Điếm Nam - Ririruriri


" A... chú sướng chết mất"- chú Hiếu rên lên, hai chân đã dạng ra hết cỡ, ngón chân quặp chặt lại. Mắt mũi mờ mịt nheo lại như tên nghiện chơi đá, tay vẫn chưa từng rời khỏi đầu tôi ấn xuống. Tôi đang gặm cắn hai viên bi to của chú. Chim chú to nên bi chú cũng to, như quả trứng gà á, ngậm phê muốn điên luôn.
" Chú ơi con muốn ăn trứng chú"- tôi mút cắn lấy nó thật thèm khát.
" Cháu yêu ăn đi, tất cả của chú đều là của cháu. Chú yêu cháu muốn điên rồi"- ánh mắt chú nhìn tôi thật gợi cảm, tôi cảm thấy như mình bị làm ướt chỉ bằng nó.
" Tí nữa chú cho con uống tinh chú nhé"- tôi lại mút lên đỉnh kiếm của chú.
Chú Hiếu nhanh chóng cứng người, cứ như quay ngoắt 180 độ thành người khác, bao nhiệt tình ban nãy liền chạy trối chết.
" Dạo này chú ăn uống hơi linh tinh, có khi sẽ hơi khó ngửi đó, để mấy hôm rồi ăn lại sau được không?"- chú căng thẳng nhìn tôi. Thật ra chú chẳng có ăn gì linh tinh cả, nhưng ai biết được có món nào trong số đó sẽ gây mùi không, vẫn nên chắc ăn, nếu không liền hối hận không kịp.
" Của chú có mùi gì con đều không ngại, con xin lỗi vì đã ghét bỏ mùi của chú mà. Con yêu chú nhiều lắm"- tôi năn nỉ, cố gắng bú mút quanh những chỗ mẫn cảm của chú lấy lòng.
" Không phải lỗi của con, là do chú không tốt. Nghe lời, chú muốn con thấy chú một cách hoàn mỹ nhất, không thể là một người chú không tốt được"- chú mặc dù đang trong ái tình triền miên nhưng vẫn phải giữ lại tia thanh tỉnh cuối cùng.
" Chú không cần ép bản thân thế đâu, như thế sẽ mệt đó, chú chỉ cần mãi yêu con, luôn ở bên cạnh con là được rồi"- tôi hôn lên chim chú.
" Chú sẽ! Cả đời này hai chúng ta sẽ không xa nhau, được không?"- chú ngoắc tay với tôi.
" Dạ".
Cuối cùng tôi vẫn không bú được tinh của chú, hoàn toàn bị lời chú thuyết phục, còn nghĩ đã đánh giá cao năng lực của bản thân. Chú lớn hơn anh Hoàng, không biết đã có tinh trùng bao nhiêu năm, tinh trùng ở trong đấy không biết có vì nhiều mà nặng mùi hơn nữa không. Chú đặt ra khoảng thời gian một tháng, tôi liền không chịu, đòi khóc đòi nháo khiến chú giảm còn nửa tháng mới gật đầu. Trong khoảng thời gian này tôi thấy chú có thay đổi khá nhiều, như là rất thích ăn dưa hấu, táo, nho, kiwi, hầu như hôm nào cũng thấy chú gặm mấy món đấy. Thói quen uống cà phê khi làm việc cũng bị thay đổi, thay vào đó là các loại trà. Tôi không nhịn được mà đau lòng:" Nếu vì con mà chú mất đi những sở thích thì ngược lại con cũng rất đau lòng".
" Không hề gì hết, chú vẫn rất vui vẻ, mấy thứ kia đúng thật vừa tốt lai vừa xấu, bỏ cũng được. Nhưng riêng con thì phải giữ chặt lấy"- chú hôn môi tôi trấn an.
Tôi cũng tập theo thói quen mới này của chú, tại tôi nghĩ tinh trùng của ai cũng khó ngửi vậy thôi, tốt nhất nên điều dưỡng cơ thể tốt một chút, nếu không muốn bị chính mùi của mình doạ sợ.
Hôm nay trên lớp vẫn giống như thường ngày, Lộc vì hôm đó thấy có lỗi với tôi liền rất ân cần chăm sóc tôi, còn rủ tôi về nhà, nói anh Hoàng rất nhớ tôi đó, nhưng mấy hôm nay tôi đều bị ám ảnh, mãi đến giờ mới đặt xuống tâm lý.
