Đại Lục Liên Hoa


Ở Đại Lục Liên Hoa này. Có rất nhiều thế lực nằm rải rác khắp các lục địa lớn nhỏ  . Mỗi lục địa  đều có sự hiện diện của những thế lực cực lớn bảo hộ và những thế lực đó được gọi là  Thất Minh . Thất Minh này được coi là thế lực lớn nhất “siêu cường”.


Còn phía dưới những thế lực siêu cường là những thế lực nhất lưu và nhị lưu.


Cho nên việc thuần phục Thất Minh để làm đồng minh mà tồn tại là điều không hiếm.


  Những thế lực không ngừng chiến tranh nhằm bành trướng sưc mạnh của mình . Khi thế lực lớn mạnh nó có thể chi phối cả một quốc gia hay một khu vực nhất định.


Tuy nhiên cũng có những thế lực trung lập, không quy thuận cũng không làm đồng minh hay dựa hơi một thế lực nào . Cho dù là vậy cũng không thế lực nào dám chạm đến họ vì nhiều lý do khác nhau.


Kim Châm Thẩm Gia là một trong số những thế lực đó.Bởi vì Kim Châm Thẩm Gia là học viện lớn nhất Đại Lục .Họ chuyên về Dược và Y.


Như đã biết dược sư có danh phận lớn như thế nào. Thì Kim Châm Thẩm Gia cũng tương tự như vậy. Người đứng đầu Kim Châm Thẩm Gia đương nhiệm là Thẩm Kình Phong ông là một trong những dược sư Nhất phẩm nổi danh khắp Thập Lục Châu và cũng là cường giả hùng mạnh bậc nhất.Không ai là không biết đến tên ông ta. Cho nên Kim Châm Thẩm Gia được coi là thế lực bất khả xâm phạm.


Kim Châm Thẩm  Gia tọa lạc ở Phong Đô nơi cũng trung lập hoàn toàn .


 Họ giương cao ngọn cờ Thẩm Gia và tuyển sinh học viên khắp đại lục. Tuy nhiên có một quy tắc đó là học viên đều buộc phải đổi sang họ Thẩm , cho nên hầu như Dược Sư thành danh đều là họ Thẩm ngoại trừ vài trường hợp đặt biệt. Kim Châm Thẩm Gia có một thứ mà vẫn giữ được vị thế tuyệt đối của mình đó chính là khả năng hồi sinh người chết, đã được kiểm chứng. Tuy nhiên vẫn là bí truyền.


Học viên tốt nghiệp của Thẩm Gia đều có mặt ở khắp nơi trên Đại lục liên hoa, chủ yếu là các phân đường.


Phân đường buôn bán các thứ liên quan đến Dược của họ có thể có đến hằng ngàn cái với quy mô lớn nhỏ khác nhau. Danh tiếng thì không phải bàn nữa rồi. 


Khi được nữ nhân khai danh tính là họ Thẩm kèm với tín vật biểu trưng cho Kim Châm Thẩm Gia thì cũng đã đủ biết danh phận của nữ nhân này cũng không phải dạng tầm thường . Trương Vệ lúc này có phần tự trách vì bản thân không xem xét kỹ trước khi ra tay với nữ nhân , không biết nàng ta có để bụng hay không. Nếu như cô nương tên Thẩm Y Y này để trong lòng thì không chừng Trương Gia cậu sẽ rơi vào tình cảnh như thế nào nữa đây. Thở dài não nề. Trương Vệ quyết định dù gì thì cậu cũng phải đối xử với cô ta cho thật tốt, biết đâu cô ta rộng lượng không trách tội xuống .


Sau khi hoàn toàn băng bó thành công, với tay nghề thành thục trong việc sơ cứu cho nên vết thương được Trương Vệ băng bó rất đẹp. Trương Vệ nhẹ nhàng để chân nàng xuống , nhỏ giọng hỏi:


” Không biết  Y Y cô nương có mang theo thuốc chữa thương không “


Nghe đến đó thì Thẩm Y Y cười khổ, lắc lắc cái đầu đáp :
 ” Ta đã lỡ làm rơi nó trong lúc đánh nhau với Ma thú , Trong người còn mỗi một viên Tục Mệnh Hoàn trong người thôi “


“Không còn cách nào hơn chỉ đành sơ cứu vậy thôi.” Trương Vệ liền chống tay lên đùi mà đứng dậy.” Chúng ta rời khỏi đây thôi, Trời cũng đã sắp tối nếu không nhanh lên e rằng lũ Ma thú lại kiếm đến mất “Trương Vệ đưa bàn tay ra hướng về phía Thẩm Y Y. ” Nếu cô không ngại, thì cho phép ta cõng cô rời khỏi đây . Cô vì ta bị thương cho nên việc này là việc nên làm của chính nhân quân tử”


Thẩm Y Y ngại ngùng gật đầu đồng ý, Vì đâu còn cách nào khác, thuốc thì đã làm rơi mất. Còn nếu ngoan cố ở lại đây thì sẽ làm mồi cho lũ Ma thú, Dù gì nam nhân trước mặt nàng cũng đáng tin hơn nhiều.


