Điếm Nam - Ririruriri


Ngạc nhiên chưa:))
SOS: cả chương này toàn là sex nam nữ thôi, không biết mình có quá tay quá không nhỉ?
---------------
" Như vậy chẳng phải đứa nhóc kia đang gặp nguy hiểm sao?"- Hoàn hốt hoảng không biết bây giờ đuổi theo có kịp không.
Ủa hình như hơi quá rồi, cô không hy vọng bây giờ cậu ta sẽ ra tay hành hiệp trượng kia đâu, chỉ cần rủ lòng thương với cô là được rồi, vì vậy bèn vội vàng lái sang chuyện khác:" Đó chỉ là chị suy đoán thôi, nhưng có lẽ chị nghĩ nhiều rồi, trai thẳng không phải muốn bẻ cái là được, hơn thế nữa thầy ta còn ở bên chủ động nữa, trường hợp thầy ta quan hệ với cậu nhóc gần như bằng không, trừ khi chính nhóc đó yêu cầu, cậu có thấy vô lý không?".
" Chị nói cũng phải"- sau khi nghe phân tích, Hoàn mới lấy lại lý trí. Đúng là lấy một cái đầu nóng làm việc là một chuyện ngu ngốc. Nếu lúc này cậu ta tinh ý, có thể biết được Châu Báu đang giả vờ say, làm gì có con ma men nào đi nói linh tinh còn lập luận phản biện đầy cơ sở lại được như thế chứ.
" Nhưng thầy ta đểu giả là thật, lừa gạt tình cảm của tôi cũng là thật"- Châu Báu trở lại vai diễn cô gái rũ rượi bên bàn nhậu, nằm hẳn xuống muốn bò lê bò lết trên đấy luôn.
" Chị say quá rồi, để em đưa chị về"- Hoàn đi tới đỡ cô dậy.
" Tôi chưa có say, vẫn còn uống tiếp được"- Châu Báu giãy ra nhưng không thể nào thoát khỏi cái gọng kìm săn chắc ấy.
" Nhanh đứng dậy đi về thôi"- Hoàn không muốn nhiều lời với ma men, trực tiếp dùng hành động nhấc cô lên.
Châu Báu bị xốc lên quàng lên vai Hoàn, thầm cười mỉm, ở trong lòng Hoàn ngọ nguậy như điên.
" Chị yên đi, không thể như vậy được"- Hoàn bị động đến chỗ nhạy cảm, mặt đỏ ửng lên, túm chặt không cho đối phương di chuyển.
" Bỏ tôi ra!"- Châu Báu càng giãy mạnh hơn, còn cố ý cọ vào điểm nhạy cảm, quả nhiên đối phương đã bắt đầu lỏng lẻo thở gấp dần, phần đó cũng bắt đầu ngóc đầu lên.
" Không ổn rồi không ổn rồi, chị nghe em, để em đưa chị ra ngoài- Hoàn nhìn xung quanh tuy không đông người nhưng nếu ai đó nhìn thấy cái bộ đùm đang nhô lên của cậu thì thảo nào cũng nghĩ đến những hình ảnh bẩn thỉu, quả thực cậu đang muốn làm chuyện đó thật, nhưng không phải sẽ làm đâu, cậu không có cái gan đó, chỉ đành vất cục than nóng bỏng này đi thật nhanh.
Cuối cùng cũng khó khăn lết được ra khỏi quán, Hoàn vội đưa Châu Báu đến một ghế đá khuất bóng ngồi xuống, bình ổn lại hơi thở, dương vật cậu đã bắt đầu rỉ nước rồi, cậu muốn phóng ra ngay lập tức.
Châu Báu đương nhiên cũng nhìn thấy cảnh này, do cô đang dựa đầu vào vai cậu ta, không một động tác thừa, cô nhắm ngay chỗ đó mà bóp xuống.
" A..."- Hoàn rít khẽ một tiếng, kinh hoàng nhìn người phụ nữ trước mặt, nhưng tóc chị ấy đã che đi toàn bộ, cậu không thể đoán ra được tâm trạng của chị lúc này, bèn hỏi:" Chị làm gì vậy?".
" Chẳng phải cậu thích tôi sao? Vì tôi nên mới cửng đến vậy à? Cậu không ghét tôi đã có quan hệ với một tên đàn ông tệ hại sao?"- Châu Báu lè nhè rặn từng chữ, nhưng vẫn có thể hiểu được.
