Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết


“Chắc là không chơi được chứ gì?”, một đàn em của Trương Thành đứng trước bàn đánh bạc, quay đầu lại nói: "Nhìn bộ quần áo của anh ta kìa, cộng lại cũng chưa tới một trăm tệ, mỗi ván cược ở đây tốn năm trăm tệ, không phải ai muốn cũng có thể chơi được đâu”.

“Đúng vậy”, bạn gái của tên đàn em rúc đầu vào vai hắn: “Một thẳng đàn ông vừa nghèo vừa nhát gan, không biết anh †a có gì để phụ nữ dựa dẫm”.

"Dựa vào thân hình vạm vỡ thì chỉ có thể là một lao động khổ sai thôi”, tên đàn em khác của Trương Thành lên tiếng: “Tôi nói này Từ Uyển, sao chị gái của cậu lại tìm một người chồng như vậy? Chi bằng bảo anh Thành giới thiệu cho chị gái của cậu một người giàu có, tốt hơn anh ta bao nhiêu lần”.

"Các người đừng nói nhảm ở đây nữa, anh rể của tôi không thích những nơi như này!", Từ Uyển liếc nhìn hai tên đàn em của Trương Thành.

"Ha ha, mỗi người đều có ý chí riêng”, Trương Thành cười nói: “Tiểu Uyển, đứng ở đó thật nhàm chán, anh vừa mua cho. em mười nghìn thẻ đánh bạc, hay là em tới chơi vài ván nhé?”

“Không cần đâu”, Từ Uyển xua tay từ chối.

"Tôi nói này Từ Uyển, cậu cứ dè dặt như vậy làm gì?", tên đàn em của Trương Thành nói: "Anh Thành đối xử như thế nào với cậu thì cậu cũng hiểu, chẳng lẽ cậu muốn giống chị gái của cậu, sau này lấy một thằng vô dụng làm chồng hả?”

"Cậu nói ai đấy? Cẩn thận lời nói!", Từ Uyển bày ra vẻ mặt cảnh cáo, liếc xéo tên đàn em của Trương Thành.

Trương Hùng đứng đó, nghe những người này châm chọc mình, trong lòng anh chỉ thấy thú vị. Trước đây anh đã từng trải qua thời sinh viên nên hiểu rất rõ suy nghĩ của họ, không có gì xấu cả, chỉ đơn thuần là coi thường người khác, nâng. cao thể diện của mình mà thôi. Nếu họ thực sự là mấy người nổi tiếng trong xã hội, hoặc là một đại gia kinh doanh nào đó cố tình bôi nhọ Trương Hùng thì anh sẽ không dễ dàng bỏ. qua.

Mặc dù xét về tuổi tác, Trương Hùng chỉ hơn những sinh viên đại học này vài tuổi, nhưng xét về độ trưởng thành thì anh bỏ xa bọn họ không biết bao nhiêu lần.

Trương Hùng läc đầu bước sang một bên, xem các trò đánh bạc trên các bàn còn lại.

“Từ Uyển, anh rể của cậu quá hèn nhát nhỉ?”, đàn em của Trương Thành nói tiếp.

“Cậu thử nói lại xem?”, Từ Uyển nhìn chăm chăm tên đàn em của Trương Thành, cô ấy biết anh rể không muốn so đo với đám người này.

Trương Hùng tuy ở rể nhà họ Lâm nhưng Từ Uyển đã vài Iần chứng kiến cách làm của anh. Từ Uyển biết người đàn ông này không phải là kẻ hèn nhát như trong miệng người khác, chỉ là anh không thích so đo với bọn họ mà thôi, nhưng một khi nổi giận thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng, Lâm Vĩ lần trước là một ví dụ.

Thấy Từ Uyển thật sự tức giận, tên đàn em của Trương Thành liếc mắt, không dám nói nữa, dù sao đây cũng là chị dâu tương lai của hắn. Lúc hản vừa định quay đầu đẩy thẻ đánh bạc của mình ra ngoài đặt cược thêm vài ván thì nghe thấy tiếng mắng chửi chói tai.

"Con khốn! Có biết mày vừa đụng phải ai không hả?”

Tên đàn em của Trương Thành quay đầu nhìn lại, thấy cô bạn gái tên Ông Ni của mình và một người phụ nữ trung niên đang chửi nhau. Hai từ ©on khốn trong câu nói vừa nãy phát ra từ miệng của bạn gái hắn.

"Chị nói này em gái, chị và em đều đang đang cúi đầu đi, vô tình đụng phải nhau, cái miệng của em cũng không được sạch sẽ lắm nhỉ?", người phụ nữ trung niên mặc một chiếc váy dài màu tím, trên cổ đeo dây chuyền vàng, trông rất có khí chất, lúc này trên mặt lộ rõ vẻ tức giận.

"Nói mày đấy, đồ đàn bà đê tiện, xin lỗi tao mau!", Ông Ni chỉ vào người phụ nữ trung niên, kiêu căng phách lối.

Cuộc cãi vã thu hút sự chú ý của mấy người Trương Thành, Trương Khiết và Tôn Lam đang chơi vui vẻ cũng cất thẻ đánh bạc, đi tới nơi xảy ra cuộc cãi vã.


Nhấn để mở bình luận

Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết