìn, sau đó khen cô ấy, "Quào, rất sạch, chị giỏi quá."

Đương nhiên, trên mặt vẫn chẳng có biểu cảm gì.

Lý Quân Nguyện bị cô chọc cười, "Em có ý gì, châm biếm tôi chưa bao giờ làm việc nhà phải không?"

"Không có." Viên Tư Ý nói, "Tôi đang khen chị."

"Giả lắm." Tay Lý Quân Nguyện trực tiếp phủ lên đầu cô, "Ăn thôi."

"Ồ..." Viên Tư Ý yên lặng thầm đánh một dấu chấm hỏi cho quy tắc yêu đương thứ hai.

Trong ghi chép yêu đương Viên Tư Ý tự chủ học tập làm ra có viết, quy tắc chinh phục yêu đương điều thứ hai: để cho nửa kia gánh vác một phần công việc của bạn, cũng lớn tiếng khen cô ấy để cô ấy có cảm giác thành tựu.

Hai người lại mỗi người cầm một bát salad khác nhau ngồi xuống bên giường, lần này Lý Quân Nguyện có chuẩn bị lấy ra một chiếc máy tính bảng mở một bộ phim đặt trên bàn máy tính, hai người song song ngồi ở cuối giường định vừa ăn tối vừa xem phim.

Lý Quân Nguyện vừa định mở bộ phim đã chuẩn bị, vừa quay đầu đã thấy Viên Tư Ý ngoan ngoãn ngồi ở cuối giường, miệng còn ngậm một miếng rau.

Trong lòng cô ấy nhất thời còn có loại cảm giác áy náy, "Thật ra em có thể không cần nhân nhượng tôi như vậy."

Viên Tư Ý cho rằng cô ấy chỉ chuẩn bị loại phim mình muốn xem, trước khi xem Lý Quân Nguyện có hỏi qua cô có muốn xem phim này hay không, tuy bình thường cô không xem phim tình cảm, nhưng đây cũng là một phần của học tập.

"Không đâu." Viên Tư Ý nói, "Tôi xem được."

Lý Quân Nguyện cảm thấy nhóc biên kịch quả thật rất tốt rất đáng yêu, trước khi ngồi lại còn xoa tóc cô một phen, "Vậy em muốn ăn gì cứ gọi, ghi nợ cho tôi không cần khách sáo."

Snack bỏng ngô?

May mà trước đó bản thân đã được học qua, nếu không cũng không biết Lý Quân Nguyện đang nói gì.

Viên Tư Ý lắc đầu, "Tôi không ăn những thứ đó nhiều lắm, như vậy là được."

Lý Quân Nguyện bị sự nghiêm túc của cô cảm thấy đáng yêu, để ăn cùng mình còn nói bản thân không thích ăn thịt, thật sự là quá đáng yêu mà. Đáng yêu như vậy, cũng không thể vạch trần cô.

Hai người liền song song ngồi ở cuối giường bắt đầu xem phim, là bộ phim đầu tiên trong bộ ba phim tình cảm rất nổi tiếng The Before*. Toàn bộ quá trình ánh mắt Viên Tư Ý đều chăm chú nhìn màn hình không nhúc nhích, cố gắng hiểu logic yêu đương của hai người trong phim.

*Bộ ba "Before" gồm Before Sunrise (1995), Before Sunset (2004) và Before Midnight (2013) của đạo diễn Richard Linklater.

Phim chiếu được tầm ba mươi phút, vào lúc nam nữ chính hôn nhau trên vòng đu quay, Viên Tư Ý không khỏi phát ra âm thanh hoang mang, "Hửm?"

Bộ phim này Lý Quân Nguyện đã xem rất nhiều lần, cô ấy vẫn luôn một công đôi việc, nửa phần nhiều hơn chú ý tới Viên Tư Ý, chỉ có một nửa ít hơn vẫn đang ôn lại bộ phim điện ảnh này.

"Sao vậy?" Cô ấy vờ như nghe thấy âm thanh này mới dời lực chú ý từ bộ phim sang Viên Tư Ý.

Viên Tư Ý cau mày thành thật lại hoang mang, "Tôi xem không hiểu."

Lý Quân Nguyện không nhịn được cười, đây là lần đầu tiên cô ấy gặp phải người thẳng thắn như vậy, người bình thường xem phim cho dù không hiểu cũng sẽ cố gắng vờ như hiểu, sao lại nói trắng ra như vậy, "Không hiểu chỗ nào?"

