Đồ Âm



“Trương tiên sinh, ông chủ của chúng tôi có thương vụ, muốn tìm ngươi bàn chuyện, hy vọng ngươi có thể theo ta một chuyến.” Một tên nói.

Lý mặt rỗ lúc này vội vàng cười làm lành: “Các vị đại ca, đừng nóng, để ta khuyên bảo hắn.”

Nói tới đây họ Lý liên đẩy tôi vào trong phòng, tiện thể đóng cửa lại.

Tôi với tay cầm cái bình hòa, trừng mắt nhìn chằm chằm Lý mặt rỗ: “Lý mặt rỗ, lão tử đi du lịch mấy ngày cũng không yên thân.

Có chuyện gì mau nói rõ, nếu không đừng trách sao ta không khách khí.”

Lý mặt rỗ nói: “Tiểu ca, ngươi thật là không có lương tâm.

Bọn hắn muốn tìm ngươi, mới bắt cóc ta.

Ta chịu oan uổng như vậy, người còn muốn đánh ta?”

Xem ra chuyện này có khả năng phức tạp, tôi liền đặt bình hoa xuống, nghe Lý mặt rỗ kể đầu đuôi.

Nguyên lai chiều hôm qua, Lý mặt rỗ chuẩn bị đóng cửa tiệm, thì bị mấy người áo đen trùm bao tải đẩy lên xe Lamborghini.

Đối phương mở miệng liền hỏi tung tích của tôi, nói muốn tìm tôi làm ăn lớn.

Lý mặt rỗ thấy mấy người này hung ác, tưởng là kẻ thù của tôi, tất nhiên không chịu nói.

Liền bị bọn chúng đánh cho một trận tơi bời, hắn đau quá không chịu được, mới lấy điện thoại bấm số của tôi.

“Đám đầu trâu mặt ngựa này vậy mà thật có bản lĩnh.

Bọn hắn vậy mà thông qua định vị điện thoại, biết ngươi ở sanya, đêm đó liền trói tay ta đi máy bay tới.” Lý mặt rỗ lòng vẫn còn sợ hãi nói.

Tôi hiểu ra, chuyện đau đầu đã tới: “Mấy tên mặc đồ đen này, rốt cuộc làm việc cho ai? Nhân thế chúng lớn cỡ nào?”

Lý ma tử nói, chắc chắn không đơn giản, người đứng sau chúng không phải quan lớn thì cũng là trùm xã hội đen.

Tôi cũng suy nghĩ như vậy, gật gật đầu.

Bọn hắn đã tới như vậy, tôi cũng không thể cự tuyệt, đành đáp ứng đi gặp ông chủ kia.

Không ngờ bọn hắn thế mà dẫn tôi tới một đài truyền hình ở Thẩm Dương.

Đài truyền hình này trang trí xa hoa cực điểm, tầng một bày đầy tượng sáp của minh tinh thế giới.

Mấy tên đồ đen để chúng tôi tại một gian phòng làm việc, nói chờ một lát rồi xoay người rời đi.

Đợi tầm mười phút đồng hồ, có một phụ nữ mặc váy ngắn, dáng người kiều diễm đi tới, tươi cười nhìn chúng tôi, ngồi xuống.

Tôi có chút sửng sốt, ông chủ thần bí, lại là một phụ nữ xinh đẹp?

“Trương tiên sinh, tốt quá, tôi là thư ký của ông chủ, là đại diện cho ông chủ đến cùng ngài nói chuyện làm ăn.

Ông chủ hiện đang nằm viện, nên không thể đích thân đến, hy vọng ngài thông cảm.”

“Thông cảm, thông cảm, nhất định phải thông cảm.” Lý mặt rỗ cười hắc hắc nói, ánh mắt tham lam dán lên bộ ngực vừa to vừa trắng kia.

Mỹ nữ khẽ mỉm cười: “Vậy chúng ta vào thẳng vấn đề đi.

Ông chủ Chu muốn lăng xê một nhóm.

Đáng tiếc hiện tại tài chính công ty không được tốt, có chút lực bất tòng tâm, cho nên nghĩ nhờ Trương tiên sinh giúp đỡ một tay…”

Tôi trợn tròn mắt, bảo chúng tôi giúp lăng xê? Chúng tôi đâu phải ông bầu.

Thế là tôi nửa đùa nửa thật nói: “Chi bằng các người giết ta đi.”

Mỹ nữ bật cười:”Trương tiên sinh thật có khiếu hài hước.

Ngài là người trong nghề, tôi có tài liệu này cho ngài xem, xem xong sẽ hiểu.”

Mỗi cái nháy mắt, mỗi nụ cười của mỹ nữ đều tỏa ra lực hấp dẫn mê hồn, Lý mặt rỗ nuốt nước bọt cái ực, tôi cũng không tự chủ mà tim đập thình thịch.

Cố gắng kiềm chế dục tính trong người, tôi bình tĩnh cầm tập tài liệu.

Vừa nhìn thấy bên ngoài có bốn chữ “vòng cổ xương người”, tôi hít vào một hơi, lập tức hiểu ra vì sao bọn chúng mời tôi đến.

Dây chuyền xương người này là một loại vật tà âm phi thường, đều là dùng xương sọ của hài nhi mà xếp thành.

Mặt khác phải là hài nhi ba tháng tuổi, nhiều hay ít hơn một ngày đều không được.

Dây chuyền xương người này công dụng lớn nhất là tăng nhân duyên.

Mặc kệ ngươi từ bé tới lớn bị người đời khinh ghét, chỉ cần đeo dây chuyền này, người khác sẽ thích ngươi vô điều kiện.

Loại dây chuyền này, dùng nhiều nhất là trong ngành giải trí.

Vú như tại Hongkong, có ca sĩ kia dù công ty lăng xê, nâng đỡ như thế nào, đều không thể nổi tiếng, phảng phất như bị nguyền rủa.

Có điều từ khi đeo dây chuyền về sau, vận khí hắn không hiểu sao cứ thế cao lên, mặc kệ hắn có hát dở thế nào, đóng phim có nhàm chán ra sao, người xem đều bầu chọn cho hắn.

Ví dụ như vậy nhiều không kể xiết.

Đáng tiếc trên thị trường, dây chuyền xương người lại quá ít, mà thường phản tác dụng.

Ví như cảnh già thê lương, thậm chí làm người sở hữu tinh thần phát điên, nhảy lầu tự sát…

Nhưng trong ngành giải trí mà nói, tác dụng phụ ấy chẳng ai màng tới.

Cũng không ngờ công ty truyền hình này lại muốn dùng dây chuyền xương người lăng xê một tổ chức, bọn hắn không sợ dây chuyền sẽ cường lực phản phệ hay sao?

Tôi sau khi xem xong, liên trả tập tài liệu cho mỹ nữ: “Thật xin lỗi, dây chuyền xương người thực sự khó tìm, vượt quá năng lực của ta, chuyện này ta không thể giúp các người được.”Mỹ nữ vừa cười vừa nói: “Trương tiên sinh, đừng nóng.

Chúng tôi biết ngài là người trong nghề, thực ra không phải muốn ngài đi tìm, chỉ cần đi theo chúng tôi một chuyến đến Hongkong, giúp giám định thật giả là được rồi.

Dù sao thứ này không rẻ, chúng tôi không muốn bị lừa gạt.”
Lòng tôi run lên: “Các người tìm được dây chuyền xương người?” Mỹ nữ gật đầu, làm cho tim tôi đập mạnh.

Tôi cau mày hỏi: “Chỉ đơn giản là đi giám định?”

“Đơn giản vậy thôi.”

“Tốt, xem ra là ta khó mà khước từ.” Tôi nói.

Tôi dù sao cũng chỉ là kẻ buôn đồ cổ nhỏ bé, làm sao dám đối đầu với một đài truyền hình.

Dẫu gì tôi cũng còn muốn an tâm mà kinh doanh.

“Vậy tôi sẽ báo cáo lên ông chủ, nếu không có gì thay đổi, đêm nay chúng ta xuất phát.

Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.” Nói xong mỹ nữ đứng lên bước đi.

Lý mặt rỗ ngơ ngẩn nhìn cặp chân thon dài rời đi, một lúc sau mới hồi phục tinh thần.

Tôi đốt một điếu thuốc nói: “Lão Lý, ta luôn cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như vậy.”

Lý mặt rỗ hèn mọn cười nói: “Ta mặc kệ, dù sao cũng đã gặp được nữ thần của đời mình, cho dù muốn dùng ta chế thành dây chuyền xương người ta cũng cam lòng.

À phải rồi, dây chuyền này, rốt cuộc là thứ gì?”

“Ngươi có thích ăn lòng xào không?”

Lý mặt rỗ không hiểu ý tôi, gật đầu: “Thích chứ.

Ngươi nhắc làm ta cũng thấy đói bụng.”


Nhấn để mở bình luận

Đồ Âm