" Sao lại là lỗi của chị chứ, tất cả đều tại thầy ta mà"- Hoàn thấy không đúng bèn sửa lại.
" Lỗi của tôi chính là có mắt không tròng, đây chính là lỗi lớn nhất, tôi vẫn luôn hận bản thân vì chuyện đó"- Châu Báu giọng run run, như lại chuẩn bị sản sinh thêm nước mắt.
" Đừng nói vậy, tất cả đều đã là quá khứ rồi, chị bây giờ chẳng phải vẫn rất ổn sao. Vóc dáng ổn, học sinh yêu thương, còn nhận ra lỗi lầm của bản thân, nếu chị nhấn chìm trong đó mới chính là thất bại"- Hoàn vỗ vai nói lời tâm can an ủi, mặc dù chả biết đối phương nghe vào bao nhiêu.
" Cảm ơn cậu"- sau một hồi im lặng, Hoàn còn tưởng chừng cô đã ngủ, thì Châu Báu lại lên tiếng:" Nhưng tôi vẫn muốn bú cho cậu"- cô thành thạo cởi cúc khoá quần đàn ông, chuyên nghiệp kéo phéc mơ tuya xuống không làm cứa vào con chim to. Kinh nghiệm này không phải ngày một ngày hai có thể làm được, nhưng với một tên tay mơ như Hoàn, còn lâu mới để ý tới, cậu ta còn đang bận hoảng hồn.
" Chị có biết mình đang nói gì không?".
" Cô nam quả nữ ở với nhau, cậu còn vì tôi đã cương cứng, sao tôi có thể không động lòng?"- Châu Báu như rất hợp ghé sát miệng tới chạm vào môi Hoàn, từ từ liếm tới.
Hoàn bị chọc cho vừa sướng vừa sợ, lại nghĩ tất cả chuyện này đều do men rượu mà ra, chỉ sợ sau khi tỉnh dậy đối phương sẽ đổ hết tội cho mình, bèn lập tức từ chối đẩy cô ra.
Châu Báu đương nhiên không thể tưởng tượng được đồ ăn đã dâng đến miệng rồi mà thằng nhóc con này lại có thể chê, có chút ngạc nhiên thất thố, xong lại biết mình hớ, lập tức thay đổi biểu cảm:" Chị mày đang hứng, đừng có mà cản trở"- nói rồi trực tiếp cạy miệng đối phương hôn vào.
Hoàn bị doạ cho sợ chết khiếp, chỉ biết há miệng ra mặc cho người lấn lướt, không chỉ bên trên mà bên dưới cũng bị chơi đùa kịch liệt, bàn tay tựa như có sinh khí cứ nuốt vào nhả ra nhịp nhàng như đó thực sự là một cái miệng, thế công khắp nơi khiến cho Hoàn run rẩy khó lòng phòng bị, nhưng bản lĩnh đàn ông không cho phép cậu ta xuất ra như thế.
Xem ra cũng xài được- Châu Báu thầm đắc ý. Mất bao thời gian cưa cẩm mà mới chơi cho vài đường đã ra thì không nói cậu ta xấu hổ, cô cũng bị làm cho tức.
Hoàn cứ tưởng cứ cố gắng chịu đựng thế này là được rồi, ai ngờ đối phương ra tay phát nào lại thâm độc cực kì, một luồng nhiệt ẩm ướt từ đâu đến lập tức bao trùm hết căn gậy thịt của cậu ta.
Châu Báu rê lưỡi liếm quanh đỉnh đầu, lại ở lỗ tiểu của cậu ta mà thụt sâu xuống. May quá, thằng nhóc này vệ sinh sạch sẽ, cô rất ghét bú cho đám nhóc mới đến tuổi đụ, tại chúng nó vẫn chưa biết tầm quan trọng của vệ sinh vùng kín, thành ra đứa này không có bựa cặc thì cũng hôi rình, chỉ đụng một lần mà đã muốn ám ảnh cả đời. Đừng nói đến chuyện vệ sinh, nguyên cái thứ hạ bộ đấy đã khiến người ta chán ghét rồi, rõ là thứ dùng để tiểu tiện phát tiết, không biết mả cha đứa nào lại đưa nó lên miệng ngậm còn khen ngon, khiến cho cả một xã hội lệch lạc đi tôn sùng cái thứ đậm mùi nước tiểu ấy. Mặc dù cô tự nhận là theo kịp thời đại, ghét bỏ nhưng vì sự nghiệp vĩ đại thu phục đàn ông mà tập thêm kỹ năng bú mút nhưng vẫn không thấy nó ngon ở chỗ nào, thật nể phục mấy đứa cả ngày mê mẩn cung phụng nó, thật không biết chúng nó nếm ra vị gì nữa.