"Từ lúc bắt đầu." Viên Tư Ý cảm thấy rất hoang mang, "Từ lúc bắt đầu bọn họ nói chuyện, nói mấy thứ hư vô mờ mịt, sau đó nói chuyện nói chuyện rồi lại hôn nhau?"

"Đây là tình yêu nhỉ." Lý Quân Nguyện nói, "Có thể cùng một người trò chuyện không hề giới hạn đề tài, cũng không cảm thấy phiền chán chút nào."

"Phải không?" Viên Tư Ý quay đầu nhìn cô ấy, "Nhưng sao một người có thể bỗng dưng yêu một người khác không hề giữ lại chứ?"

"Yêu từ cái nhìn đầu tiên?" Lý Quân Nguyện nói xong đã nhớ tới buổi tối bọn họ gặp nhau lần đầu tiên kia, thế mà cô ấy lại bị một nhóc ma men ôm lấy, hơn nữa vào ngày tâm tình kém như thế lại còn đồng ý đưa nhóc ma men này về nhà còn thiệt mất một chiếc áo.

"Không hiểu." Viên Tư Ý lắc đầu vẫn không hiểu được, "Sao một người lại dễ dàng yêu một người bản thân hoàn toàn chẳng biết gì cả, chỉ dựa vào lời nói bên ngoài, vậy cũng quá nông cạn rồi."

Lý Quân Nguyện nghĩ tới chuyện ngày đó lần đầu tiên gặp cô, bản thân cũng đã cảm thấy cô rất đáng yêu rất xinh đẹp, cười gượng hai tiếng, "Có thể là một loại trực giác chăng."

Viên - nổi danh chậm chạp thiếu nhạy bén - Tư Ý: "Không hiểu."

"Không sao," Lý Quân Nguyện cười nhấn nút phát bộ phim, "Tình yêu có rất nhiều hình thức, đây chỉ là một dạng trong số đó mà thôi."

"Vậy còn chị?" Viên Tư Ý nhìn cô ấy đột nhiên trở nên tò mò, lực chú ý với bộ phim hoàn toàn được chuyển dời sang Lý Quân Nguyện, "Vậy tình yêu chị gặp trước kia là dạng gì?"

"Tôi?" Lý Quân Nguyện có phần kinh ngạc, cô ấy không ngờ Viên Tư Ý lại hỏi cô ấy vấn đề này.

"Ừm." Thu thập đủ nhiều mẫu quan hệ tình yêu càng có lợi cho viết bản thảo, Viên Tư Ý thầm nghĩ.

Cùng âm thanh nền của phim, Lý Quân Nguyện trở nên im lặng, dựa vào tường cẩn thận nhớ lại, "Tôi cũng không nói rõ được, có lẽ là đủ loại kiểu dáng chăng?"

"Ví dụ như?"

"Ví dụ như..." Lý Quân Nguyện vừa nói vừa cố gắng nhớ lại, nhưng bất luận cô ấy hồi tưởng thế nào, gương mặt những người từng yêu trong ký ức đều mơ hồ, "Ví dụ như tranh cãi nhau ra cảm tình, với cả nhìn thấy thời khắc tỏa sáng của một người vốn lúc trước không thích cho nên thích, còn có dạng lâu ngày sinh tình."

Viên Tư Ý vừa nghe vừa nhíu mày, cô có hơi tức giận.

"Sao vậy?" Lý Quân Nguyện nhìn biểu cảm khó xem của cô hỏi.

"Nếu chị không muốn nói có thể không nói." Viên Tư Ý nói, "Đừng dùng những tình tiết phim chị từng quay kể lại với tôi."

"Tôi không..." Đây là toàn bộ những gì cô ấy có thể nhớ lại.

"Lúc trước tôi đã nói tôi từng xem tất cả tác phẩm của chị, đây không phải là tình tiết của Xuân phong, Hương lăng dục nhiễm lại còn cả Yêu em tôi nói thật sao..." Lúc trước khi cô làm phân tích yêu đương còn lấy ra lướt một lần vì mấy bộ phim này đều là quy trình yêu đương có tiếng, bởi vậy trí nhớ vô cùng khắc sâu đối với nội dung tuyến tình cảm.

Đúng rồi...

Nghe Viên Tư Ý nói vậy cô ấy mới giật mình nhận ra, trước đây bản thân vẫn luôn dựa theo hình thức yêu đương và tình tiết trong phim để thích đối phương.

Chẳng trách ngay cả mặt mũi đối phương ra sao cô ấy cũng chẳng nhớ rõ.

Lý Quân Nguyện tự giễu cười một tiếng, "Là như vậy sao."

