Điếm Nam - Ririruriri


Cậu tiếp tục xoa đến bên dưới, khi xoa đến đũng quần đồ sộ kia, nhịn không được đỏ mặt:" Thầy ơi".
" À thầy quên"- Khải cười nhẹ đứng dậy thả xích cho con quái vật thoát ra.
Nhóc như chết đứng nhìn con cu thâm sì bật ra khỏi vỏ, vừa mới được thoả ra liền có một mùi hơi hăng đập vào mũi, có vẻ không được thơm lắm nhưng nó không là vấn đề gì so với kích thước kia, mặc dù là dạng chưa cương nhưng lại ăn đứt khối xúc xích của mấy tên đàn ông trưởng thành, cậu nhóc nuốt nước miếng cái ực từ từ đưa tay tới.
Khải trơ mắt nhìn tên nam sinh chơi đùa với con cặc của mình, đây là lần đầu tiên thầy để cho nam sinh đụng vào cặc của mình, trước đây thầy có đâm qua lồn nữ sinh rồi, đến cả lồn giáo viên mà mấy nữ phục vụ cũng đâm không ít, nhưng đa phần họ chỉ vì kích cỡ của thầy mà tới, dần dần thầy cũng không còn đặt tình cảm mình vào đó nữa, chính thức trở thành một fuck boy chính hiệu. Có điều thầy cũng có tiêu chuẩn, phải những ai có ngoại hình một chút thì bản thân mới bày ra vẻ dễ dại, thật không ngờ đến một ngày bản thân lại có thề cho nam sinh sờ cặc. Thầy nhìn cậu ta như say như mê, thật giống biểu cảm của những con ả đó, xem ra đàn ông hay đàn bà cũng vậy a, đã nứng lên rồi thì đều trở thành mấy con đĩ cả thôi.
Con cặc thầy đột nhiên cửng lên một cái làm nhóc giật mình, nãy giờ nhóc vẫn giả bộ kì cọ xung quanh dương vật thầy, còn giả vờ cọ qua những điểm nhạy cảm khiến cặc thầy cửng lên, cậu muốn xem nó khi ở trạng thái lớn nhất, nhưng nó vẫn không trồi lên chút nào. Vào khoảnh khắc cậu muốn từ bỏ, ấy thế mà nó lại như an ủi phản ứng lại một chút.
Nhóc giả vờ hí hửng:" Chim của thầy hoạt bát thế".
" Không phải em sờ nãy giờ vì chuyện này sao?"- thầy cười.
Mặt nhóc đỏ bừng lên, hai mắt trợn to xấu hổ.
" Gì mà ngạc nhiên thế? Tôi cho em sờ cặc em lại tưởng tôi không biết trong đầu em nghĩ gì?"- đến giờ thầy đã không còn là bộ dáng hiền lành nữa, trực tiếp bày ra vẻ mặt thâm sâu tròng trọc vào mắt cậu bé.
Cậu sợ hãi đầy mặt, quỳ sụp xuống không nói lên lời.
" Sao? Muốn bú cặc tôi?"- thầy làm ra vẻ ngạc nhiên.
Cậu lại càng trắng mắt hơn, định lắc đầu nhưng nhớ ra bản thân thực sự có ý định đó, lại gật đầu, xong kinh hoàng nhìn trân trối thầy Khải.
Nhận được đáp án trong lòng, thầy Khải không câu nệ nữa, trực tiếp ấn dương vật vào cái mồm đang há hốc kia.
Cậu không tin vào mắt mình, cho đến khi cảm thấy cơn đau đang dần truyền đến, mới tỉnh ngộ, nhận ra trong miệng mình chính là con cặc to chà bá lửa, không tin nổi đó chính là của thầy giáo mình, lại là thầy ấy không chút ghét bỏ bón cho mình ăn, hai hàng nước mắt cậu chảy xuống.
" Cảm động đến vậy sao? Cảm ơn em nhé"- thầy Khải bất ngờ, rút dương vật ra đập đập vào mặt cậu mấy cái:" Giờ thì bú cho tốt đi".
