Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết


"Anh rể, chúng em đã xem ảnh chị của Từ Uyển rồi, quả là đại mỹ nhân, anh tán được chị ấy quả là thánh cua!", một người đẹp chân dài và cao gầy khác nói với Trương Hùng.

"Anh rể, hai người này là bạn cùng phòng của em”, Từ Uyển giới thiệu Trương Hùng: “Đây là Trương Khiết, và đây là Tôn Lam. Để em nói cho anh biết, Tôn Lam là người mẫu đó nha”.

Đôi mắt của Từ Uyển biến thành hình trăng lưỡi liềm, rất đáng yêu.

Trương Hùng mỉm cười: “Chị gái em nhờ anh chuyển giúp đồ đạc, có nhiều lắm không?”

"Không nhiều lắm, bốn người chúng ta có thể chuyển làm hai lần”, Từ Uyển dẫn đường cho Trương Hùng, một người đàn ông và ba cô gái đi về phía khuôn viên trường.

Trương Hùng nhìn hai bên đường. Những sinh viên đại học trông vô tư lự khiến Trương Hùng khá ghen tị. Trương Hùng chưa bao giờ trải qua niềm vui khi chơi game với anh em cả đêm cả. Những năm qua anh đều phải chinh chiến, giành giật giữa sự sống và cái chết.

Dưới lầu ký túc xá nữ có một chiếc BMW X5 màu đen bắt mắt, loại xe sang trọng này đặt trong khuôn viên trường đại học rất thu hút đám đông.

Nhìn thấy chiếc xe này, Từ Uyển cau mày. "Sao bọn họ lại đến đây chứ?"

Từ Uyển vừa dứt lời đã thấy ba người trẻ tuổi xuống xe, người đầu tiên để tóc dài che lông mày, kẻ mắt, sau khi nhìn thấy Từ Uyển, chàng trai trẻ tự cho là cậu ta rất đẹp trai, liền vuốt tóc: “Từ Uyển, em tới rồi, nghe nói em muốn chuyển ký túc xá, anh đến giúp em”.

"Anh?”, Từ Uyển liếc nhìn chàng trai trẻ với vẻ khinh bỉ, rồi nhìn hai người bạn của chàng trai trẻ, ba người họ đều có tay chân mảnh khảnh, tạo nên sự tương phản mạnh mẽ với Trương Hùng đứng ở một bên.

Trương Hùng mặc một chiếc áo ba lỗ trăng, anh rèn luyện quanh năm nên cho dù chẳng gồng lên, chỉ đứng đó, các cơ bắp trên người anh đã rất rõ rồi.

"Được rồi, đừng nói nhảm nữa, Trương Thành, đã đến rồi thì mau vào khuân đồ đi”, Trương Khiết chào một tiếng, rồi bước vào tòa nhà ký túc xá trước.

Trương Thành gật đầu, sải bước vào tòa nhà ký túc xá, vừa đi vừa nói với hai người bạn của mình: "Đã bán sức thì nên hết mình, vác thì nên vác nhiều chút”.

“Yên tâm đi, bọn anh rất khỏe đấy”, một người bạn của Trương Thành vỗ ngực nói.

Ký túc xá của Từ Uyển đã được dọn dẹp, tất cả quần áo đều được đóng hộp, chỉ còn lại những chiếc vali trong phòng.

Đám Trương Thành đi vào, sau đó cậu ta hung hăng kéo. hai chiếc vali và định đi ra ngoài, nhưng khi đến cầu thang, cậu ta phát hiện ra rằng những chiếc vali thực sự rất nặng, mang từng chiếc một cũng đã rất tốn sức rồi.

Trương Thành không còn cách nào khác là đặt một chiếc vali xuống trước, sau đó khó nhọc xách một chiếc vali trước, từng bước một đi xuống cầu thang, khi đến tầng một, cậu ta đã đổ mồ hôi đầm đìa.

Lau mồ hôi trên trán, Trương Thành vừa định lên lầu để nhấc nốt chiếc vali kia thì giọng nói của Trương Khiết vang lên bên tai.

"Không cần đâu, xem người ta kìa rồi xem lại mình đi”, Trương Khiết chép miệng.

Trương Thành quay đầu lại và thấy Trương Hùng đang xách một chiếc vali trên tay, bước đi như bay, không tốn sức, rồi nhìn lại mình, phải mất một lúc lâu mới xách được một chiếc vali, mồ hôi đầm đìa.

Thấy vậy sắc mặt Trương Thành có chút không thoải mái, nghĩ lại lúc nãy còn ba hoa, giờ trên mặt nóng như lửa đốt.


Nhấn để mở bình luận

Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết