Điếm Nam - Ririruriri


Thầy Khải xuýt xoa trong lòng, cơ thể mềm mại này, mặc dù đã nhìn thấy rồi, nhưng khi ở bên cạnh mình không còn một ai hết, lại đem đến mỹ vị muốn xâm lược. Nhưng sao vẫn còn kiện đồ lót phá không khí kia.
" Xấu hổ à?"- thầy hỏi.
Tôi ngượng đỏ mặt, không dám nói tiếp.
Thầy Đăng nhìn cục một cục to tướng lồi lên kia liền biết lý do:" Sao phải xấu hổ chứ, đều là đàn ông với nhau mà. Em cho thầy xem chim cửng của em, thầy liền cho em xem lại, thế nào?".
" Sao lại thế được, em chỉ xấu hổ chút thôi"- tôi không ngờ lại có thể dễ dàng bị nhìn thấu như thế, cũng không còn xấu hổ nữa lập tức cởi phăng chiếc sịp ra.
Chim nhỏ cứ thế dựng thẳng đứng lên không trung. Thầy Đăng ngắm nhìn một lát, lại lấy tay búng nó một cái.
" Au"- mặc dù không đau nhưng tôi vẫn tự động kêu lên.
Thầy lại lấy tay tôi đặt lên chỗ nãy giờ không dám nhìn đến, mặt tôi lại càng đỏ hơn.
" Thế này là hoà rồi phải không?"- thầy cười hiền hoà.
Chim tôi lại giật giật liên hồi, một chút nước sướng đã rỉ ra, bản thân hoảng sợ che lại, hoang mang không dám ngẩng đầu lên. Bản thân biết rõ thầy chính là trai thẳng, lại thấy đứa con trai khác sờ chim mình mà rỉ tinh, không chán ghét mới là lạ, thậm chí có ghét bỏ làm ầm lên không còn không biết. Cơ thể mới ban nãy còn đỏ ửng hưng phấn, giờ đã bị rét lạnh thổi tới lạnh run, lí nhí sợ sệt không còn bộ dạng ban đầu:" Không phải như thầy nghĩ đâu, thực ra em chính là... đang buồn vệ sinh".
" À ra là thế, em tiểu luôn ở đây cũng được, không cần xấu hổ đâu"- thấy chỉ tôi cái lỗ thoát nước phía dưới.
Tôi xấu hổ rặn nước ra, cũng may có chảy được một đoạn, nếu không thật chẳng biết viện lý do gì nữa đây.
Thầy Khải nhìn Minh từ đằng sau lưng, ánh mắt tối lại, làm sao mà lời nói dối vô lý đó có thể không nghe ra được, đúng là trẻ con có khác. Có điều thế này cũng tốt, chơi đùa thú vị hơn thằng nhóc kia nhiều.
Mãi mà con cặc của tôi vẫn chưa chịu xuống, thật sự không dám quay đầu lại chút nào, hai tên con trai ở cùng nhau mà cứ dựng đến lên thì ai mà không nghi ngờ chứ. Bỗng thầy từ đằng sau ôm lấy tôi, cầm lấy cặc nhỏ sờ mó:" Đúng là tuổi trẻ sung mãn, có cần thầy giúp nó xuống không?".
" Không phải đâu thầy, thực ra em..."- tôi lập tức né khỏi thầy, hoảng loạn lui về.
" Em sợ thầy thế à? Thầy có làm thịt em đâu mà sợ"- thầy Khải lộ vẻ không vui.
Tôi sợ thầy hiểu lầm, cố giải thích:" Em quý thầy lắm, nhưng lại sợ thầy nghĩ em biến thái. Không hiểu sao hôm nay nó không chịu xuống, em cũng không biết thầy ạ. Cả người em như phát nóng lên".
" Có phải là sốt không?"- thầy sờ trán tôi:" Có chút nóng nhỉ?".
Tôi được đà cũng hùa theo:" Dạ chắc vậy rồi".
Này là nóng do nứng cặc chứ làm quái gì ốm đau gì đâu- thầy Khải trong lòng nghĩ một đằng lại nói một nẻo:" Để thầy mát xa giúp em nhé".
Tôi bây giờ chỉ muốn thay đổi chủ đề, không còn muốn thầy chú ý đến bản thân nữa, liền đồng ý.
" Được rồi, đầu tiên em xoay người lại đi"- thầy nói.
Tôi cũng không dám vòng vo, tay cứ che chim nhỏ quay người lại. Thầy không nói gì, lại ấn người tôi quỳ xuống, lúc này tầm nhìn của tôi chính là đối diện dương vật hơi cửng của thầy đang nhô lên, khoảng cách của hai bên rất gần, tôi có thể ngửi thấy mùi cu đặc trưng của thầy ấy truyền vào mũi, điều này làm bản thân càng không ổn chút nào.
