Điếm Nam - Ririruriri


Hôm trước mới mò lên mạng tìm truyện, ai dè lại thấy truyện của mình ở trên đấy. Mặc dù là reup nhưng mà nghĩ ít ra truyện ba xu của mình cũng có chút giá trị, cũng an ủi phần nào. Xong nhìn đến thang đánh giá 5/10 thì xỉu ngang luôn:))
Sau đó nằm nghĩ cả nửa ngày, ít ra mình viết văn trên lớp ít cũng 6,5... mà ngồi đọc lại thì thấy truyện của mình ba chấm thật, còn phải đi sửa lại một lượt do toàn viết xong liền đăng luôn, không thèm fix lại nên nhiều câu nó khắm không tả nổi.
Hoy tâm sự thế đủ dài rồi, rất cảm ơn mọi người vẫn giữ được tâm trạng không chửi thề, còn yêu thích nó nữa. Chứ nếu phải tôi là chửi cm tác giả rồi. Love u chu cà mo❤️❤️❤️
-------------------------------------------
Chúng tôi kết thúc kỳ nghỉ ngắn hạn, so với lúc ra khỏi nhà thì tâm trạng mọi người đều thoải mái hơn. Hôm nay trước khi đến trường, chú kéo tôi lại nhắn nhủ:" Nhớ lời chú dặn chưa? Tránh xa tất cả đàn ông khác ra, còn không thì đừng có trách chú".
Tôi gật đầu như giã tỏi, thề thốt đủ điều, xong lại mang tâm trạng lo âu đến trường. Thầy Đăng là giáo viên chủ nhiệm lớp tôi, cả hai mới hôm trước còn ôm hôn thắm thiết, sao bây giờ muốn tách ra liền tách chứ. Tôi không biết nên dùng cái cớ nào cả.
Đối diện với ánh mắt ướt át khi thầy nhìn tôi, mỗi lần đi qua đều chạm khẽ hạ bộ vào tay tôi, còn gọi tôi vào phòng riêng "nhắn nhủ tâm sự".
" Bữa nay em sao thế? Không có một chút khí thế nào hết"- thầy lo lắng xoa mặt tôi.
Tình cảm mãnh liệt truyền tới từ hơi ấm lòng bàn tay khiến trái tim tôi ngứa ngáy, mặc dù đã hứa chung thuỷ với hai người kia nhưng ở trong lòng người đàn ông khác, tôi vẫn không khỏi tham luyến thứ tình cảm không nên này.
" Người nhà em đã phát hiện ra chuyện em làm ở trường rồi"- tôi quyết định nói thật.
Thầy Đăng giật mình, phải một lúc sau mới lấy lại được nhịp thở của mình:" Nói cho thầy nghe chuyện đã xảy ra".
Tôi tường thuật lại câu chuyện, bỏ qua khung cảnh nóng bỏng trong nhà tắm ra, nhân lúc này cũng xin lỗi thầy vì phụ lòng mong đợi đó, chỉ sợ nếu mình không dứt ra luôn, sẽ chẳng còn cơ hội nữa.
" Thầy yêu em Minh ạ"- Đăng đau khổ ôm lấy cơ thể đang chực chờ rời xa mình lại.
" Em cũng yêu thầy"- tôi để mặc thầy ôm, nếu người muốn giữ lại là thầy, tôi thật sự chẳng có sức để mà phản kháng.
Nếu Đăng mà biết ngoài mình ra em ấy còn có rất nhiều tình nhân khác, có lẽ sẽ rứt áo ra đi, nhưng trong đầu thầy hiện giờ chỉ có chuyện thân mật của họ bị phát hiện, mà Minh cũng rất đau khổ vì nó, làm thầy càng không có lý do nào để từ bỏ:" Đừng sợ, chúng ta sẽ không đâm vào nữa, chỉ làm bên ngoài thôi. Thầy sẽ thật kín đáo, không để lộ dấu vết. Em không cần phải sợ, cứ nghe lời thầy".