" Cậu hết giận rồi à? Anh tớ mà biết sẽ vui lắm đó. Cậu không biết đâu mấy hôm nay anh ấy như một người khác ấy, toàn ăn trái cây, còn bỏ thức khuya mà đi ngủ sớm nữa. Tự nhiên lại sinh hoạt heo-thì làm tớ không quen"- Lộc hưng phấn đập tay cái bốp.
Cũng giống ông chú nhà mình nhỉ, cả hai người này đều chấn thương tâm lý rồi sao? Tôi vừa thấy hả hê vừa thấy tội cho họ, quyết định tới đấy sẽ đền bù cho anh, liền không chờ nổi đến lúc tan học.
Hoàng đang ngồi trong phòng học bài, đột nhiên nghe thấy bên ngoài tiếng nói chuyện to nhỏ của thằng em, xem ra rất hưng phấn, mà kệ nó đi. Đột nhiên cánh cửa truyền đến tiếng cốc cốc.
" Anh Hoàng ơi".
Tim Hoàng siết chặt lại, đây chính là giọng nói anh mong nhớ bao ngày nay, không hôm nào anh không nhớ đến cậu, đến nỗi trong mơ liền gặp, sáng dậy còn mộng tinh. Tự nhiên đối diện với người thật làm anh khó có thể diễn tả thành lời, chỉ muốn ôm chầm lấy người vào lòng nhưng lại sợ thất thố.
Tôi thấy anh muốn đưa tay tới xong lại khựng lại, liền chủ động vòng lấy cổ anh hôn lên, nhanh chóng được anh đáp lại. Tôi bị anh ấn xuống giường hôn ngấu nghiến, cảm giác như anh muốn cắn nát đôi môi tôi vậy, trong cơn kích tình tôi liên tục cọ loạn thân dưới vào dương vật anh, cảm nhận được dương vật anh đang gồ lên ngày càng khổng lồ.
Cuối cùng anh cũng thả tôi ra, cả hai cùng nhau thở dốc. Tôi nhìn xuống dưới quần anh đã dựng đứng lên một cái lều, thích thú xoa nắn nó, nhận lại cái co người run rẩy của anh:" Đừng nghịch, anh chịu không nổi".
" Ai bắt anh chịu đâu"- tôi bắt đầu cởi khoá quần anh ra, tụt xuống, cố tình giữ lại lớp quần sịp tạo cho anh cảm giác bí bách. Tôi từ từ hôn từ cổ anh chảy xuống ngực, nhanh chóng giật phăng cái áo của anh ra hôn lấy đầu ngực, bầu ngực anh khá to, ti còn thâm, bú rất thích, một tay sờ soạng đầu ti còn lại. Anh Hoàng nhắm mắt lại thở dốc, không dám làm gì nằm thẳng đơ trên giường như xác chết, nhưng cơ thể lại vô cùng thành thật, nhất là căn dương vật đã thấm nước ra bên ngoài quần sịp rồi.
" Đã chảy ra rồi à?"- tôi thò người xuống ngậm lấy đầu chim anh qua quần lót bắt đầu mút, có vẻ đây chỉ là nước sướng mà thôi, không có chút mặn nào hết. Tôi tiếp tục làm ướt khắp xung quanh nơi quần lót bao quanh dương vật anh, từng nơi đều ở lại rất lâu để mút đến bao giờ anh giãy dụa thật sướng.
" Cưng à? Em đang trả thù anh đấy hả? Mặc dù anh thích cách trả thù này nhưng em cũng thật độc ác"- Hoàng nhìn tôi vẻ cưng chiều xen lẫn bất lực.
" Muốn em mút chim cho anh à?"- tôi liếm ống tinh anh một đường thẳng lên khiến anh run rẩy.
" Ừ"- Hoàng cam chịu khai thật.
" Được thôi"- tôi ngậm lấy đai quần lót anh từ từ kéo xuống thật chậm rãi, ngửi từng nơi quanh quần lót anh, khi đến háng liền hít vào một hơi thật đầy thanh quản.
" Thơm quá"- tôi thành thật nói.
Hoàng đỏ mặt trừng tôi:" Em quá mức dâm đãng rồi".
" Dâm dê í hả? Anh cho em mút chim anh sao lại không cho em ngửi háng anh"- tôi ngây thơ hỏi.
" Em thích làm gì thì làm"- anh ôm mặt quay đi chỗ khác.
Thật đáng yêu! Tôi cũng không nỡ trêu anh nữa, nhanh chóng tụt hết quần lót anh ra đưa lên mũi ngửi một cái, thầm nghĩ tí phải đem thứ này về, liền há mồm ra ngậm lấy dương vật anh vào miệng lấy lòng.