Và thế là Trương Vệ cõng Thẩm Y Y trên lưng mà ra khỏi rừng. Cơ thể mềm mại kèm theo mùi hương của quyến rũ của nữ nhi khiến Trương Vệ không thể nào không bận tậm được. Mặt dù phần ngực của nữ nhân này không to lớn. Nhưng cũng vừa phải nên cũng chạm nhẹ vào phần lưng của Trương Vệ.


Khung cảnh này thập phần ngại ngùng. Hai người quen nhau chưa được nữa ngày, mà từ nắm tay, đến nắm chân mà giờ còn va chạm thân thể kiểu này nữa. Thật không thể nào tưởng tượng ra được. 


Hai người cứ như vậy không ai dám mở một lời. Cứ chầm chậm đi khỏi rừng


Ban đêm , Ma Thú Hạch sẽ có những loài Ma Thú hoạt động về đêm, chúng rất nhạy cảm, có thể cảm nhận được nguồn năng lượng như Ma Khuyển Vương lúc chiều. Cho nên lúc này tốt nhất là không vận lên bất kỳ chân khí nào, cứ chầm chầm mà tiến. Mặc dù vẫn còn khí tức, tuy nhiên khu rừng này không có loài nào có khả năng cảm nhận được nó cả.


Trương Vệ cả ngày mệt mỏi, nay lại cõng theo nữ nhân trên lưng. Dù cho đang rất mệt mỏi những cậu vẫn cố gắng tỏ ra mình khỏe mạnh. Kèm theo việc tiếp xúc trực tiếp này khiến cậu cũng phân tâm ít nhiều , tạm thời quên đi mệt mỏi.


Độ chừng năm dặm đường, họ đến một chỗ đất trống, không có một cây cao lớn nào ở đây cả, chỉ có những cây cỏ dại, tỏa mùi hương ngào ngạt.


Thêm ánh trăng sáng nhẹ nhè, pha thêm một chút lãng mạn cho cặp đôi mới gặp này. Trương Vệ chầm chậm tiến vào cánh đồng. Trương Vệ thật không biết nữ nhân sau lưng đang suy nghĩ điều gì, chỉ thấy nàng ta im lặng trong suốt quảng đường. Trương Vệ đoán là Thẩm Y Y đã ngủ rồi, nên cũng không làm phiền cứ như vậy chầm chầm bước đi


Cũng chính vì Thẩm Y Y đã ngủ quên nên Trương Vệ đã phạm phải một sai lầm to lớn.


Bên dưới cánh đồng này là một trận pháp. Bước chân đầu tiên của Trương Vệ bước vào thì những viền sáng của trận pháp liền phát sáng. Nhưng nó chưa chuyển động ngay


Khi Trương Vệ đến gần chính giữa cánh đồng 


Đột nhiên mặt đất rung chuyển dữ dội như động đất. 


Cơn động đất lớn phá hủy đi sự yên tĩnh nơi rừng vắng.


Âm thanh thú rừng chạy hỗn loạn hết cả lên, âm thanh thật hỗn tạp


Trương Vệ do đang cõng Thẩm Y Y nên chỉ còn cách đứng yên một chỗ, chờ đợi động đất qua đi.


Cơn động đất này mỗi lúc một mạnh mẽ, Trương Vệ và Thẩm Y Y cũng không thể nào đứng vững mãi được. 


Uỳnh… Uỳnh


Âm thanh mặt đất chuyển động mạnh


Mặt đất dưới chân họ bắt đầu xuất hiện nhưng khe nứt lớn nuốt chửng cánh đồng hoa cùng những khu vực lân cận vào trong miệng của nó. Nhận ra được nguy hiểm Trương Vệ liền cõng theo Y Y mà di chuyển nhanh kiếm nơi có thể lánh nạn được.  Nhưng điều bất ngờ là trước mắt Trương Vệ chỉ là cánh đồng trãi dài mà không hề thấy một lối thoát.


Trương Vệ bắt đầu hoang mang, nhưng kèm với hoang mang là còn sự kinh hoàng vì đồng hành với từng bước chạy của Trương Vệ là những khe nứt khổng lồ trên mặt đất, nó theo sát Trương Vệ như  hình với bóng. 


Trượng Vệ buộc phải bộc phát chân khí. Tuy nhiên khi cậu chuẩn bị vận lên chân khí thì nhận ra trên bầu trời một Ma Thú với sảy cánh to lớn đang lao xuống phía cậu.


” Khốn kiếp, bị phát hiện rồi”Trương Vệ quát 


Trước tốc độ lao xuống của Ma Thú , Trương Vệ hít một hơi thật sâu, tích tụ chân khí vào trong lồng ngực. 




A a a 
Thanh âm từ cuống họng Trương Vệ phát ra và nhỏ dần.


Miệng đất dần mở rộng như một quái thú hung hăng, nuốt hết thải tất cả vào trong bao gồm cả hai người Trương Vệ


Nhấn để mở bình luận

Đại Lục Liên Hoa