Cùng quân hoan


 
“Anh hai.” Vừa mở cửa nhà ra, cô liền nhào vào trong ngực người đàn ông phong trần mệt mỏi.
 
“Mọi người ngủ rồi à?” Giang Hành bế em gái trong lòng lên, khẽ hỏi.
 

Thoáng nhìn thấy đôi chân nhỏ trần trụi của cô, anh duỗi tay sờ, lạnh lẽo, không khỏi nhíu mày trách mắng: “Sao không đeo giày? Chân trần chạy trên mặt đất như vậy ra thể thống gì.”
 
“Ngủ rồi.” Giang Tư Tư dựa vào ngực người đàn ông, đôi tay ôm chặt anh.
 
Nhiều ngày không gặp, thấy Giang Hành, cô cực kỳ vui mừng, căn bản không thèm để ý đến lời trách móc không nhẹ không nặng trong miệng Giang Hành.
 
Vẻ mặt căng thẳng của Giang Hành hòa hoãn lại, dạo này làm việc nhiều khiến anh gầy đi, mặt hõm sâu hơn trước lúc hai anh em xa nhau, sự hung ác không thể xâm phạm được cất giấu dưới khí chất thong dong bình tĩnh.
 
Anh ôm em gái vào phòng, vừa đi vừa hỏi: “Trước kia tối em ngủ sâu lắm, sao đêm nay vừa nghe thấy động tĩnh trong sân là xuống luôn?”
 
Sau khi chia xa, gặp lại hân hoan.
 
Cô cúi đầu nhỏ, “Bởi vì quá nhớ anh hai, khoảng thời gian này em ngủ chập chờn lắm.”
 
“Nhớ anh hai hay là nhớ côn thịt của anh hai? Cô nhóc dâm đãng.” Tay Giang Hành không an phận, mơn trớn người cô, bóp cặp mông tròn trịa của cô, sờ thịt mềm bên hông cô.

 
Trong bầu không khí dịu dàng, Giang Hành luôn có năng lực nói một câu làm không khí trở nên sắc tình.
 
Giang Tư Tư bị người đàn ông đặt nằm ngửa trên giường, chưa chờ Giang Hành mở miệng, cô đã giơ tay cởi váy ngủ tơ tằm ra.
 
Bộ ngực đầy đặn cao ngất run rẩy bật ra, trên người cô chỉ còn chiếc quần lót nhỏ, cơ thể mềm mại vặn vẹo như rắn, ga giường dưới thân nhăn nhúm lại.
 
“Giang Hành, Giang Hành…” Cô bóp ngực gọi anh, mời gọi dâm đãng.
 
“Mặc quần áo vào.” Biểu hiện của anh vượt ngoài dự kiến của thiếu nữ, người đàn ông mặt không đổi sắc nói: “Mặc quần áo vào, anh hai dẫn em lên núi ngắm mặt trời mọc.”
 
“Lúc này ngắm mặt trời mọc cái gì?” Giang Tư Tư không giấu được vẻ kinh ngạc, cô cắn môi, ánh mắt bất mãn lên án anh.
 
“Thay quần dài.” Anh mở miệng bổ sung.
 
Trên bầu trời đêm, ngôi sao thưa thớt, gió đêm bên tai thổi bay sợi tóc, Giang Tư Tư nắm tay anh trai, đi sau anh, hai người một trước một sau đi lên núi, đi gần hai tiếng mới đến đỉnh núi.
 
Giang Tư Tư phồng má, buồn bực nhìn gáy người đàn ông. Lúc người đàn ông quay đầu quan tâm đến cô, cô lại quay mặt đi không để ý đến anh.
 
Trên đỉnh núi rất lạnh, còn hai ba tiếng nữa mặt trời mới mọc, không có ánh sáng, trời đất tối đen như mực.
 
Giang Hành lấy áo khoác dài và dày đã chuẩn bị trước ra trải lên thảm cỏ ướt, anh ngồi lên, cánh tay dài kéo lấy cổ tay thiếu nữ, ôm em gái vào lòng.
 
Lúc tay Giang Hành đụng vào quần cô, Giang Tư Tư lập tức hiểu ra ý đồ của anh, cô cuống quít ngăn cản động tác cởi quần cô của anh, “Đây là ngoài trời, anh hai, sẽ bị người ta thấy đấy.”
 
“Ở đây.” Giang Hành xoay người đè cô gái dưới thân, cởi quần cô xuống đến tận đầu gối, “Lấy trời làm chăn lấy đất làm chiếu, anh muốn làm với em ở đây.”
 
