Gả Cưới



"Tiểu thư, khăn người thêu thật đẹp!"

"Đó là đương nhiên! Tiểu thư là nữ công tốt nhất ở kinh thành!"

"Được rồi, chỉ có các muội là dẻo miệng!" Ngồi bên cửa sổ cúi đầu trêu ghẹo chính là đại tiểu thư Lê gia —— Lê Nguyệt Uyển, hai người chờ bên cạnh là nha hoàn thiếp thân của nàng —— Tri Thư và Tri Lễ.

Lê gia là đại gia đình nổi danh ở kinh thành, phụ thân Lê Nguyệt Uyển - Lê Hồng là đương kim thừa tướng, là tâm phúc của Thánh thượng, trợ giúp Thánh thượng xử lý chuyện quan trọng trong triều đình.

Lê Hồng hết sức cưng chiều con gái, còn mẫu thân Lý Cầm Vãn lại yêu cầu rất nghiêm khắc với nàng, cầm kỳ thi họa mọi thứ đều không thể bỏ qua, ở dưới hoàn cảnh như vậy, Lê Nguyệt Uyển từ nhỏ đã được chú ý, trở thành kinh thành đệ nhất tài nữ, không biết bao nhiêu người muốn cầu hôn nàng.

Cuối cùng nàng lại định ra hôn ước với mãng phu mặt sắt nổi tiếng nhất kinh thành - Triệu Thiên Thạc, không ai không lắc đầu thở dài.

Tài nữ phải kết đôi với đại tài tử ngọc thụ lâm phong mới xứng đôi chứ.

Đương nhiên hôn ước này cũng không phải ý nguyện của Lê Nguyệt Uyển, mà là ý tứ của phụ thân Lê Hồng.

Nhớ ngày đó Lê phu nhân cản trở đủ điều, không muốn gả nữ nhi bảo bối của mình cho một hán tử thô lỗ, nhưng không chịu nổi sự kiên trì của Lê đại nhân.

Lê Nguyệt Uyển cũng không có cảm giác gì với mối hôn sự này, mình đã đến tuổi thành hôn, trong lòng lại không có ý trung nhân, gả ai cũng là gả, vậy thì nghe theo ý tứ của phụ thân đi.

Không biết vị hôn phu tương lai của mình trông như thế nào, nhưng gần đây cũng có nghe nói Triệu Thiên Thạc là trấn quốc đại tướng quân uy vũ, xuất thân dân dã, đến nay đã hai mươi hai tuổi vẫn chưa thành hôn.

Bởi vì, Triệu Thiên Thạc thích con gái của Liễu Thượng Thư - Liễu Văn Kiều, không biết tại sao hắn lại đồng ý hôn sự với mình.

"Nô tỳ đã gặp vị Triệu tướng quân kia, mấy ngày trước vô tình gặp ở bên ngoài, từ xa trông thấy một người cao lớn cường tráng cưỡi ngựa ở cửa thành, tướng mạo còn rất tuấn lãng, nhưng trông rất hung dữ, cảm thấy chỉ cần một đấm là có thể đánh chết người!" Tri Lễ nhìn ra tiểu thư rất hiếu kỳ với cô gia tương lai, khi có tin tức mới của cô gia liền lập tức nói cho nàng biết.

"Tri Lễ, ta đã nói với muội biết bao nhiêu lần rồi, không được đi hỏi thăm chuyện của Triệu tướng quân, như vậy thật sự không hợp lễ phép." Lê Nguyệt Uyển buông khăn trong tay xuống, khẽ nhíu mày nhỏ giọng khiển trách.

"Tiểu thư, còn không phải do nô tỳ lo lắng cho người sao...!Chỉ trách Lão gia, không nên gả người cho người như vậy..." Tri Lễ nhỏ giọng lẩm bẩm.

"Muội..." Lê Nguyệt Uyển đau đầu nhìn Tri Lễ đang cúi đầu nhìn mũi giày trước mắt, Tri Lễ nhỏ tuổi hơn Tri Thư, ở một số phương diện cũng không hiểu cấp bậc lễ nghĩa bằng Tri Thư, thật không biết sau này theo mình gả đến phủ tướng quân sẽ phạm bao nhiêu sai lầm.

"Tiểu thư, người đừng tức giận với nàng, Tri Lễ cũng là hảo tâm...!Nô tỳ sẽ dạy dỗ nàng thật tốt..." Tri Thư cũng bày ra dáng vẻ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Tiểu thư...!Nô tỳ biết sai rồi, sau này sẽ không tái phạm nữa..." Tri Lễ biết mình phạm sai lầm, vội vàng nhận sai.

"Được rồi, các muội đi xuống trước đi, ta có chút mệt mỏi, cần nghỉ ngơi một lúc." Lê Nguyệt Uyển đã thêu khăn một lúc lâu, hai mắt có chút chua xót, bảo hai người ra ngoài, sau đó đi đến bên giường nằm xuống ngủ.

So sánh với phủ Thừa Tướng, bầu không khí trong phủ tướng quân lúc này lại hết sức nghiêm túc.

"Mặc kệ con có đồng ý hay không, hôn sự này đã định rồi!" Phụ nhân ngồi trên cao đường lúc này chính là mẫu thân của Triệu Thiên Thạc - Lưu Mân An, người đứng thẳng chính giữa sảnh đường là đại tướng quân Triệu Thiên Thạc.

Lưu Mân An biết con trai bà thích Liễu tiểu thư, nhưng nàng đã đính hôn với người khác rồi.

Còn con bà đến tuổi này mà vẫn chưa thành hôn.

Nửa tháng trước, Lê phu nhân phái bà mối đến đây, nói có ý định gả Lê tiểu thư cho con trai mình.

Đây là chuyện tốt bằng trời!

Ai chẳng biết địa vị Lê gia ở triều đình, Lê gia tiểu thư lại dịu dàng động lòng người, bà đối với tức phụ là Lê Nguyệt Uyển vô cùng hài lòng! Nhưng ai biết nhi tử không nghe lời kia vậy mà không nguyện ý!

Hắn không muốn cũng không được! Bà đã đồng ý hôn sự rồi, ngay cả Canh Thiếp của hai người cũng đã trao, chỉ còn thiếu nước bàn bạc chuyện hôn sự.

"Nương..." Triệu Thiên Thạc nhìn phụ nhân tóc hoa râm trước mắt, cuối cùng cũng thỏa hiệp: "Con biết rồi..."

Hăn xuất thân dân dã, từ tòng quân lăn lộn đến vị trí hiện tại cũng không dễ dàng gì, đã từng có bao nhiêu lần thiếu chút nữa chết trên chiến trường, thật vất vả mới được chú ý tới, trở thành đại tướng quân, lại không thể lấy nữ tử mình thích.

Bản thân năm nay hai mươi hai tuổi, quả thật đã lớn, cũng nên thành hôn.

Mẫu thân cũng đã phiền lòng vì hôn nhân đại sự của hắn rất lâu, dứt khoát thuận theo ý của bà, thành hôn với Lê tiểu thư kia đi.






Nhấn để mở bình luận

Gả Cưới