Ra vào lại càng hăng, cậu phải há to miệng ra để đón nhận vật thể trướng lớn kia. Có điều bản thân cậu trước giờ làm gì từng ăn một thứ lớn như vậy. Mấy lần ăn chim của cậu ta đều nhân lúc đàn ông trong nhà ngủ rồi liền lặng lẽ rời xuống bú mút một chút. May mắn ai ngủ say thì sẽ được bú lâu một chút, nhưng bình thường cậu chỉ cần chạm nhẹ là họ đã xoay đi rồi. Lúc này bản thân lại được một con cặc bự chủ động áp sát, làm sao có thể miêu tả được nỗi niềm hạnh phúc này. Bây giờ quả thực cậu chỉ muốn dâng hiến cả trái tim này cho thầy thôi.
Có điều cặc của thầy quá thô, thích là một chuyện còn có thể thoả mãn với nó được hay không lại là một chuyện khác. Cậu thường xuyên bị thúc tới nghẹn cả hỏng, dương vật to dài ra vào liên tục khiến cậu không có một chút thời gian để nghỉ ngơi, chỉ bị vần cho một lát bản thân liền đã thấm mệt. Chưa hết kích cỡ của nó cũng quá khổ so với miệng cậu, phải há to miệng hết cỡ ra mới có thể nhét vừa của thầy vào, nhưng bị nó cọ sát liên tục khiến cậu cảm thấy da miệng của mình như đang rách ra vậy.
Trái lại thầy Khải khá bất ngờ với hiệu quả ngoài mong muốn này, thằng nhóc này mặc dù chả có kinh nghiệm bú mút, từ nãy giờ toàn là bản thân chủ động đưa đẩy nhưng cũng không cảm thấy quá mệt chút nào, hơn thế nữa lại còn rất sướng vì miệng cậu nhóc sít chặt lấy dương vật thầy. Nếu phải là một người bú chim chuyên nghiệp, chắc chắn cậu ta sẽ đưa đẩy lưỡi mình ngoáy sâu vào đầu tớt của thầy, mới nghĩ đến thôi mà thầy Khải đã sung sướng thúc càng thô bạo hơn, ra lệnh:" Đừng có đơ ra mãi như thế, cử động lưỡi của em đi".
Cậu bé sốt sắng muốn vừa lòng thầy giáo, nhưng quả thực di chuyển lưỡi rất khó khăn, bản thân cậu chịu đựng cơn đau rát này đã là quá đáng rồi. Nhưng cậu vẫn cắn răng chịu đựng, không dễ dàng gì mới có cặc để bú.
" Á thằng nhóc này... sao lại cắn cặc thầy".
Nhóc bị thầy đập một cái vào đầu, hoàn hồn nhận ra nãy mình không tập trung đã vô thức nghiến răng lại. Thầy Khải vẫn chưa đã ghiền nên cũng không rút ra, tiếp tục nắc liên tục vào miệng nhóc, cũng không quên túm tóc nhóc giựt lên cảnh cáo cho hành động vừa rồi.
Nhóc bị cơn đau làm tỉnh táo, bây giờ cơn nứng cặc thèm khát đã bị dội đi hết, chỉ còn lại mục đích muốn thân mật với thầy, nhóc không ngờ đến một ngày mình bú cặc đàn ông không phải vì thèm khát nữa, mà là giải thoát dục vọng của người ta.
Có lẽ đã quen với nhịp độ này, thầy Khải di chuyển đã thuận tiện hơn, cậu cũng từ trong hàng nước mắt mà có thể dùng cái lưỡi của mình ngọ nguậy lung tung, nhưng chừng ấy cũng đã đủ làm con cặc đang ra vào không có đột phá được kích thích, thầy giữ chặt đầu cậu ấn lên tường, sau đó gia tăng tốc độ thúc, nhát nào cũng vào đến tận gốc, cậu bé giật nảy mình, hết hồn trước sức lực đáng sợ như muốn ép nát đầu của mình kia, cậu cảm thấy bên trong như đã rách ra, hai mắt mờ loà không còn nhìn rõ, bản năng muốn thoát khỏi nhưng lại chẳng thể làm gì trước một tên đàn ông thô bạo trước mặt, cho đến khi hắn ta thoả mãn bắn ra, tinh trùng kèm với tơ máu cứ thế trào xuống khoé miệng của học sinh kia.
" Haha tôi có chút thô bạo nhỉ?"- thầy Khải bị cảnh tượng này kích thích, có điều nghĩ bản thân cũng không nên cầm thú quá.
Hân nhìn cả miệng toàn máu đang chảy ra mà hoảng sợ, lập tức nhào vào người thầy:" Thầy ơi sao lại nhiều máu thế này".
" Là miệng em bị rách đó, để thầy đi giúp em băng vết thương lại"- thầy Khải xoa đầu cậu, đứng lên xả vòi nước rửa sạch con cặc ngập máu kia.
