Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết


Ngân Châu, tiểu trấn Hồ Thiên Nga, bên trong một biệt thự biệt lập.

"Rác rưởi! Đúng là rác rưởi!", Vương Vĩ điên cuồng đập phá đồ đạc trước mặt, hai mắt đỏ ngầu, cô giúp việc xinh đẹp cúi đầu nép sang một bên, không dám phát ra tiếng động.

Tống Đào đẹp trai năm trên mặt đất với những vết bầm tím khắp mặt, đồ đạc đổ vỡ đập khäp người, trong mắt anh ta hiện lên tia oán hận nhưng lại không dám bày tỏ sự bất mãn.

“Tao cho mày nhiều tiền như vậy, mày làm việc cho tao thế à?”, Vương Vĩ giãm lên tay Tống Đào, lăn qua lăn lại: “Ngay cả chó giữ cửa cũng không giải quyết được, sao phải tao phải giúp mày trả khoản nợ kia?"

Các ngón tay của Tống Đào lập tức bị bầm tím, anh ta nghiến răng chịu đau, không dám phát ra tiếng.

“Phẹt!”, Vương Vĩ phun đờm đặc vào mặt Tống Đào: “Tao. cho mày một cơ hội cuối cùng, mặc kệ mày dùng thủ đoạn gì, cho dù giết chết con khốn đó, mày cũng phải giải quyết chuyện cho tao, nếu không mày tự biết hậu quả đấy! Cút đi!"

Vương Vĩ vừa nhấc chân, Tống Đào liền vọt tới cửa phòng, mở cửa lao ra ngoài như bay.

Vương Vĩ hừ lạnh một tiếng, ngoắc ngón tay về phía cô giúp việc đứng ở chân tường, cô giúp việc sợ hãi nhìn Vương Vi, chậm rãi cởi áo ra, trên bờ vai trảng nõn cùng cổ đều có vết máu.

Trương Hùng đang ở nhà, sau khi lau sàn, nhìn sàn nhà sạch sẽ, anh nụ cười hài lòng trên khuôn mặt.

Nhìn vào thời gian, 5:30 chiều, Trương Hùng đang chuẩn bị chơi với hoa và cây trong sân thì điện thoại trong túi anh đột nhiên reo lên, người gọi là Lâm Thanh Hy.

Trương Hùng cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào, anh đã lưu số điện thoại của Lâm Thanh Hy được. một thời gian, nhưng đây là lần đầu tiên Lâm Thanh Hy chủ động gọi cho anh.

"Alo, sếp Lâm".

"Anh đến đại học Ngân Châu một chuyến, Tiểu Uyển sẽ chuyển ký túc xá, hình như có khá nhiều việc, tôi gọi anh nhờ anh giúp một tay, tôi sẽ gửi cho anh số điện thoại của con bé sau, cứ thế nhé”, Lâm Thanh Hy nói một tràng, không đợi Trương Hùng trả lời đã cúp máy.

Trương Hùng nghe được qua điện thoại, điện thoại cố định của Lâm Thanh Hy đổ chuông không ngừng, cảm giác rất bận rộn.

Điện thoại di động kêu bíp, Lâm Thanh Hy đã gửi số điện thoại của Từ Uyển cho Trương Hùng.

Trương Hùng vươn vai, mặc quần đùi đi biển và áo ba lỗ trằng, đi về phía đại học Ngân Châu.

Đại học Ngân Châu nằm trong khu đô thị của thành phố Ngân Châu, có ba cơ sở, ở giữa có một con phố ăn vặt xen kẽ, con phố ăn vặt này là nơi có lượng người qua lại đông nhất ở Ngân Châu vào cuối tuần.

Trương Hùng đến cơ sở phía Tây của đại học Ngân Châu và gọi cho Từ Uyển. Sau khi nhận được cuộc gọi của Trương Hùng, Từ Uyển có vẻ rất vui và yêu cầu Trương Hùng đứng yên ở cổng của cơ sở phía Tây, cô ấy sẽ đến gặp anh.

Trương Hùng đợi ở cổng trường khoảng năm phút, thấy một nhóm rất ồn ào đi về phía mình, Từ Uyển là người dẫn đầu.

Trước đây, Trương Hùng đã không chú ý nhiều đến Từ Uyển, nhưng lần này anh đã nhìn kỹ hơn.

Từ Uyển nhuộm tóc màu be, hơi xoăn ở đuôi, cô ấy mặc một chiếc áo phông trăng có hình mặt mèo, chẳng hề có cảm giác nóng bỏng mà nhìn giống mấy cô gái ngoan hiền hơn, quần jean lửng, đi một đôi giày vải màu trắng, trông rất trẻ trung.

Từ Uyển rất có nét, tuy không nghiêng nước nghiêng thành như Lâm Thanh Hy nhưng chắc chắn có thể được coi là một cô gái xinh đẹp, miệng luôn nở nụ cười khiến người ta có ấn tượng tốt ngay từ cái nhìn đầu tiên.

“Anh rể, anh đến rồi!", Từ Uyển chạy lon ton đến chỗ "Trương Hùng và chào anh.

"Hì hì, Từ Uyển, đây là anh rể của cậu à, chào anh ạ, em tên là Trương Khiết”, một người đẹp tóc ngắn đi theo Từ Uyển chào Trương Hùng.


Nhấn để mở bình luận

Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết