Đồ Âm



Đợi đến trời tối, gã huynh đệ lái xe đưa chúng tôi đi.

Hắn vừa lái xe vừa nói với tôi, đã liên hệ với đội thu thập chứng cứ chiến tranh, nhân sĩ chuyên nghiệp sẽ mau chóng đến, mang đi hình cụ tròn diêm vương pháp trường.

Tôi gật đầu, cũng hy vọng hiệp hội này có thể đưa ra chứng cứ cho bên Nhật Bản.

Làm sai không đáng sợ, đáng sợ là sai mà không nhận, còn mặt dày đòi người khác tìm chứng cứ.

Tôi tôn trọng tinh thần võ sĩ đạo, nhưng tôi tuyệt đối không tôn trọng nước Nhật.

Ngay lúc đang suy nghĩ, bỗng gã huynh đệ rít lên một tiếng.

Tiếng thét bất thình lình chói tai, làm tôi giật mình, lập tức hỏi có chuyện gì.

Gã huynh đệ lắc đầu nói không có gì, vừa rồi hình như bị cái gì chích một cái, có thể là côn trùng.

Thấy hắn không có việc gì, tôi cũng yên lòng, cùng họ Lý đằng sau đánh một giấc, dù sao mấy ngày nay đã quá mệt mỏi rồi.

Cũng không biết có phải nằm mơ hay không, tôi tựa hồ mơ mơ màng màng nghe gã huynh đệ nói một tiếng: “Bất cứ ai cũng đừng hòng rời đi.” Làm cho tôi lần nữa mở mắt, lại bị tình cảnh trước mắt dọa cho sợ.

Bởi tôi phát hiện, mình vậy mà lại đang ngủ trong nhà gã huynh đệ, chưa hề ra khỏi thôn.

Đầu tôi thì mê man, như bị trúng thuốc mê, tôi dứt khoát đi rửa mặt, tính hỏi gã sao lại lái xe về.

Sau khi rửa mặt, tôi đánh thức hai người, kết quả cả hai cũng không hiểu hôm qua xảy ra chuyện gì, lòng tôi lập tức bất an, xem ra việc không đơn giản như tôi nghĩ.

Nhớ tới câu gã huynh đệ nói: “Bất cứ ai cũng đừng hòng rời đi.” Tôi liền hỏi hắn.

Gã lắc đầu liên tục, nói không nhớ, chỉ nhớ đang lái xe, thì mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Mặt tôi tức thì trầm xuống, phản ứng đầu tiên là sự việc ở diêm vương pháp trường vẫn chưa giải quyết xong, có phải xà dục đao ảnh hưởng tới bọn tôi?

Nghĩ tới xà dục đao, tôi liền vội hỏi: “Thanh đao đâu rồi???”.Tôi không chút do dự, liện chạy ra khỏi phòng, xa xa thấy chiếc xe màu đen, cửa mở toang.

Lòng tôi bất giác nảy một cái, linh cảm nói cho tôi, xà dục đao có lễ mất rồi.
Quả nhiên, tìm kiếm trên xe, không thấy đao đâu, mà tại vị trí để thanh đao, còn lưu lại một vũng máu.

Điều này làm tôi giật mình, một lần nữa hoang mang.

Nhìn một lượt, cả chiếc xe không sao, duy chỉ có cửa xe, giống như bị bàn tay khổng lồ bóp méo.

Lý mặt rỗ cũng vội vàng chạy tới, hỏi tôi tìm thấy thanh đao chưa.

Tôi thở dài, nói xà dục đao không tìm thấy, chỉ thấy một vũng máu.

Lý mặt rỗ kinh hãi: “Xà dục đao ‘đến tháng’ à, sao lại chảy máu?”

Một câu nửa đùa của hắn, ngược lại lòng tôi vạn vạn kinh hoàng.

Máu này hẳn là xà dục đao chảy ra? Nếu thật như vậy, vật này tôi không thể trấn áp.

Bởi phàm là vật chí âm, đã lưu huyết, liền sinh ra ác linh, như thanh đao này, đã sinh ra ma đao.

Trong nghề chúng tôi, vật chí âm bình thường và ác linh chí âm là hai khái niệm khác nhau.

Vật chí âm quấy phá, cũng chỉ có thể dọa người một chút, làm điểm phá xấu mà thôi.

Nhưng sinh ra ác linh chí âm, lại là vật có thể trực tiếp giết người.

Khó có thể tưởng tượng, một thanh xà dục đao bình thường như thế, lại nảy sinh ma đao.

Gã huynh đệ nhìn tôi sắc mặt không tốt, liền hỏi tôi nên làm thế nào?

Tôi rút ba cây nhang, đưa cho hắn nói: “Mau trở về, đóng hết cửa sổ lẫn cửa chính lại.

Nếu như ta đoán không sai, tối nay chắc chắn có chuyện lớn…”

Hai người giật nảy mình, tôi cũng không thèm để ý, dẫn đầu chạy về phòng, sau đó đóng hết một loạt cửa.