" A!!!"- Hoàng nhịn không được rên lên. Lúc nãy được mút qua lớp quần lót đã khiến anh thần hồn điên đảo rồi, giờ lại được cậu cho thứ nhạy cảm của mình vào khoang miệng liếm láp, sao anh có thể chịu đựng nổi. Từng luồng tinh dịch đang cấp thiết căng phồng tinh hoàn khiến anh cảm thấy khó thở, chỉ có thể căng chặt bản thân cố gắng không để vừa mới bị ngậm vào đã bắn, bản lĩnh đàn ông của anh không chấp nhận được chuyện này.
Chụt chụt, ngon quá. Bú chim đúng là công việc sướng nhất trần đời. Nếu bắt tôi bú cặc kiếm tiền quanh năm suốt tháng tôi cũng sẵn lòng. Chỉ cần ngửi thấy mùi hương của nó tôi đã mê trong mộng ảo, còn liên tục được nó nắc vào sâu trong cuống họng. Mùi vị dương vật ào ạt chảy vào khoang miệng khiến tôi không kìm được mà co giật chim nhỏ liên hồi.
" A em bú cặc anh thế này là muốn giết anh rồi"- Hoàng vặn vẹo khắp nơi tìm sự chống đỡ, hận không thể nhấc đầu cậu ra khỏi cặc mình.
" Cặc là chim ấy hả anh? Sao lại gọi là cặc?"- tôi hỏi nhưng vẫn không quên công việc của mình.
" Có nhiều cách gọi mà anh, đó là một từ thô tục dùng khi hai người đang làm chuyện này nè"- Hoàng rất ra dáng một người anh tận tuỵ.
" Ra là vậy. Em bú cặc anh phê không anh?"- tôi mút lấy điểm đầu khấc anh liếm láp.
" A a sao em có thể gặm nát chỗ đấy để hỏi câu hỏi dâm đãng này chứ? Em đúng là con quỷ đội lốt người"- Hoàng nhăn mày khó nhịn.
" Chắc vẫn chưa phê đâu nhỉ? Nếu phê anh phải bắn tinh cơ"- tôi cố gắng gia tăng cường độ, không để cho anh có một cơ hội để thở.
" A anh chịu hết nổi rồi"- Hoàng không thích nghi được với cơn khoái lạc rần rần kéo đến này, bị gặm cắn vừa đau vừa sướng, nhanh chóng bỏ mình từ bỏ chống cự, xả ra từng đợt tinh khí nóng rực, nhưg trước đó vẫn không quên rút ra khỏi miệng cậu. Anh không muốn lịch sử lặp lại.
Nhưng người tính không bằng trời tính, ngay khi thấy dương vật anh co giật liên hồi, tôi đã đoán được nó rất nhanh sẽ bắn ra thôi mà nhanh chóng khoá chặt cặc anh vào sâu trong khoang miệng. Cứ như thế từng đợt tinh dịch nồng nàn chảy thẳng xuống dạ dày.
Hoàng sau khi bắn tinh liền không còn đẩy tôi ra nữa mà xụi lơ tựa vào tôi. Tôi có thể cảm thấy vị tanh trên miệng, nó quả thực không hề dễ ngửi một chút nào, nhưng do ở trong miệng nên đã giảm bớt được năm mươi phần trăm mùi khó chịu. Sau khi bắn ra đợt cuối cùng, tôi nuốt hết tất cả xuống cổ họng, lúc này mới từ từ nhả cặc anh ra. Mùi hương buồn nôn ập vào mũi tôi, mặc dù đã dự đoán được trước nhưng vẫn không khỏi rùng mình một cái.
" Từ khi em bị nôn ra anh rất ân hận, liền lên mạng tìm hiểu, biết được mình ăn rất nhiều thứ linh tinh gây mùi cho tinh trùng nên đã cố gắng sửa đổi. Bây giờ mới chỉ qua mấy hôm thôi nên nó vẫn không thơm đâu nhưng dễ chịu hơn đó. Anh hứa với em sau này mùi sẽ không còn khó chịu nữa"- Hoàng thấy tôi cau mày liền thấp thỏm, muốn biện minh cho bản thân.
" Em biết mà, em còn nhớ rõ mùi này lúc trước khó ngửi hơn nhiều. Cảm ơn anh đã nghĩ cho em. Em cũng xin lỗi anh nhiều, đã nói là thích anh nhưng lại từ chối mùi cơ thể của anh, chắc anh đau lòng lắm"- tôi ôm chầm lấy anh, nhận được sự ấm áp nơi anh.
" Không có, anh nguyện vì em".
" Em cũng nguyện vì anh".


Nhấn để mở bình luận

Điếm Nam - Ririruriri