Độc Tôn Thiên Hạ


Mặt Diệp Khiêm đen như đáy nồi.

"Không cần, đừng nhắc đến chuyện này nữa!"

Mặt nước trên hồ trong suốt như gương.

Cành liễu đung đưa trong gió nhẹ.

Sói Nữ đứng trên bờ hồ, cảm nhận sự thoải mái của làn gió.

Trước mặt nàng ta là một tấm bia đá phủ đầy rêu, trên đó có viết hai chữ lớn rất rắn rỏi.

“Hồ Gương”.

Sói Nữ nhận ra hai chữ này, nhịn không được đưa tay ra chạm vào chúng.

Đột nhiên, một nhánh cây dài từ trên trời giáng xuống, chậm rãi quét qua, đẩy ngón tay Sói Nữ ra.

"Không thể... bia đá”.

Cây liễu bên cạnh vậy mà lại có thể nói tiếng người.

Sói Nữ giật mình một phen, bèn cẩn thận thăm dò thì phát hiện cây liễu này đã thành tinh từ lâu.

Sức mạnh của nó dường như đã đạt đến trình độ thụ yêu bát phẩm!

"Đừng chạm lung tung, hoa viên này đã thành tinh rồi”.

Đúng lúc này, Vũ Hồng từ phía sau nàng ta bước tới với vẻ mặt không thể tin được.

“Ý huynh là gì?”, Sói Nữ hỏi.

Vũ Hồng chỉ vào khung cảnh xung quanh: "Tất cả hoa lá cỏ cây ở đây đều đã sinh ra linh trí, hơn nữa còn có tu vi bất phàm”.

"Có một vài thứ, thậm chí ngay cả ta cũng cảm thấy khiếp sợ”.

Sói Nữ gật đầu, thực ra nàng ta cũng có cảm giác tương tự.

Kể từ khi bước vào phạm vi thế lực của Thánh địa Vân Tiêu, mọi thứ bọn họ nhìn thấy đều không ngừng làm mới nhận thức của bọn họ.

Chưa bao giờ thấy một cảnh tượng nào hưng thịnh như vậy!

Tất cả các loại quả trên cây đều là linh quả.

Một bông hoa ngẫu nhiên bên đường cũng có thể ẩn chứa rất nhiều linh lực mạnh mẽ.

Thậm chí tuỳ tiện bốc một nắm đất ở đây rồi mang ra bên ngoài cũng là một bảo vật quý hiếm.

Chẳng trách nhiều tu sĩ không quản đường sá xa xôi mà đến Thánh địa Vân Tiêu.

Nếu có thể vào được nơi này, thực sự là cơ hội ở khắp mọi nơi!

Càng đến gần thành Vân Tiêu, khung cảnh ngày càng phồn hoa hơn.

"Theo quan sát của ta, nguồn gốc của tất cả những thay đổi có lẽ là nhờ thứ trước mặt này, Hồ Gương”.

Vũ Hồng chắp hai tay sau lưng, đứng bên cạnh Sói Nữ.

Hắn ta hít một hơi thật sâu.

Tại đây, Vũ Hồng cảm nhận được khí tức từ nguyên dịch của tháp Khởi Nguyên, số lượng kinh khủng đến mức khiến người ta sợ chết khiếp.

Điều này khiến hắn ta bất giác nhớ lại điều mà vị tiền bối kia từng nhắc đến cách đây vài năm: “Ở nhà ta còn có hơn một vạn toà tháp Khởi Nguyên”.

Ban đầu Vũ Hồng không dám tin chuyện này, nhưng bây giờ, hắn ta thực sự tin rồi.

Còn rất phấn khích nữa.


Nhấn để mở bình luận

Độc Tôn Thiên Hạ