Lục soát trong phòng một lượt, đảm bảo xà dục đao không có lẻn vào, lúc này mới an tâm.

Gã huynh đệ nhìn tôi hoạt động không ngơi tay, đã sớm toàn thân run rẩy.

Thấy tôi bình tĩnh lại, hắn liền vội đến hỏi: “Tiểu ca, rốt cuộc là chuyện gì, xà dục đao không phải đã bị chúng ta chế phục sao?”

Tôi liền kể sơ qua về ma đao cho hắn nghe, nói hắn biết, chúng ta trở về nhà hắn, rất có thể là do xà dục đao sai khiến.

Gã huynh đệ sắc mặt tái đi, nửa ngày không nói câu nào.

Lý mặt rỗ cũng vò đầu bứt tai, hỏi tôi phải làm sao bây giờ.

Hắn dù sao cũng là kẻ buôn đồ cổ, sơ qua cũng biết ác linh đáng sợ cỡ nào.

Tôi cười khổ nói: “Xem ra chúng ra phải ăn không ở không mấy ngày trong làng này rồi.”

Chẳng ngờ tới, đêm đó căn nhà vậy mà không có động tĩnh gì.

Tôi nhẹ nhàng thở ra, liền bảo gã huynh đệ nhanh chóng đi nghe ngóng trong thôn, xem có phát sinh gì không.

Nhất là nếu có người chết phải lập tức báo cho tôi.

Chờ gã đi khỏi, lúc này tôi mới trần mấy quả trứng, chuẩn bị ăn cho đỡ đói.

Nhưng vừa ăn một nửa, thì phát hiện “mắt mèo” trên cửa lớn dính máu (cái mắt mèo này bên Trung khi làm cửa ra vào hay có, mà không biết bên mình gọi là gì nên để nguyên văn).

Tôi giật mình, suýt chút nữa đánh rơi đĩa trứng trên tay.

Có điều không muốn làm Lý mặt rỗ thêm sợ hãi, tôi không nói cho hắn, chỉ chờ hắn đi vào nhà vệ sinh, tôi liền cẩn thận quan sát vết máu.

Vết máu kia sền sệt, rất mới mẻ, hẳn là đêm qua lưu lại.

Từ mắt mèo nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy một màu đỏ ọc.

Tay tôi run run, dùng giấy ăn lau sạch bóng mắt mèo, đảm bảo không lưu lại dấu vết, sau đó trở về phòng khách.

Lúc này đầu óc tôi cực kỳ hỗn loạn, bởi tôi biết đây nhất định là ma đao lưu huyết, mà nó lại đang như muốn thị uy trước chúng tôi.Tôi thậm chí có thể tưởng tượng, trong đêm tối không thấy rõ năm ngón tay, một ma đao máu me đầy người đang ngó vào qua mắt mèo.

Khóe miệng của nó đầy dịch mủ lẫn máu, nở một nụ cười tham lam, có lẽ trong mắt nó, chúng tôi chỉ là thức ăn mà thôi.

Tôi cũng không biết, cụ thể hình dáng ma đao như thế nào, có thể là một người, cũng có thể là động vật hoặc một loại quái vật.

Dù là hình dáng thế nào, đều có thể tùy tiện giết chết chúng tôi.

Ông nội tôi từng dạy qua cách nhận biết ác linh.

Ông nói, muốn xem ác linh tà ác bao nhiêu, dùng khứu giác.

Mùi vị càng tanh hôi, ác linh càng lợi hại.

Vết máu này tôi đã lau sạch sẽ, nhưng so với một hầm cá chết, còn tanh hơn.

Xem ra, ác linh này oán khí đã ngút trời.

Lý mặt rỗ từ nhà vệ sinh đi ra, thấy tôi sắc mặt trắng bệch, liền hỏi tôi làm sao, có phải nghĩ ra cái gì không hay? Tôi vẫn nhịn không nói, tránh cho hắn sụp đổ tinh thần.

Hai người ngồi trong phòng khách chờ gã huynh đệ, đến mười hai giờ trưa hắn mới thở hồng hộc trở về.

Thấy hắn thần sắc bối rối, tôi biết trong thôn nhất định xảy ra chuyện.

Quả nhiên gã huynh đệ nói, trong thôn xảy ra một chuyện kinh khủng.

Sáng sớm nay, có người dân phát hiện nhà lão Vương, gia súc gia cầm đều chết hết, gà, vịt chết, thậm chí lão đầu nuôi heo cũng không thoát khỏi, tử trạng rất thảm, máu chảy thành suối, lông tóc đều bị nhuộm đỏ.

Vợ chồng lão Vương cũng không thấy bóng dáng, điện thoại gọi không được.

Trưởng thôn cho người tìm kiếm tới trưa cũng không có kết quả gì.

Xà dục đao quả thật đã sinh ác linh!


Nhấn để mở bình luận

Đồ Âm