Em đến là để ôm anh


Vân Chức nghi ngờ bây giờ cô đang ở trong trạng thái hồn lìa khỏi xác.
 
Tần Nghiên Bắc lại ghé sát tai cô nói câu này, tay vẫn ấn vào hõm sống lưng, thần kinh nhạy cảm đến mức co quắp tay chân, vừa hối hận, vừa buồn bực, vừa tủi thân, vừa xấu hổ, lại còn ngứa ngáy vì bị trêu chọc nữa.
 
Cô nhìn chằm chằm đôi mắt của anh, ngay lập tức không chịu nỗi nước mắt cứ thể trào ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Xong rồi, càng mất mặt thêm nữa, bởi vì âm thầm coi trộm mấy bộ truyện không lành mạnh còn được đổi tên, sau đó bị vị hôn phu bắt ngay tại trận, còn phát ra âm thanh sống động, cô xấu hổ đến mức bật khóc ngay tại chỗ. Thật sự hết cách rồi, sau này ở trước mặt anh làm sao mà ngẩng đầu lên nhìn anh đây.
 
Vân Chức cứ nghĩ như vậy, cô khóc càng dữ dội hơn.
 
Dù sao trong xe khá kín, xung quanh không có ai cả, anh còn muốn làm bậy với cô trên xe ngay tại đó, cô sao chịu nổi? 
 
“Em đã xóa sạch sẽ rồi, lịch sử tin nhắn trên wechat, bản ghi, không chừa lại một cái nào cả, làm sao mà anh lại phát hiện ra hả!” Cô đẩy đẩy vai Tần Nghiên Bắc, ngăn không để anh tiếp tục hành động, khóc một cách đầy đáng thương, giọng nói có hơi nấc lên, hỏi cung anh: “Em cũng không làm chuyện gì xấu xa, chỉ là….chỉ là hôm lễ thiếu nhi Đường Dao gửi em mấy cái này, em tò mò nên coi, phạm pháp à?”
 
Cô khẳng định mình có thể tự đắc với anh, thanh âm không khỏi lớn hơn: “Có phải anh cảm thấy em ở sau lưng coi mấy thứ này, thì chắc chắn em là kiểu người phóng túng không hả! Em nói cho anh biết, nếu không phải Đường Dao đổi tên nhân vật chính, em cũng không---“
 
Tần Nghiên Bắc rút cánh tay đang trêu chọc cô lại, chỉnh quần áo của cô ngay ngắn lại, vòng tay qua bờ vai căng của cô và ôm cô vào lòng.
 
“Mấy suy nghĩ kia của em căn bản không tồn tại, xem mấy bộ thì làm sao, bà xã của anh muốn xem gì thì xem,” Anh an ủi cô “Anh thật sự rất vui”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng nói của Vân Chức nhỏ dần, kiềm lại tiếng nức nở, nghe anh nói chuyện.
 
Tần Nghiên Bắc vuốt lưng cô, để cô bình tĩnh lại: “Hôm lễ thiếu nhi em đã bắt đầu xem? Có phải chứng minh từ hôm đó, em đã có sự chuẩn bị muốn tiến thêm một bước với anh rồi không, em bằng lòng chấp nhận anh, muốn phát triển hơn, hoặc là nói, em có hứng thú với anh, cân nhắc khi nào kiểm hàng?”
 
Vân Chức không phân biệt được mình có đang khóc hay không, hay là cô bị anh nói trung rồi, khuôn mặt đỏ bừng lan đến tận xương quai xanh, cúi đầu vì thấy mất hết mặt mũi, nhỏ giọng ừm.
 
Tần Nghiên Bắc nhìn thấy cô đã hết khóc, anh lau mặt cho cô, nhích lại gần khuôn mặt cô hơn, cuối cùng hôn lên đôi môi của cô, đợi cô hoàn toàn bình tĩnh lại mới từ từ lên tiếng, giọng nói như kéo dài ra: “Mà tiếc thật đấy!” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Tai Vân Chức hơi vểnh lên, quả nhiên hơi tò mò: “Đáng tiếc cái gì?”
 
“Nếu mà anh phát hiện sớm hơn, lặng lẽ kiểm tra thử điện thoại em, xem trước mấy món đồ bí mật em giấu đó, nhìn thấu được tâm tư của em, lúc đó có lẽ sẽ không đến nỗi tuyệt vọng như thế. Chắc chắn sẽ không có chuyện nửa đêm không lên giường ngủ cùng bà xã, mà một mình trốn trong phòng tắm lấy dao cứa tay mình.”
 
Anh nói rất từ tốn, như thể anh chỉ đang nói về câu chuyện của người khác.
 