Có điều thằng nhóc này công nhận là có con cặc đẹp, đầu khấc đỏ hồng mọng nước, da thịt trắng sáng cùng đường gân mờ nam tính, tất cả vẻ đẹp mà cô thích đều hội tụ nơi này, thành ra độ thiện cảm lại tăng thêm, Châu Báu bú càng nhiệt huyết, như muốn đem trận chiến này trở thành một lịch sử khiến cậu ta không bao giờ quên.
Xung quanh vắng vẻ không bóng người, chợt có tiếng rên rỉ đứt quãng, người đàn ông thở hổn hển cúi rạp xuống, run rẩy phát tiết ra hết tất cả tinh hoa của bản thân vào bên trong cô gái. Có điều cô lại không thể giữ lại chúng cho mình.
" Nhiều quá, cậu là cái máy bắn tinh à?"- Châu Báu giả bộ lên án, thực ra là vì cô không thể nuốt được cái thứ kinh tởm này, mùi gì đâu còn mắc ói hơn cả nước xả bồn cầu.
" Em đã bảo chị đừng nuốt mà, khó uống lắm"- Hoàn xấu hổ nhìn trong miệng cô gái xinh đẹp toàn là vật bên trong mình, may mà nơi này tối làm cậu ta có thể giấu đi sự thẹn thùng này.
" Tôi nuốt vào rồi đấy, nhìn nè"- Châu Báu há cái miệng đầy tinh ra, còn thè lưỡi liếm quanh bờ môi một lượt nữa. Ai mà thèm ăn cái thứ chết tiệt ấy chứ.
" Chị đừng nơi thế mà"- Hoàn che mặt, đã không thể chống lại sự dâm dục này nữa.
Châu Báu trong lòng thầm rủa đã làm đến bước này còn thẹn thùng như gái đôi mươi, bố mẹ mày mà biết có ỉa vào mặt mày không? Đúng là chả được tích sự gì, cái lồn gì cũng để lên đầu bà mày hết.
Cô cầm tay Hoàn vói vào trong váy của mình, xuyên qua lớp quần lót sờ vào vùng ướt át mềm mại đó:" Cậu quên mất chuyện gì rồi à?".
Hoàn chết trân, thực sự muốn làm đến bước này sao?
" Còn không mau động"- Châu Báu gắt khẽ.
Hoàn thực sự bị khí thế này đè bẹp, bắt đầu di chuyển tay chọc vào tiểu huyệt kia.
Châu Báu rên rỉ nhẹ nhàng cọ lên người Hoàn, như con mèo nhỏ cầu vuốt ve, nhưng thứ này quá nóng bỏng với cậu, đến mức sợ phỏng tay, Hoàn không dám qua phận người ta cho một nhất định sẽ không lấy hai, điều này làm cho cô  không thoả mãn.
" Tôi phục vụ cậu thế nào mà cậu lại làm như cái xác chết trôi thế"- cơn khoái cảm không được chăm sóc làm cô đã sắp không kìm nổi cơn tức của mình nữa rồi.
" Chị thực sự say rồi, em nghĩ chúng ta nên về thôi"- Hoàn như nài nỉ kéo tay đối phương.
" Thằng chó này!"- Châu Báu gầm lên, lập tức hất tay đối phương ra kéo xi lít lên, bực tức rời khỏi. Hoàn sợ hãi kéo khoá chạy đằng sau:" Để em gọi xe cho chị".
" Cút khỏi mắt tao ngay lập tức".
Hoàn co rút mặt mày, thầm thấy bản thân thật không đáng mặt nam nhi, lại thấy năng lực tự chủ của mình thật tốt, lại chẳng biết mình đáng khen hay đáng chê, chỉ biết cúp cái đuôi nhỏ nhìn đối phương vẫy taxi đi về.


Nhấn để mở bình luận

Điếm Nam - Ririruriri