Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết


Vừa nghe bị đánh gãy chân tay, hai chân Dương Phong và Toàn Cường đều mềm nhũn, cảm thấy như không thể đứng vững.

Toàn Cường run giọng nói: "Chị... chị đừng có mà quá đáng, chị biết anh Thành là ai không? Anh ấy là con trai của chủ tịch tập đoàn Thành Đại, các người mà động vào anh ấy, nhất định sẽ không có kết quả tốt đẹp!"

"Tập đoàn Thành Đại ư? Doanh nghiệp hạng ba đó hả?", người phụ nữ trung niên thản nhiên cười nói: “Cậu em, hôm nay dù bố của cậu có đến đây, cậu không dập đầu vài cái cũng đừng hòng rời đi. Hết thời gian một phút rồi, đây là do các em tự chọn nhé, đánh bọn nó tàn phế đi”.

Người phụ nữ trung niên vung tay, hàng chục người đàn ông vạm vỡ mặc vest đi về phía mấy người Trương Thành, siết chặt nắm đấm, khớp tay phát ra tiếng rắc rắc. Âm thanh này lọt vào tai mấy người Toàn Cường giống như tiếng xương của mình bị đánh gãy.

Ở lối vào phòng vệ sinh của sòng bạc, Trương Hùng đang kéo quần lên, vừa bước ra ngoài đã thấy khoảng bốn mươi người đàn ông mặc vest đang tập trung trong sảnh.

"Chậc chậc”, Trương Hùng tìm một chiếc ghế sofa để ngồi xuống: “Còn có người đến gây rắc rối trong sòng bạc à?"

Anh vừa ngồi xuống thì nghe thấy tiếng hét của Từ Uyển từ đám đông.

Sắc mặt Trương Hùng thay đổi, tìm kiếm xung quanh cũng không thấy bóng dáng của Từ Uyển, anh không chần chừ nữa mà sải bước về phía nơi có đám đàn ông vạm vỡ mặc. vest.

Nhóm người này chen chúc nhau, Trương Hùng nhất thời không thể chen vào được, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng hét chói tai của Từ Uyển trong đám đông, Trương Hùng lo lắng, gầm lớn.

"Dừng hết lại cho tao!"

Tiếng gầm lớn này phát ra từ miệng Trương Hùng, khiến người ta có cảm giác như sấm nổ bên tai, màng nhĩ đau nhói.

Đám đông đang ồn ào, vì tiếng gầm của Trương Hùng mà đều vô thức dừng động tác, chỉ bởi tiếng gầm quá khí thế, cứ như sự áp bức của cấp trên đối với cấp dưới, bắt mọi người phải tuân theo.

Thấy vậy, Trương Hùng thở phào nhẹ nhõm, hai tay trái phải bắt đầu làm việc, đẩy những người đàn ông vạm vỡ đang chen lấn trước mặt ra, rồi lao vào đám đông.

Trương Hùng nhìn thấy hai tên đàn em của Trương Thành đã nằm trên mặt đất, quần áo đầy dấu chân, mặt cũng bầm tím, mắt trái của Trương Thành thâm đen, có lẽ cậu ta đã hứng chịu một cú đấm nặng nề.

Còn bạn gái của hai tên đàn em thì quần áo hơi rách tả tơi, phần vải trên vai và cổ đều bị rách nhiều chỗ. Ba người Từ Uyển ngồi xổm lại một chỗ, quần áo trên người hơi nhăn nhúm, nhưng vẫn may là các bộ phận quan trọng đều được bảo vệ, chưa bị ai sàm sỡ.

Tiếng nức nở của các cô gái vang lên khiến Trương Hùng rất tức giận.

Ba người Từ Uyển dường như cảm nhận được mọi người xung quanh đã tản đi, họ từ từ ngẩng đầu lên, trên mặt giàn giụa nước mắt. Khoảnh khắc nhìn thấy Trương Hùng, Từ Uyển như tìm được chỗ dựa, vừa khóc vừa lao vào vòng tay của Trương Hùng.

Trương Hùng thấy tóc của Từ Uyển rối bời, chiếc áo phông trằng gọn gàng của cô ấy cũng bị nhàu nát.

Trương Khiết và Tôn Lam cũng vậy, quần áo nhăn nhúm.

"ồ, lại một tên nhiều chuyện nữa à?", người phụ nữ trung niên khế mỉm cười khi nhìn thấy Trương Hùng.

"Được rồi, có anh đây”, Trương Hùng võ nhẹ vào lưng Từ Uyển, an ủi cô ấy như thể anh không nghe thấy lời nói của người phụ nữ trung niên.


Nhấn để mở bình luận

Diêm Vương Sống Trong Truyền Thuyết