Lần đầu tiên Vân Chức nghe thấy anh thản nhiên nhắc về quá trình lúc đó, trái tim cô đập liên hồi, dù cô biết rõ anh dám nói ra chứng tỏ anh thật sự đã bước ra khỏi những ngày tháng tuyệt vọng đó, nhưng cô vậy mà không dám tưởng tượng ra cảnh đó. Như thể chỉ cần nghĩ đến, vẫn không thể nào chắc chắn, bất cứ lúc nào anh cũng có thể rời xa cô vậy.
 
Tần Nghiên bắc nhìn cô, cằm hơi hất lên, dừa vào ghế mỉm cười, nghiêm túc nói: “Vân Chức, em chạy đến bên cạnh anh lâu như vậy rồi, cuối cùng anh cũng bắt được em tại trận rồi, em quả nhiên là đã thèm muốn anh lâu rồi, có chịu thừa nhận hay không?”
 
Vân Chức bình tĩnh nhìn anh, vành mắt còn hơi đỏ.
 
Đã qua lâu như vậy, anh có thể đã từng nghĩ như vậy vô số lần, nhưng sự thật thì luôn phủ định anh.
 
Hôm nay, cô cuối cùng cũng có thể cho anh một đáp án chắc chắn nhất.
 
Cứ như vậy, chuyện xem trộm bị phát hiện có vẻ như cũng không tệ lắm, anh nói vài ba câu thế mà cô như bị quỷ ám, cảm thấy đây là chuyện ngoài ý nhưng lại rất tốt, thậm chí còn cực kì hối hận, không để anh phát hiện sớm hơn, dùng sự xấu hổ tầm thường của mình để chia sẻ những đau khổ mà anh phải chịu đựng. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Vân Chức ủ rũ nói: “Phải đấy, là em thèm muốn anh đấy, da mặt em mỏng còn chưa dám nói thẳng ra,  chỉ có thể xem cái này, anh có thể làm gì hả?”
 
Ý cười quá rõ, khóe mắt Tần Nghiên Bắc nhếch lên, cố ý kéo dài câu nói: “Đương nhiên là khen mắt nhìn em tốt, vui vì em, vả lại…”
 
Anh hôn lên khóe miệng của cô: “Anh rất vinh dự,”
 
Trái tim của Vân Chức vừa thấy chua chát vừa nóng bỏng, không có bất kì từ ngữ nào có thể hình dung được tình yêu này.
 
Bởi vì chắc chắn bản thân mình được yêu, chú mèo lớn đã cúi mặt xuống rất lâu, cái đuôi phủ đầy bụi và sỏi lại vênh lên trời, uể oải ngẩng mặt lên, kiên trì và kiêu hãnh chờ đợi lời khẳng định từ nhân viên nuôi chuyên biệt.
 
Vân Chức còn chưa kịp nói gì nhiều, anh đã không muốn nhịn được, sờ món đồ trang trí trên cổ áo cô, đầu ngón tay nóng như lửa cọ cọ vào làn da trắng nõn lộ ra của cô: “Nhưng nếu không phải hôm nay đúng lúc nhận được tin nhắn, em sẽ tiếp tục giấu anh, chuyện quan trọng như vậy, có thể cả đời này để không định cho anh biết, vẫn là phải tính sổ với em mới được.”
 
Vân Chức rất muốn kháng nghị, bất kể nói thế nào, truyện cô xem trộm truyện sắc thịt mà bị hình dung đủ thứ kiểu quan trọng, chắc chắn là có dụng tâm gì rồi!
 
Tần Nghiên Bắc tiếp tục nói: “Cộng thêm chuyện trễ lắm mới đến thăm anh, đã là hai tội rồi, có phải em nên trả rồi không?”
 
Anh nói xong liền kéo cô lại, Vân Chức hồi hộp dựa ra sau, dán chặt lên thanh vô lăng, chạm lộn vào chỗ bóp còi, âm thanh bỗng chốc vang lên inh ỏi trong bãi đỗ xe, đèn lóe sáng một khu. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Đầu xe đối diện với bức tường, Tần Nghiên Bắc hoàn toàn không bị ảnh hưởng, nhìn cô chằm chằm, chậm rãi nói: “Nể tình em thèm muốn anh lâu như vậy, anh sẽ đặc biệt chăm sóc cho em, sau này không cần xem mấy thứ đó nữa, văn vở chả có ý nghĩa gì, em muốn thử xem bối cảnh như thế nào, có cảm giác gì, anh thực hành cho em.”
 
“Trong xe được không?” Anh hỏi, lại làm bộ, “Có thể, bà xã đã đồng ý với anh lúc ở Anh rồi.”
 
Tần Nghiên Bắc cúi người ngậm lấy đôi môi của cô, cô nhắm mắt lại, có một thoáng mê hoặc, ngay sau đó liền tỉnh lại đẩy ngực anh ra: “Đây là công ty, vừa nãy còn lỡ làm ồn lên, về….về nhà đi.”
 
“Vậy là về nhà là được, phải không?”
 
Vân Chức sắp bị thiếu oxy rồi, cái người này nói mấy câu thì câu nào cũng đều là cạm bẫy, anh không phải là người không có chừng mực, sao có thể liều lĩnh làm càn trong nhà để xe của công ty, anh sẽ không cô bị lộ người trong một tình thế nguy hiểm dễ bị nhìn phải như thế này, ai ngờ là cô không nhịn được, bị cuốn vào rồi biến thành sự đồng ý của cô nữa chứ!

 
Trên đường về nhà Tần Nghiên Bắc lái xe rất nhanh, tốc độ nhanh như gió nhưng cũng không theo kịp tốc độ nhịp tim của Vân Chức, và cô vẫn còn lo lắng về chuyện thân mật nhất lại chuyển thành trong một không gian nhỏ khép kín, cố gắng thử xoay chuyển tình hình: “Tần tổng anh xem, em khó khăn lắm mới làm đầu bếp riêng, đồ ăn đã làm rồi, nếu mà anh không ăn á----“
 
“Sao có thể không ăn, đợi trễ xíu lên lầu.” Một tay anh đánh vô lăng, tay còn lại siết chặt tay cô, trong mắt hàm chứa ý cười, hỏi như lẽ đương nhiên, “Đầu bếp riêng làm sao mà còn biết chủ động đưa cơm đến công ty cho ông chủ, lại còn cùng ông chủ về nhà, bây giờ còn ngồi lên chân ông chủ, không phải là có lòng riêng à?”
 
Vân Chức không nói được gì.
 
Trời đất chứng giám cô vốn chỉ muốn tìm lí do, sao bây giờ như thể mình tráo đổi thân phận, cô hết lời để trả đũa luôn rồi!
 
Anh rất biết cách học mấy thứ không tốt, anh căn bản là một học sinh học một biết mười mà!
 
Cô đã tiến bộ rất nhanh rồi, vậy mà còn không bì kịp tốc độ của anh!
 
Chiếc xe lao thẳng vào gara của Nam Sơn, đột ngột dừng lại, cửa gara từ từ hạ xuống phía sau, âm thanh bị chặn lại, chỉ còn lại tiếng thở dốc dần nặng nề, quấn lấy nhau. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Khóa seat belt của Vân Chức mở ra, sau đó thắt lưng của cô bị siết chặt, rồi bị kéo ra khỏi ghế, với đầu gối vòng qua đôi chân dài của anh.
 
Chỗ ghế lái được đẩy ngã ra sau, mở ra một không gian rộng hơn một chút, Tần Nghiên Bắc lại hôn cô, không còn là sự thưởng thức như ban nãy, mà nó giống một trận cuồng phong bão táp, đôi mắt cô ươn ướt, và ý chí vốn yếu ớt của cô đang từ từ sụp đổ.
 
Anh lại không làm gì quá đang, chỉ dùng tay ấn mạnh vào thắt lưng cô, hỏi cô một cách đầy mê hoặc: “Nếu đã là đầu bếp riêng, tại sao bây giờ còn làm như vậy với anh? Có ý đồ gì?”
 
Nhiệt độ như bị đẩy lên cao, trán Vân Chức hơi đổ mồ hôi, cô bất lực dùng môi mình che cái miệng đang nói xằng bậy của Tần Nghiên Bắc lại, như thể muốn làm loạn nhịp thở của anh, lại xấu hổ thừa nhận mình muốn chiều chuộng anh vô điều kiện. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc được đăng duy nhất tại LuvEvaland.co. Mong mọi người sẽ ủng hộ editor/dịch giả bằng cách đọc ở trang chính chủ nha. Nếu có thắc mắc gì xin inbox về page nhóm dịch là Sắc - Cấm Thành hoặc page web là LuvEva land nhé. Xin cảm ơn. 
 
Cô xấu hổ phối hợp: “….Bởi vì nhìn trúng ông chủ rồi! Âm thầm nhớ nhung anh, cố ý quyến rũ anh, không từ thủ đoạn câu dẫn anh! Như thế này nghe hiểu chưa!”
 
Bên tai cô nghe thấy ý cười rất nhẹ, lại như thể đã chờ rất lâu, Tần Nghiên Bắc mất bình tĩnh, anh nhỏ giọng rủ rỉ: “Vân Chức, em xong rồi, em yêu anh như thế đấy.”

Vân Chức siết chặt bả vai anh, ngẩng đầu lên, cổ duỗi ra, giọng nói hơi run rẩy: “Thế thì làm sao, nếu không thì em…kiềm chế lại, bớt yêu anh một chút nhé?”
 
Một câu chọc vào điểm không thể chạm tới nhất

Thân xe đã không ổn định, trong mắt Tần Nghiên Bắc hiện rõ tơ máu, hung hăng bắt nạt, khàn giọng nói: "Em dám.”
        

 

 


Nhấn để mở bình luận

Em đến là để ôm anh