---
Ngày thứ hai tập bơi, hôm nay thầy mặc một chiếc quần bơi màu trắng, từng đường nét nơi hạ bộ trông lại càng thô hơn, có một ít nữ sinh đã không chịu nổi mà đỏ mặt. Tôi cũng bị cảnh tượng này hun cho nóng, bắt ép bản thân phải rời mắt đi. Lại nghe xung quanh bàn tán:" Chim thầy to ghê".
" Thầy là người lớn mà, chúng ta lớn lên chắc cũng bự như vậy thôi".
" Thiệt hả, tớ thấy bố tớ mặc đồ bơi rồi, không có xệ xuống được như thầy đâu, có lẽ là do gen di truyền á".
" Thế này thì xấu hổ chết, tớ không muốn ra ngoài với bộ dáng cứ ngoe nguẩy như đang thả rông đâu.
Hân vẫn còn đang bôi thuốc chờ lành khoé miệng lại, nên cậu chỉ tập ở trên sân, hôm nay lớp sẽ nhìn xem thầy tập mẫu và hướng dẫn chi tiết cho từng học sinh một, cậu trông thấy thầy thân mật với một ai đó ngoài mình, cơn ghen ghét lại trực trào nổ ra.
Đến lượt tôi được chỉ điểm, khi thầy bước đến chắn trước mặt làm tôi cảm giác như bị bịt hết không khí, ánh mắt nhìn thầy đều hiện vẻ hoang mang. Thầy đối với tôi lại mỉm cười xoa đầu:" Đừng căng thẳng".
Cậu nhóc này có thể nói là ngon nghẻ nhất của lớp này, thầy thậm chí còn thấy cậu còn thuận mắt hơn mấy đứa con gái. Ở cậu bé này toả ra một loại cảm giác giống như muốn được đàn ông che chở vậy, ngay cả mấy đứa bạn cùng lớp cũng đều dành tình cảm đặc biệt cho Minh, thầy cũng không ngoại lệ, bất giác bản thân thầy cũng không nhận ra mình đã ở cùng một chỗ với cậu một lúc lâu rồi.
" Em xin lỗi"- tôi đỏ mặt cúi đầu, nãy giờ lời thầy nói ra đều trôi từ tai nọ sang tai kia, căn bản hổng có hiểu được cái gì hết á. Bình thường cách xa chục mét nhìn bộ đùm thầy lủng lẳng đã thấy khó thở rồi, nay thầy lại ở ngay bên cạnh sờ nắn làn eo mình, chịu sao nổi đây.
" Không sao, em có mệt không?"- thầy nhìn vẻ mặt đỏ ửng của cậu, trông thật đáng yêu, liền đưa tay vuốt một cái.
" Dạ có chút ạ"- tôi chỉ muốn thoát khỏi cảm giác bí bách này thôi. Bản thân mặc dù mất lâu thời gian hơn những bạn khác nhưng lại không có một chút tiến bộ, thật muốn đi đầu xuống đất quá.
Cuối cùng thầy cũng rời đi chỉ dạy người khác, mấy thằng con trai bên cạnh liền quay qua an ủi tôi:" Đừng buồn, tớ cũng chưa biết bơi nè".
" Để tớ dạy cậu nhé, nãy giờ tớ quẫy đi được một đoạn á".
" Cảm ơn các cậu nhé"- tôi mỉm cười.
Một đám con trai nhìn nụ cười dịu dàng của Minh mà tim như muốn tan ra, rõ ràng là bạn học cùng tuổi nhưng bọn chúng cứ có cảm giác muốn bảo vệ cho người này, trông thật giống một em trai nhỏ.
Sau buổi hôm nay, đã có thiểu số bạn học có thiên phú bơi được một đoạn ngắn, thầy rất vui mừng tuyên dương trước cả lớp, lại nói mọi người phải cố gắng tập thật tốt, bơi lội không những giúp bảo vệ bản thân mà còn giúp tăng chiều cao, rèn luyện sức khoẻ thật tốt.
Sau buổi đó tôi thường xuyên ủ rũ, cứ nghĩ đến ngày tiếp theo mà còn không tiến bộ chút nào quả thực có chút mất mặt. Thầy Đăng luôn quan tâm chăm sóc tôi, đương nhiên nhận ra điều đó.


Nhấn để mở bình luận

Điếm Nam - Ririruriri