Đăng thấy vẻ lưỡng lụ của tình nhân, lâp tức nhét tay Minh vào trong quần mình, để em cảm nhận được hơi nóng trong đó, quả nhiên tiêu cự em ấy nhanh chóng đã xao động, xoáy sâu hình bóng của thầy vào trong mắt, Đăng nhân cơ hội ôm em vào trong lòng, cạ cơ thể hai người ma sát vào nhau, cho đến khi Minh bắt đầu dùng cả bản thân để mời gọi thầy, Đăng mới dứt khoát lột sạch đồ của cả hai ra. Nhấn chìm trong dục vọng.
Cánh cửa đằng sau từ từ mở ra, một thân hình được bao trùm bởi sắc đen từ từ tiến tới, đi tới trước mặt tên thầy giáo dâm loàn kia. Khi thầy ta ngước mắt lên, chỉ thấy một nụ cười lạnh thấu xương từ một người xa lạ nào đó đang trừng từ trên cao xuống, ngay sau đó là cú đạp trời giáng tách rời hai thân thể trần truồng ra.
Đăng đau đớn ôm mặt chịu đựng cảm giác nóng rát kinh hoàng, cứ như mặt anh ta vừa bị cắt làm đôi. Sau đó không để anh kịp định thần, từng cú vụt nhấc da nhấc thịt tuy chậm mà cú nào cũng như đánh tan nát xương trên thân thầy ta, khiến người đàn ông cao lớn, cơ thể đầy nam tính cùng vật dưới háng đồ sộ còn đang sừng sững lại phải rúm ró như một con sâu róm dưới sàn.
Vài vệt máu xẹt qua người Minh làm cậu trở nên choáng váng, mọi thứ diễn ra cứ như phim hành động, còn chưa kịp hiểu cái mô tê gì, người đàn ông cùng mình thân mật mới đó giờ đã như một bãi thịt bầy nhầy dưới đất, máu chảy từa lưa xuống mặt sàn cũng không thể che lấy vẻ đẹp của thầy ta, nhưng là một vẻ đẹp chật vật.
Minh chạy tới ôm lấy người chú bỗng trở nên xa lạ này cầu xin ngừng tay, nhưng đổi lấy chỉ là cặp mắt căng đầy tơ máu, Hiếu vồ bàn tay tới bóp lấy cổ cậu, muốn mạnh mẽ bấm mạnh xuống hung hăng nện vào, phải mất một khoảng thời gian mới có thể kiềm chế lại, nhìn dấu tay đỏ ửng trên cổ cháu yêu, Hiếu mỉm cười hôn lên chúng, lại kéo một cái ghế ra, ngồi đối diện bãi thịt dưới đất kia, lại kéo Minh đặt trên khoá quần mình:" Có phải một phút vắng chú thôi con liền không chịu nổi rồi không? Vậy có lẽ từ giờ chú nghĩ con khỏi cần đi học luôn nhỉ?".
Đăng mặc dù bị đánh đến xây xẩm mặt mày, nhưng vừa nghe đoạn xưng hô trên liền tỉnh táo lại đôi phần, bảo sao cứ thấy quen quen, thì ra là ruột thịt. Nhưng hành động tiếp theo của người kia lại làm thầy khiếp hãi. Tên đó, lại không chút do dự cắm dương vật của mình vào huyết mạch liền kề của bản thân, con ngươi không hề lộ nửa điểm chịu đựng, mà hoàn toàn biểu lộ sự hưng phấn, thoả mãn hệt như lúc thầy đi vào trong em ấy.
Minh khóc rống lên đau đớn, chú vậy mà lại trực tiếp cắm hẳn vào, còn đi vào toàn bộ chỉ trong một lượt. Cứ như lấy cơ thể cậu vạch ra thành hai mảnh, cậu co rúm người lại run rẩy. Có điều, chú không có tiếp tục nữa, chỉ gầm gừ thoả mãn rồi bắt đầu rê lưỡi lên khuôn mặt cậu, bao trùm hoàn toàn nước dãi của mình trên đó. Minh lúc này được yêu thương của chú an ủi cũng bớt được chút đau thắt lồng ngực, thỉnh thoảng lại bị đỉnh nhẹ làm cơn khoái cảm nhục dục cứ thế mà mon men lên đại não, chẳng mấy chốc ở một nơi phảng phất mùi máu tươi, nơi mà vừa xảy ra một vụ "huyết án" mà cậu đã có thể ngẩng đầu dậy rên lên đầy khoái cảm, nhìn chú mình bằng cặp mắt ướt át.