Thầy lại không hề quỳ xuống theo, cũng không có để ý sự xấu hổ. Mặc dù lớn tuổi hơn nhưng thầy không hề có ý nghĩ che lại hạ bộ, còn thoải mái khi thấy tôi có hành động khiếm nhã kia nữa, có phải trong mắt thầy, tôi rất vô hại không? Nếu biết số lượng cặc tôi đã ăn có lẽ thầy rất sốc đấy nhỉ? Ai có thể ngờ được một cậu bé đỏ mặt xấu hổ khi thấy chim bự thế này lại thèm khát được đàn ông chơi đến vậy đâu.
Thầy đặt hai tay lên thái dương tôi, bắt đầu mát xa cơ mặt cho tôi:" Học sinh bơi lội do phải chịu áp lực nước hàng ngày, cộng thêm ánh nắng mặt trời, cũng thường xuyên mệt mỏi đến bơ phờ, mấy đứa yếu thậm chí còn nôn ra đấy cơ. Vậy nên thầy ngoại trừ là huấn luyện viên bơi lội cũng học thêm cả mát xa thư giãn luôn. Em thấy tay nghề thầy được chứ".
" Thoải mái lắm thầy ạ. Cảm giác như được đem đầu đi nghỉ mát ấy"- tôi thư thái dần dần chìm theo sự vuốt ve đến từ thầy, tận hưởng làn điệu dư dương như đang ca hát trên mặt mình, thậm chí cơn buồn ngủ đã bắt đầu kéo tới, vô thức nhắm mắt lại. Đột nhiên miệng lại chạm vào một thứ nóng rực, tò mò mở mắt ra, ôi trời ơi!!!
" Thích chim thầy đến vậy à?"- thầy nhếch mép để lộ má lúm đáng yêu.
" Em... em..."- giờ có trăm cái miệng cũng không thể giải thích cho hành động của mình mà. Chắc chắn dù thầy có suy nghĩ đơn giản thế nào thì bây giờ cũng sẽ nghi ngờ, một thằng con trai cứ chú ý đến dương vật của mình mà đỏ mặt với hưng phấn, dùng chân cũng có thể nghĩ ra là bị cái gì?
Thực sự chỉ muốn chạy ra khỏi đây thật nhanh, nhưng thầy lại ngăn tôi lại:" Chạy đi đâu".
" Em không còn mặt mũi ở lại đây nữa, thầy thả em ra đi"- tôi cúi đầu không dám đối diện thầy, chắc chắn thầy đang giận dữ, hoặc chán ghét mình đi.
" Thầy lại chẳng nghĩ như thế, em đã làm gì sai à? Hay là vì câu vừa rồi thầy nói? Thầy chỉ đùa em thôi mà, là do ban nãy đầu em xoay chẳng may chạm vào thôi chứ không phải do em đâu, thầy không nghĩ em lại xấu hổ đến thế, cho thầy xin lỗi nhé"- thầy xoay tôi lại để tôi nhìn thấy ánh mắt chân thành của thầy, lại đặt hai tay lên má tôi nâng niu, đầy vẻ yêu chiều.
Tôi bị hình ảnh này làm cho cảm động, khuôn mặt thầy vốn không phải là xấu, lại theo hướng hiền hoà, giờ thầy tỏ ra thái độ quan tâm đến tôi như thế này cứ như là một dòng nước mát đang dần dần hoà quyện vào linh hồn, không hề đem theo chút cảm giác xa cách nào. Thật muốn ôm lấy thầy, và tôi đã làm thế, có lẽ bản thân đã mặc định dù mình có làm chuyện thân mật hơn thầy cũng sẽ ôn hoà với mình.
" Sao thầy tốt với em vậy, thầy không thấy em giống biến thái sao?"- tôi vùi vào lòng thầy ỉ ê.
" Đây là thời điểm sinh lý phát triển nên sẽ có nhiều suy nghĩ hỗn loạn, thầy cũng từng trải qua những chuyện này giống như em mà. Sau này lớn lên em sẽ biết được rằng những chuyện này rất bình thường. Nếu em có gì thắc mắc, có thể đến bên thầy, thầy rất sẵn lòng giải thích cho em".
Đăng ngồi một mình trong nhà ăn vô vị quơ đũa, đợi nãy giờ mà không thấy học trò nhỏ của mình đâu thầy liền lo lắng, đi đến chỗ lớp trưởng hỏi thử, lại biết được cậu đi lấy điểm ghi đầu bài, cũng yên tâm phần nào, nhưng sao lại lâu như thế nhỉ? Có lẽ là ông dạy bơi kia đang bận sao? Thật khổ thân học trò nhỏ, có lẽ là đói bụng lắm đây. Nghĩ đến đây thầy liền nhanh chóng xử lý chỗ cơm khô khốc này định đi tìm cậu, lại nhìn thấy Minh cùng ông dạy bơi kia đang thân mật cùng nhau đi tới.
" A thầy còn ở đây à?"- tôi vui vẻ chạy tới.
" Còn đang định đi tìm em, lấy được điểm chưa?"- thầy hỏi.
" Dạ rồi ạ, thầy ăn xong rồi à?"- tôi nhìn thấy đĩa đồ ăn đã dọn sạch hơn nửa, còn có giấy chùi miệng và món tráng miệng đã bị gặm hết, đoán rằng thầy đã buông đũa.
" Định đi tìm em đó, mà em tới rồi. Nhanh ăn đi, có phải đói lắm không? Thầy đi lấy...".
" Thầy lên trước nghỉ ngơi đi, em ăn phải một lát mới xong, tí lên với thầy sau nhé"- tôi không nỡ để thầy chờ đợi.
Đăng thấy bên cạnh cậu còn có người, cũng không tiện mè nheo, chỉ đành đi lên trước. Vừa ra khỏi lại đập trúng vào Hân.
" Hihi chào thầy"- Hân cười rạng rỡ.
" Ủa, thầy nhớ em có ở đội tuyển nào đâu?"- Đăng thắc mắc.
" Hihi bữa nay em đi đóng tiền, tình cờ gặp thầy đó, thầy xong bữa rồi phải không? Đi dạo cùng em nha".
Đăng cũng ngại từ chối, dù sao tiêu thực một lát cũng tốt.
Có điều cậu nhóc này hỏi hình như không được đúng lắm, nào là thầy có người yêu chưa, gu của thầy là thế nào, thầy thấy em có đáng yêu không? Không phải thầy đa nghi quá rồi đó chứ? Thời buổi này học sinh đều thèm cặc thầy giáo đến vậy à? Chắc Minh là ngoại lệ thôi nhỉ?
Sao ông thầy lại không phản ứng gì nhỉ? Hay mình chưa đủ nhiệt tình?
" Thầy đúng chuẩn gu của em luôn á, cứ thấy thầy là tim em đập rộn ràng luôn á"- Hân cười dịu dàng thắm thiết.
" Vậy hả thầy cảm ơn em"- học sinh bây giờ nói chuyện lạ vậy? Có phải gu theo cách thầy nghĩ không đó.
" Thật mà thầy, đây nè"- Hân cầm tay thầy đặt lên trái tim mình, lại đưa xuống đũng quần mình ấn lên:" Chỗ này của em cũng muốn thầy lắm".
Đệt mẹ kinh vãi lồn!- Đăng lập tức hất tay Hân ra:" Em làm cái trò gì vậy?".
" Sao vậy, thầy không hiểu ý em sao? Em thích thầy, em muốn bú cặc uống tinh thầy. Còn muốn thầy đấm cặc vào lỗ lồn em nữa"- Hân cà giỡn nhìn trêu trọc thầy Đăng. Còn tỏ vẻ thanh cao cái gì chứ? Không phải có gan ấu dâm sao? Còn rên rỉ như con chó đực nữa, không biết lúc ấy mặt thầy như thế nào nhỉ? Chắc quyến rũ lắm. Thằng Minh nhìn thấy có phải rất thích không? Sau đó lại kêu thầy địt mạnh lên. Ghét thực sự luôn á, sao trên đời lại có thể loại làm cái gì cũng khó ưa như nó chỉ? Chỉ cầu cho nó ra đường bị xe tông quách đi cho xong.
Hân lại quỳ xuống, còn định hôn chụt cái lên đũng quần thầy, lại bị Đăng nhanh chóng né đi.
" Sao thầy khó khăn với em vậy? Để em bú cặc cho thầy đi, thầy có mất gì đâu, còn được sướng nữa. Nói thầy thế thôi chứ thực ra em thèm cặc thầy quá đó, thầy không biết ước mơ của em là được thầy đè ra nện vào lồn bạch bạch xong bắn tinh ướt hết người em, chúng mình còn ở trong lớp trước mặt các bạn mà làm chuyện mờ ám nữa. Đến lúc ấy có phải rất kích thích không?".


Nhấn để mở bình luận

Điếm Nam - Ririruriri