Điếm Nam - Ririruriri


Tôi quặp chặt lấy người thầy, cào ra những dấu đỏ thẫm, miệng méo mó bởi sự thô của dương vật.
" Lồn em bóp quá..."- Khải cũng không dễ dàng gì, tinh thần căng thẳng cực độ, khúc thịt phía dưới đang biểu tình muốn vui sướng mãnh liệt, rỉ nước chẳng khác gì cái vòi nứt, vậy mà vẫn không thể chui vào. Cơ thể thầy run rẩy, mồ hôi túa ra như đang chịu cực hình. Sự khó chịu vì không được thoả mãn còn kinh khủng hơn cảm giác nhịn đi ỉa. Nếu bây giò thầy cầm cặc lên sóc thì cũng giải toả được thôi, nhưng như thế chính là không tôn trọng bạn tình, và người này không đáng để bị tổn thương một chút nào hết.
" Anh đau lắm phải không? Hay anh vào luôn nhé"- tôi trông thấy vẻ dằn vặt trên mặt thầy cũng vừa tội vừa sợ. Sợ vì phải làm tình với tôi mà khổ sở như vậy, có phải thầy sẽ chán ghét không? Mình đúng là hết thuốc chữa, đã đau đến chảy nước mắt rồi mà vẫn sợ đối phương không thích mình.
" Anh không sao, đã bớt đau chưa?"- anh cuốn lấy lưỡi tôi thay cho lời âu yếm.
" Đỡ rồi ạ".
" Ừ cố chịu nhé, anh vào đây"- Khải lại nhích thêm một chút nữa.
" Á!!!"- tôi cảm giác như lỗ hậu bị xẻ đôi, thống khổ ghì chặt lấy anh. Tại sao lại như thế nhỉ, quả thực của thầy Khải so với thầy Đăng lớn hơn thật, nhưng không đến nỗi lại khó vào như thế chứ? Lỗ hậu chẳng lẽ đã giãn đến cường độ tối đa sao.
" Anh nghỉ nhé"- Khải không nỡ nhìn Minh đau đớn vì nhu cầu của bản thân mình, nhẫn nhịn sẽ không đi vào nữa.
" Không được! Hôm nay anh nhất định phải xuất tinh vào người em"- tôi thấy thầy có ý định bỏ cuộc liền hoảng loạn ôm chặt lấy. Không được, nếu thầy không muốn làm tình với mình chắc chắn tình cảm sẽ đi xuống, mình không muốn gặp nhau chỉ để bú dương vật thôi đâu.
Được người mình thích níu kéo đòi tinh trùng của mình, thằng đàn ông nào có thể chịu được? Khải hừng hực khí thế hôn ngấu nghiến môi của Minh, lại lấy tay bắt đầu khuếch tán, lần này thầy cho luôn ba ngón vào. Với kích cỡ này hậu huyệt có thể chịu được, Minh liền rên ư ử dưới bàn tay anh:" Em sướng quá chồng ơi, địt em đi anh".
" Anh đau muốn chết rồi này, đừng khiêu khích chồng em nữa".
Khải cho thêm một ngón tay vào, Minh liền đến giới hạn, bắt đầu chịu đựng khó khăn. Thứ này dù cũng ngang ngửa dương vật thầy, nhưng xoè được chụm được, có thể làm hậu môn chịu đựng từ từ, đặc biệt còn trơn hơn, xem ra vẫn đỡ hơn nhiều thứ hàng thật kia. Sau một hồi vật lộn để quen dần với dị vật to lớn, Minh cuối cùng cũng có thể yên ổn mà thưởng thức kích cỡ này. Khải đã không còn có thể chịu đựng được nữa, ngay lập tức rút ra đâm thẳng vào.
" Đau!!!"- tôi hét lên, tát mạnh vào lưng anh một cái:" Rút ra".
Khải ở lì trong đó, thưởng thức sự nóng bức, chật chội tra tấn mê người, mặc dù không thể cử động nhưng so với tự thủ để phát tiết thì vẫn còn hơn nhiều lắm. Không biết có phải lỗ đít và lồn khác nhau hay không, lần đầu chơi lồn gái thầy cũng không thấy đã như thế này. Nó chỉ đem lại cảm giác đã thèm và chinh phục, như thầy đã trở thành người lớn, nhưng không thể công nhận chơi lồn đàn bà cũng rất tuyệt, chỉ có điều vẫn chẳng là gì so với việc chui rúc trong cái lỗ này. Nếu là lúc trước ai nói cho thầy đít đàn ông đâm đã hơn lồn đàn bà, thầy sẽ vả cho nó một cái và nhổ cho một bãi nước bọt vào mặt. Nhưng khi tận mắt chứng kiến bản thân vì muốn được ở trong cái nơi bài tiết ra cứt này chịu cực chịu khổ đến biến dạng mặt mày, đã không còn gì có thể chối cãi. Thầy thích chơi đàn ông, còn hơn cả đàn bà. Ngộ nhận ra điều này chính là một cái tát lớn vào lục phủ ngũ tạng của một thằng trai thẳng suốt 29 năm qua, cứ nghĩ bản thân chính là tiêu chuẩn của sự nam tính của thế giới này, thế nhưng lại đổ gục chịu quỳ gối liếm láp một đứa con trai.
Có điều thầy vẫn chấp nhận sự thật này, nếu bây giờ bảo thầy đừng có chơi bê đê về lấy vợ đi, còn lâu lắm.
Lỗ lồn được nong rộng nãy giờ với sức chịu đựng đáng kinh ngạc cũng không phải là công cốc, đau đớn là còn đó, nhưng không phải là thấu tận tim gan như vừa rồi. Tôi cố gắng mạnh mẽ, ghìm nỗi đau vào trong, để cho anh từ từ luân chuẩn. Khải bây giờ đã có thể đung đưa nhịp nhàng thúc hết cả dương vật chạm đáy, khỏi phải nói đê mê đến cỡ nào. Tất cả của anh đều được ngâm vào trong thứ co bóp mềm dẻo ấy, như đấm bóp trên dương vật, thư thái mà hưng phấn. Một giây trước vẫn còn ấm áp, giây tiếp theo liền có thể nóng chảy đến phát điên, tuỳ theo điểm tiếp xúc nhiều hay ít, chặt hay lỏng mà Khải được đi vào những thế giới khác nhau.
" Lồn em như là chuyến hành trình kì diệu vậy?"- Khải câu lấy bờ môi Minh, ấn xuống.
" Nghe vui ghê"- không ngờ đang trong tình thế này mà anh còn đùa vui được, tui dùng sức siết mạnh vào.
" A... thằng nhóc này thiệt tình"- Khải bị làm sướng phát điên, lại nhìn thủ phạm cười tủm tỉm thích chí, thật đúng là thấy chết mà không sờn. Có điều nếu thực sự làm thật thì có lẽ em ấy có thể chết trên giường thật đó.
Trước giờ thầy có bao giờ phải nâng niu một ai đó thế này đâu, mấy cái lồn đó lại chăng rộng toác ra rồi ấy chứ. Đều là thèm khát thứ dưới quần của mình mà chịu ngồi lên nhún, thành ra cũng chẳng tội lội gì khi làm họ chảy máu cả. Nhưng người dưới thân lúc này lại không giống bọn họ, em ấy mềm yếu, mỏng manh, đáng yêu, còn thực lòng yêu thích mình. Chỉ cần nghĩ đến những cử chỉ âu yếm thân mật không muốn rời xa mình đã làm Khải tiêu biến biết bao mệt nhọc.
" Thầy sướng không thầy".
Đó thấy chưa? Mặc dù phải chịu đựng đau đớn nhưng em ấy vẫn quan tâm cảm nhận của mình, còn sợ mình không thoải mái mà rút ra. Mỗi lần em ấy hoảng hốt muốn lấy lòng mình lại làm Khải yêu muốn chết đi được.
" Thầy hứa sau này sẽ thật nhẹ nhàng với em"- Khải từ tận tâm tuôn ra lời đường mật, thủ thỉ bên tai Minh. Đây có lẽ chính là lần làm tình nhẹ nhàng nhất của thầy, không có thúc giục muốn đòi mọng, không có những tư thế uốn dẻo cảm xúc, cũng không có những câu nói dâm đĩ chực chờ nơi đầu môi. Thầy ở đây, chỉ để cho em ấy cảm giác sung sướng.
