Giai Ngẫu Thiên Thành


Chỉ là hình như tác dụng phụ cũng hơi lớn…

Từ hôm đấy trở đi, đã mấy ngày rồi Tống Dã không liên lạc gì với tôi.

Vừa hay tôi cũng đang bận học nên cũng không liên lạc gì với hắn.

Tôi đoán, rất có khả năng hắn đã bỏ cuộc rồi.

Khi ở bên cạnh một cô gái như Chu Tuyết, những thứ gặp phải không phải là hoa tươi thì cũng là đồ ăn ngon.

Mà một người học y như tôi, lại đưa hắn đi xem một đống x.ác c.hết.

So sánh hai người với nhau, hắn sẽ khó mà không nao núng.

Nhưng mà, tôi cũng không hối hận.

Sau khi hắn lộ ý muốn tỏ tình với tôi, rất nhiều người quen hiểu rõ chuyện giữa hai đứa đều khuyên tôi không nên nhận lời.

Nói hắn rõ ràng chỉ đang lấy lùi làm tiến, giữ lấy tôi làm lựa chọn thứ hai.

Chu Tuyết người ta không cần hắn, nên hắn mới quay đầu nhìn đến tôi. Nói tôi không nên làm sự lựa chọn thứ hai của người khác.

Nhưng tôi lại không nghĩ vậy.

Hắn muốn tôi làm sự lựa chọn thứ hai thì tôi phải làm sự lựa chọn thứ hai sao?

Nếu như muốn ở cạnh tôi, tôi nhất định phải trở thành duy nhất.

Đương nhiên, nếu muốn trở thành duy nhất của một người đàn ông, không thể chỉ bắt đối phương nói một lời hứa hẹn là xong.

Phải sử dụng thủ thuật mới được.

Đặc biệt khi đối phương lại còn là một người đàn ông có ánh trăng sáng trong lòng.

Bước đầu tiên, tôi đã xuất ra hung chiêu.

Chỉ là tôi đã sơ xuất bỏ qua một vấn đề.

Nếu như hắn nhìn Chu Tuyết là sẽ nhớ đến bạch cốt tinh, vậy nhìn tôi sẽ ra gì?

Chiều cao, vóc dáng của bộ x.ương đó gần giống với tôi hơn.

Aiya, thật không dám tưởng tượng.

Tôi vỗ vỗ trán, hối hận không thôi.

3.

Tống Dã là nhân vật nổi tiếng trong trường.

Hắn học khoa Thể dục, tôi thì học khoa Y học, lớn hơn hắn hai khóa.

Khoa y học nữ nhiều nam ít.

Trong khoa y học, rất ít khi có thể thấy được một nam sinh vừa sáng sủa, vừa mạnh mẽ như Tống Dã.

Hắn vừa vào trường ngày đầu tiên, tôi đã đổ gục rồi.

Ánh mắt tôi đã đuổi theo hắn từ rất lâu rồi. Hắn xuất hiện ở đâu, tôi sẽ xuất hiện ở đó.

Khi hắn học đến năm thứ hai, tôi không còn hài lòng với việc chỉ đứng từ xa nhìn hắn nữa, tôi muốn tiến xa hơn nên đã nhờ một nhân vật có trọng lượng giới thiệu tôi với hắn.

Nhưng, hắn đã từ chối tôi.

Hắn nói rằng bản thân thích một cô gái rất giỏi hội họa ở khoa mỹ thuật, tên là Chu Tuyết.

Cô gái đó rất xinh đẹp, thường xuyên mặc một bộ váy trắng, đi dạo khắp các góc trong khuôn viên trường, có không ít những bạn học ở sau lưng âm thầm gọi cô ấy là công chúa Bạch Tuyết.

Vẻ ngoài của tôi cũng không kém chút nào, kể từ hồi cấp ba, tôi đã nhận được thư tình, đến hiện tại, cũng đã có bảy tám nam sinh trực tiếp đứng bày tỏ muốn ở bên tôi.

Chỉ là chưa từng có ai thành công cả, sự cố gắng của bọn họ thực sự quá ít, khiến cho tôi không thể nào rung động được.

Tôi trách bọn họ không đủ can đảm, bọn họ lại nói tôi lạnh lùng, khiến cho người khác không dám đến gần.

Tôi cảm thấy khá oan ức, không phải là tôi lạnh lùng. Tôi chỉ là không biết phải làm thế nào mới có thể nhiệt tình với bọn họ.

Cho đến khi gặp được Tống Dã, tất cả sự cuồng nhiệt trong tôi đều trỗi dậy.

Từng tế bào trong mạch m.áu đều không ngừng gào thét, muốn có được Tống Dã.

Tôi rất thẳng thắn, cũng rất bạo dạn.

Cơ mà, hắn lại nói hắn chỉ thích Chu Tuyết.

Tôi là một cô gái rất lý trí, hiếm khi mới có nhiệt huyết theo đuổi một nam sinh nhưng lại bị lạnh nhạt.

Dù rằng tiếc nuối, nhưng tôi cũng kiềm chế bản thân, suy nghĩ lại mọi việc.

Mọi thứ đều không thể cưỡng cầu, đặc biệt là tình cảm.

Tống Dã không để ý đến tôi, sự nhiệt tình của tôi cũng chầm chậm rơi xuống thấp.

Vừa hạ là hạ liên tiếp trong hai năm liền.

Bây giờ hắn đã là sinh viên năm cuối, còn tôi là nghiên cứu sinh năm nhất.

Nhiệt tình tuy là vẫn còn, nhưng so với trước đây đã khác đi rất nhiều.

Trước khi sự nhiệt tình đó ban đầu được điều khiển bằng hoocmon.

Còn bây giờ, hoocmon trong người đã rút đi, sự nhiệt tình đó được vận hành bằng lý trí.

Vẻ ngoài của Tống Dã rất đẹp, dáng người tốt, gia cảnh cũng không tồi.

Nhân phẩm cũng đáng tin cậy, chưa bao giờ có những mối quan hệ bừa bãi, trừ tôi ra, có có rất nhiều nữ sinh cũng theo đuổi hắn, nhưng hắn chỉ chỉ theo đuổi duy nhất một người, chính là Chu Tuyết.

Tống Dã chưa từng có ý xấu đối với bất kỳ nữ sinh nào, cũng như chưa từng có mối tình qua đường với ai.

Hắn là kiểu người chung thủy trong chuyện tình cảm.

Cùng hắn yêu đương, kết hôn, chắc chắn sẽ là một sự lựa chọn rất tốt.

Bởi vậy, khi hắn quay đầu tìm tôi, tôi tự nhiên sẽ đồng ý.

Nhưng, tôi cũng sẽ không chấp nhận việc bản thân là sự lựa chọn thứ hai.

Nếu như đã quyết định tìm tôi, vậy thì hắn nhất định phải nghiêm túc đặt ở trong lòng.

Hắn nhất định phải nhìn thấy, hiểu được một An Bình thực sự là như thế nào.

Không thể thông qua tôi nhớ đến người phụ nữ khác.

Bởi vậy, tôi mới đưa hắn đến phòng Giải phẫu.

Cảm giác chấn động đó đủ để chọc thủng rất nhiều chướng ngại.

Bao gồm cả những chướng ngại về mặt cảm xúc.

Đối với Tống Dã mà nói, điều quan trọng nhất chính là phá bỏ sự u mê của hắn đối với Chu Tuyết.

Sau khi nghe tôi giảng giải chi tiết như vậy, tôi nghĩ chắc hẳn trong lòng hắn sẽ lần nữa phác họa lại hình ảnh Chu Tuyết.

Trước đây là Bạch Tuyết công chúa, nhưng hiện tại hắn có thể xuyên qua vẻ ngoài của Bạch Tuyết công chúa, nhìn thấy bạch c.ốt tinh bên trong.

Từ ngoài vào trong, trong lòng Tống Dã, Chu Tuyết sẽ không còn là Chu Tuyết nữa.

Chỉ là tôi đã quên mất.

An Bình tôi cũng không còn là An Bình nữa.

4

Không phải thì không phải thôi.

Tôi thở dài thườn thượt lần thứ mười tám.

Xem ra tôi và Tống Dã đã được định sẵn là không có duyên phận.

Vậy thì tôi cũng chỉ đành đi tìm thấy người tiếp theo.

Trong viện nghiên cứu có một vị tiến sĩ vừa tốt nghiệp mới đến nộp đơn xin làm phụ tá cho thầy hướng dẫn của tôi, trở thành trợ giảng giúp thầy.

Thầy ấy vừa tốt nghiệp đã chuẩn bị kết hôn, nhưng hai tháng trước đám cưới lại phát hiện ra bạn gái ngoại tình.

Thầy với bạn gái đã bên nhau 10 năm nhưng khi sự nghiệp đã ổn định thì lại bị bạn gái bỏ rơi.

Bạn gái thầy nói, cô ta luôn nghĩ thầy sẽ trở thành bác sĩ phẫu thuật, kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng không ngờ rằng thầy ấy chỉ muốn ở lại trường làm một giáo viên nhỏ bé, kiếm chẳng được bao nhiêu.

Nếu như đã không kiếm được tiền, vậy thì hai người bọn họ chỉ đành chia tay, cô ta cũng muốn nhân quãng thời gian thanh xuân cuối cùng, mau chóng vơ một người khác.

Mà cô ta cũng thật sự vớ được một gã “phú nhị đại”, mau chóng cùng hắn kết hôn. Tên đó tuy rằng hơi xấu, nhưng quả thật rất có tiền.

Cô ta nói với thầy: “Anh đừng trách tôi, tôi đã cho anh tất cả những gì đẹp nhất của tuổi thanh xuân rồi”.

“Là do anh thay đổi trước, anh đừng phủ nhận, thay đổi không chỉ có một loại. Thay đổi công việc cũng được coi là một loại thay đổi. Vốn dĩ anh nói muốn đến bệnh viện để làm cho tôi tràn đầy hy vọng vào cuộc sống tương lai. Nhưng đến cuối cùng anh lại lựa chọn trở thành giáo viên. Niềm hy vọng anh cho tôi đã không còn nữa, vì vậy tôi chỉ có thể thay đổi theo mà thôi.”

Thầy phó hướng dẫn học theo lời bạn gái cũ, bất đắc dĩ cười: “Cô ấy cũng khá tốt, ít nhất cũng cho tôi thấy rõ ràng là bản thân đã bị đá.”

Thầy hướng dẫn khuyên nhủ: “Đừng nhớ đến mấy việc đó nữa, mau tìm người khác đi.”

Thầy phó hướng dẫn cũng không đáp lời mà chuyển sự chú ý sang tôi.

Nhìn tôi làm cái gì? Tôi cũng không phải bà mối.

Nhưng thầy hướng dẫn vừa nhìn một cái liền hiểu: "Cậu không phải thích An Bình rồi đấy chứ? Aiya, nói ra thì trông ai người cũng xứng đôi lắm đó."

Tôi vội vã lắc đầu: “Em không được đâu, em không độc thân, em có mối rồi.”

“Em có mối rồi á? Mối nào? Sao trước giờ tôi chưa từng thấy?” Thầy hướng dẫn vô cùng kinh ngạc, thầy ấy lúc nào cũng lo lắng cho chuyện chung thân đại sự của tôi.

Thầy phó hướng dẫn bỗng nhiên tỉnh ngộ, nói: “Có phải là cái cậu nam sinh lần trước n.ôn mửa trong nhà vệ sinh không?”

Tôi: “Đúng ạ."

Thầy hướng dẫn: “Có phải là cái người trước đây đã từ chối em, không phải là không thích em sao?”

Tôi có chút xấu hổ: “Là anh ấy, trước đây anh ấy đúng là không thích em, nhưng bây giờ người trong lòng của anh ấy đã ra nước ngoài, anh ấy có thể thích em, quay đầu tìm em rồi.”

"Quay đầu tìm? Coi em là sự lựa chọn thứ hai? Như vậy mà em cũng đồng ý sao? Không giống với lựa chọn của những nữ sinh hay đọc truyện Zhihu cho lắm?" Thầy phó hướng dẫn kinh ngạc nói.

Tôi đính chính: “Thầy cũng nói đó, tiểu thuyết nói không thể quay đầu, nhưng thực tế lại không phải như vậy, ít nhất là em không như vậy, nếu anh ấy quay đầu tìm em, em sẽ rất vui."

Thầy hướng dẫn: "Đừng chỉ lo vui mừng. Một người đàn ông đã có người phụ nữ khác trong lòng, có thể hết lòng vì em sao?"

Tôi: “Không sao, chỉ cần gạt Bạch Nguyệt Quang ra khỏi lòng anh ấy là được.”

Thấy họ không tin, tôi vội nói thêm: “Em sẽ giúp anh ấy hiểu rõ.”

"Dũng cảm lắm!" Thầy phó hướng dẫn giơ ngón tay cái lên với tôi.

"Nhưng mà," Thầy ấy nhìn tôi rồi nói tiếp, "Nếu như không thể gạt bỏ được, đừng quên quay lại tìm tôi. Khi đó tôi cũng sẽ quay lại tìm em."

“Kiểu người như bạn gái cũ thì anh sẽ không quay đầu lại, nhưng với em thì anh sẽ.” Thầy ấy giải thích thêm.

Thầy hướng dẫn cười lớn, tôi khẽ đỏ mặt, nhưng vẫn gật đầu


Nhấn để mở bình luận

Giai Ngẫu Thiên Thành