Hiếu rất hài lòng với biểu cảm này, chú vẫn sợ cháu mình còn ám ảnh với lần giao hợp của cả hai lần trước mà không dám mạnh tay lấn tới, nhưng tên nhóc này rõ ràng đã quên hết sạch, hiện giờ còn bày ra vẻ mặt chưa thoả mãn mà còn vờ như không biết gì cố tình bóp dương vật của chú ở bên trong. Thịt dâng tới miệng thế này nếu không ăn thì đúng là đồ ngốc. Động tác giao hợp bên dưới cứ thế mà dần tốc độ lên, tiếng nước nhóp nhép xóc nảy truyền qua không khí đưa tới lỗ tai bỏng rát của Đăng. Thầy ôm chiếc bụng đang quặn thắt lại của mình nôn khan, mặc dù mình cũng chẳng vẻ vang hơn người ta là bao nhưng con người đều như thế, không xấu xa bằng người ta thì sẽ tự nhận mình là công lý, lên tiếng chê bai, tên đàn ông cặn bã này thậm chí quan hệ xác thịt với cháu mình mà chẳng hề có chút cắn rứt, hoàn toàn mang tâm thái tận hưởng, hắn đã chẳng còn là con người nữa rồi.
Trông thấy biểu cảm dữ tợn của người dưới đất, cứ như là một lời tuyên dương dành cho Hiếu, anh nện Minh lại càng hăng, cơ thể bé nhỏ rung lên dập xuống như cái máy may, nơi tư mật của cả hai lại chảy nước lênh láng, Hiếu si mê chạm vào chỗ nước đó, như thể nghĩ ra điều gì hay ho, bế Minh lại đi tới trước mặt Minh, làm động tác xi đái.
Minh xấu hổ muốn đỏ mặt, thế mà em lại quên mất một người yêu khác của mình lại chật vật sắp chết đang hấp hối dưới đất kia. Minh ôm lấy chú mình cháo lưỡi một phen, đến khi sắp bị hút khô khoang miệng, mới thở ra khó khăn:" Chú xem cho thầy con đi chú, nhìn thầy ấy nguy hiểm quá".
" Cũng được, vậy cầu xin cậu đụ con thật mạnh đi, cậu muốn nghe tiếng rên của con"- Hiếu cười tà mị.
Thật biết cách làm khó người khác mà- Minh thầm nghĩ, nhưng dù gì bây giờ cũng không phải khoảng thời gian để giữ giá. Thầy Đăng bị đánh cho máu me đầm đìa thế không biết có sống được không nữa. Cậu thực sự lo cho thầy, nhưng còn sốt ruột hơn hết đó chính là cậu không muốn chú mình phải vào tù, chú đẹp trai tài giỏi như vậy... Điều này làm Minh càng rối loạn hơn, liên tục phát ra những tiếng thở hỗn loạn, kỹ thuật nuốt nhả bình thường mút muốn tan chảy gậy thịt của đàn ông nay lại như món đồ chơi tình dục vô tri chỉ biết làm theo lập trình. Hiếu nhìn chằm chằm cậu một lúc, cuối cùng mới đè Minh xuống dưới thân mình, làm thành động tác doggy mà lao tới, nhịp dập mạnh mẽ làm Minh phải bấu chặt cơ thể mình, ngay phía dưới thân là ánh mắt tuyệt vọng của thầy Đăng càng làm cậu hốt hoảng, chỉ có thể nhắm mắt lại cố gắng hết sức kêu rên thật lớn.
" Không được, con đang trả bài đấy à? Nếu không làm được tử tế thì im miệng lại cho chú"- Hiếu nghe không nổi nữa gầm lên.
Minh liên tục bị quát, mới biết rằng bây giờ sẽ khó mà được chú âu yếm dịu dàng như xưa nữa, cảm giác như có miếng thịt trong người mình vừa bị rạch mất, đau thấu tâm can. Mặc dù hạ thân được nện cho sung sướng, chim nhỏ liên tục rỉ nước rớt đầy mặt thầy mình, nhưng sự đau khổ thấm đẫm con tim vẫn làm Minh uất nghẹn, chính mình đã hất đổ mọi thứ.


Nhấn để mở bình luận

Điếm Nam - Ririruriri