Vừa nãy ở trong phòng, cô mặc quần lót phát xuân trước mặt anh, dương vật của Giang Hành bắt đầu bành trướng nóng lên. Lúc ấy anh nhịn rất vất vả, cơ thể rất muốn nhưng trên mặt vẫn phải giả bộ hờ hững.
 
“Ưm… Sự thờ ơ của anh vừa nãy đều là giả vờ sao?” Anh cực kỳ muốn, vội vàng đẩy quần lót của cô ra, quần lót lệch sang một bên, dương vật thô to cứng rắn cắm vào trong nộn huyệt.
 
Sự gấp gáp của anh đã hoá giải tâm trạng rầu rĩ của thiếu nữ, trước đó cô ở trên giường câu dẫn anh, anh lại ra vẻ thờ ơ, làm cô buồn bã khó chịu.
 
“Ừm, là giả vờ hết đấy, sợ lúc ấy không nhịn được.” Giang Hành cười.
 
“Ưm ưm ưm a… Quy đầu của anh hai cắm vào, dùng sức… A… Tư Tư muốn ăn hết…”
 
Giang Tư Tư cố gắng dạng chân rộng hơn, quần dài cởi đến đầu gối khiến cô không thể tận tình vắt chân lên eo của anh hai, “Cởi quần ra, anh hai mau cởi quần em ra…”
 
“Ngoan, sẽ lạnh đấy.” Giang Hành hạ eo xuống thật mạnh, cả cây gậy thịt thọc vào trong huyệt mềm ướt át của em gái.
 
Trên thảm cỏ ở đỉnh núi, một đôi nam nữ hạ thân trần trụi đang vận động kịch liệt.
 
Sự xâm chiếm của cơ thể, sự cọ xát nóng bỏng, dương vật thô dài cương cứng của người đàn ông liên tục xuyên qua huyệt mềm hồng hào của thiếu nữ.
 
Đôi tay Giang Tư Tư kéo cổ anh hai, toàn thân tâm sa vào sự vui thích trong cơn hoan ở ngoài trời, lúc côn thịt rút ra, cô đẩy mông về phía sau, lúc côn thịt cắm vào, cô nâng mông hùa theo, dâm thủy chảy vào trong kẽ mông đầy đặn, làm nó ướt đẫm.
 
“Ân a a a…”
 
Khi cuộc làm tình kết thúc, tia sáng mặt trời đầu tiên vừa vặn xuyên qua tầng tầng mây mỏng như lớp sóng, trải xuống mặt đất.
 
Giang Hành rút dương vật đang căng tràn hoa kính của em gái ra, đứng dậy đổi tư thế, ôm cô vào lòng, để cô quay lưng lại với mình, côn thịt cọ xát vài cái ở mép huyệt rồi lại uy phong cắm vào.
 
Trong toàn bộ quá trình làm tình, thiếu nữ không hề cởi quần lót, nhìn rất đáng thương, bị vật thô cứng chen vào giữa hai chân.
 
Vải trắng tinh, nụ hoa trắng nõn bọc lấy côn thịt thô ráp, hai viên tinh hoàn đen nhánh cọ xát với vải, bộ phận sinh dục giữa chân và vải đè lên nhau, hình ảnh dâm mĩ đó không ngừng kích thích đôi mắt thiếu nữ.
 
“A ha…” Cô lại ướt rồi.
 
“Ngắm mặt trời mọc đã, lát nữa ngắm huyệt của mình sau.” Giang Hành nâng cằm em gái lên, ý bảo cô nhìn không trung phía xa.
 
Đẹp quá, Giang Tư Tư cảm thán.
 
Mây trắng chồng lên nhau quay cuồng thành biển rộng, phía dưới là biển mây, bên trên là bầu trời xanh thẳm, mặt trời tròn nhô lên từ đỉnh núi xa, ráng mây phủ lên nhau thành gấm, ánh sáng ấm áp chiếu xuống thế gian.
 
“Đẹp thật.” Giang Tư Tư nhìn anh bằng đôi mắt sáng lấp lánh.
 
Trong ánh nắng ban mai mờ nhạt, cô động lòng, ngửa đầu hôn lên bờ môi mỏng của anh, lưỡi quét qua hàm răng anh, hôn anh một cách nhiệt tình và to gan.
 
Người đàn ông giữ gáy cô lại, để cô cuốn lấy nước bọt trong miệng, sau đó hôn cô nhiệt tình hơn.
 
Đôi mắt bọn họ giao nhau trong ráng màu, trong đáy mắt là nhu tình như nước, đều hiểu tâm ý của nhau.
 
Bất giác tình đã đậm sâu, cuối cùng tình càng đậm sâu.
 


Nhấn để mở bình luận

Cùng quân hoan