Đạn đã lên nòng, không bắn không được, trước cơn sóng dữ chính là những làn nước êm ả. Một khi đã đạt đên cường độ giới hạn, lập tức bung toả. Khải thúc mạnh vào điểm mẫn cảm mà mình vừa tìm được làm em ấy co quắp lại rên rỉ vui sướng, mắt muốn mờ đi vì tình dục. Thầy lại chơi ác cứ thúc làm em ấy lên mây lại đổi vị trí, không cho đạt cực khoái. Minh mới đầu còn tận tình chỉ dạy đâu mới là nơi sung sướng, sau khi biết được sự thật liền thẹn quá hoá giận đánh cho thầy một trận.
" Anh xin lỗi"- Khải lấy lòng cuốn lưỡi Minh cùng nhau, nghiêm túc ra vào đúng địa điểm làm em ấy không thể không tập trung. Cơ thể cả hai căng chặt, động tác ngày càng nhanh, tiếng hô hấp ngày càng dồn dập. Chiếc giường cứ thế run rẩy không ngừng như trận động đất, hai con người nằm trên thì vui sướng thoả mãn tình dục không kiêng nể, cuốn vào nhau như thiêu thân. Có lẽ trời có sập cũng không thể cản lại họ nữa rồi.
Chuông điện thoại reo inh ỏi nãy giờ làm Khải đỏ bừng mắt, nhưng nhất quyết không chịu ngừng lại. Thầy đâm vào cái lỗ ấy ngày càng điêu luyện, tài nghệ trên giường của bản thân được thể hiện hết ra tại đây. Minh chỉ biết rên la đón nhận hết đợt tình triều này đến đợt khác. Điểm cực hạn xuất hiện, Minh rên lên:" Em sắp rồi".
Khải không chỉ không dừng mà còn càng táo bạo hơn, cú nào cũng làm cho bờ mông nẩy nang kia đánh bẹp một cái thật to tiếng. Không chịu nổi cú thúc, Minh bắn ra tá lả, như mưa rơi rả rích, như pháo hoa đêm giao thừa.
Hậu huyệt đạt cực sướng co bóp mạnh mẽ, Khải biết em ấy đã không thể chịu thêm được nữa, cũng không o ép bản thân, để mặc cho cơ thể phóng thích đầy ắp bao tinh trùng. Thầy làm lại động tác y hệt kẻ đó, tháo bao ra đưa tới miệng Minh:" Há mồm ra".
Mùi hương nhàn nhạt xộc vào miệng, tôi cứ tưởng người nam tính như thầy thì mùi vị cũng phải thật "đàn ông", ai ngờ nó dễ uống hơn tôi tưởng.
Hết một bao tinh dịch được uống trọn sạch sẽ, tôi còn liếm cả vào mặt trong, thầy Khải thấy tôi ham mê quá lại ấn miệng tôi ngậm vào con cu vẫn chưa xẹp xuống:" Còn thèm thì bú tiếp đi".
Quả thực là vẫn muốn uống.
Lần này thầy xuất ra miệng tôi, mặc dù đã ra lần trước nhưng lần hai vẫn đặc biệt nhiều. Lượng sữa này thầy Đăng không thể sánh ngang được, tôi thoả mãn ôm cái bụng no nê ôm thầy nằm mĩ mãn.
" Ọc... ọc...".
Thầy nhìn xuống bụng tôi, khuôn miệng nhếch lên:" Còn đói".
" Em muốn ăn lẩu"- tôi giơ tay phản kháng, ban nãy cuồng nhiệt đam mê quá quên mất cả cái bụng bỏ đói đến giờ này vẫn chưa được ăn, đúng là tội lỗi quá. Cậu Phong với chú Hiếu cả ngày gìn giữ cho cơ thể tôi mà biết tôi vì đam mê tên đàn ông khác mà hành hạ cơ thể, khỏi phải nghĩ cũng biết kết quả thế nào.
" Chiều em"- Khải ôm lấy cơ thể Minh đi rửa qua, lại vác ra phòng khách thưởng thức bữa lẩu còn dang dở.


Nhấn để mở bình luận

Điếm Nam - Ririruriri