Viên Tư Ý cau mày, "Thế nào?"

"Tôi thật sự không lừa em." Lý Quân Nguyện nắm tay cô đặt trên đầu gối mình, "Lúc trước tôi thật sự dựa theo kịch bản để yêu đương, cho nên lần nào sau khi đóng máy tôi cũng cảm thấy đối phương biến thành một người khác, hoàn toàn không giống với người tôi yêu thích."

"Bây giờ ngẫm lại, có lẽ tôi vốn không yêu bọn họ, có lẽ tôi chỉ lấy tư cách nhân vật trong phim kia, yêu sâu sắc một nhân vật khác mà thôi."

Tuy Viên Tư Ý cũng không thể hiểu được bi thương của cô ấy từ đâu mà đến, nhưng thật sự có thể cảm nhận, đầu lông mày cau lại thả lỏng, "Đừng buồn, tôi không giận."

"Không phải vì em giận mà tôi không vui." Lý Quân Nguyện nở nụ cười cực khẽ, lướt qua giây lát, "Chỉ là tôi cảm thấy bản thân vẫn muốn truy tìm tình cảm, lại luôn không chiếm được, hóa ra là vì tôi vẫn luôn sống dựa theo kịch bản người khác tạo nên, người thích chẳng qua cũng là người trong phim."

"Bọn họ đương nhiên sẽ yêu nhau, bởi vì bắt đầu từ khoảnh khắc được sáng tạo ra, bọn họ nhất định sẽ yêu đối phương, đây là số mệnh bọn họ không thể trốn tránh."

"Tôi biết dạng này," Viên Tư Ý nhớ tới nội dung bài học hôm đó của bản thân, "Chị thế này gọi là fictosexuality đúng không?"

"Cái gì?" Lý Quân Nguyện ngẩng đầu nhìn cô.

"Chính là dạng này," Viên Tư Ý bắt đầu đọc thuộc lòng bách khoa Baidu* "Chỉ thích người trên trang giấy, chính là nhân vật phi hiện thực xuất hiện trong tác phẩm văn nghệ, trò chơi, phim hoạt hình truyện tranh vân vân, không có hứng thú với loài người trong thế giới ba chiều."

*Baidu baike: bách khoa toàn thư trực tuyến sử dụng tiếng Hoa, là một ứng dụng tìm kiếm trên mạng, tương tự google.

Lý Quân Nguyện bị dáng vẻ nghiêm trang và khái niệm của cô chọc cười, "Ừm, trước đây có thể là vậy."

"Vậy bây giờ thì sao?" Viên Tư Ý hỏi cô ấy.

"Bây giờ..." Lý Quân Nguyện cười cười vân vê lòng bàn tay mềm của cô, cứ cảm giác hơi giống chân của mèo con, "Bây giờ tôi có người thích rồi."

"Thật sự tồn tại, người trong thế giới ba chiều."

"Ồ..." Không biết tại sao Viên Tư Ý cảm thấy lồng ngực khó chịu, nhưng vẫn xốc tinh thần an ủi đối phương, "Không sao, lần này tôi sẽ viết câu chuyện của chúng ta vào kịch bản."

"Hôm nay tôi đưa kịch bản cho đạo diễn xem, đạo diễn nói viết khá tốt, trong đó cũng có một phần công lao của chị." Viên Tư Ý đưa tay vỗ vai Lý Quân Nguyện, dáng vẻ muốn khen ngợi cô ấy khiến cô ấy trở nên vui vẻ.

"Vậy cảm ơn biên kịch Viên." Lý Quân Nguyện kéo tay cô xuống, "Hồi ức tốt đẹp của tôi phải dựa vào em rồi."

"Ừm." Viên Tư Ý nặng nề gật đầu, "Tôi sẽ viết thật tốt."

Trông thấy biểu cảm cười rộ lên lần nữa của Lý Quân Nguyện, trong lòng Viên Tư Ý lặng lẽ xóa đi dấu chấm hỏi ở quy tắc thứ hai chinh phục yêu đương đi, lại đánh một dấu tick màu đỏ thật to ở phía sau.

Không hổ là chinh phục, vô cùng hữu hiệu!

______

Đây là nguyên nhân A Nguyện có nhiều scandal tình ái như vậy nhưng lại chưa bao giờ thật sự yêu đương...

Bởi vì cô ấy là đồ ngốc!

Hahahahahaha

_____________



Nhấn để mở bình luận

Cô Nàng Biên Kịch Yêu Thầm Tôi