Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Tào Nghệ Chi đi vào phòng chờ của cô dâu, nơi có chuyên gia trang điểm tiệc cưới đang dặm lại phấn cho Hàn Kiều.
“Kiều Kiều, cậu có biết ai vừa tới không?” Tào Nghệ Chi kích động nói.
Hàn Kiều có chút tò mò hỏi: “Ai tới?”
Tào Nghệ Chi: “Là Viên Tụng đã tới đây.

Chậc chậc, thật không nghĩ tới anh ấy lại đến đây.

Viên Tụng cũng là thân thích nhà nhà cậu hả?”
Hàn Kiều lắc đầu nói: “Không phải.”
Tào Nghệ Chi nghi hoặc nói: “Không phải thân thích nhà cậu? Vậy thì là thân thích nhà trai bên kia sao?”
Hàn Kiều nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Có khả năng.”
Tào Nghệ Chi hâm mộ nói: “Không ngờ là bên nhà trai lại có thân thích với đại minh tinh đấy.

Nghe nói Viên Tụng ra mười vạn tiền mừng cùng một bộ trang sức châu báu đại ngôn.

Kiều Kiều à, cậu thật may mắn quá đi.

Vừa có một đại minh tinh đến mừng đám cưới lại còn đưa thêm lễ vật quý như vậy nữa.”
Hàn Kiều: “Tôi cũng đâu có nghĩ là hôn lễ của mình sẽ đại minh tinh tới tham dự.”
Tào Nghệ Chi: “Thân thích nhà cậu cũng cho cậu rất nhiều thể diện mà.

Tôi thấy họ còn đưa quá trời bao lì xì dày cộp, thấy có mấy người đưa toàn 18 vạn không.

Thấy còn phải mang két sắt ra đựng kìa.

Xong cái hôn lễ này các cậu trực tiếp thành đại gia luôn rồi.”
Hàn Kiều: “……” Thật sao? Cô cũng biết là có nhiều người chưa từng gặp mặt muốn tham dự hôn lễ của cô rồi, cũng không nghĩ tới là họ lại ra tay hào phóng như vậy đấy.
Tào Nghệ Chi có chút nghi hoặc nói: “Không phải cậu đã nói phía nhà trai chỉ là gia đình bình thường sao?”
Hàn Kiều gật đầu nói: “Là thật, nhà trai đúng là gia đình bình thường.”
Tào Nghệ Chi có chút cạn lời rồi nói: “Gia đình bình thường mà như vậy? Bình thường mà có thể tổ chức được một hôn lễ như vậy sao? Cái khác không nói nhưng riêng tiền rượu cũng đã hơn 100 vạn rồi đấy.”
Làm lúc trước cô còn khinh Trình Dương nhà nghèo, không nghĩ tới là người ta là sơn không lộ thuỷ, không muốn phô trương thanh thế mà thôi.
Hàn Kiều cười cười nói: “Rượu kia đều là người khác đưa tới.”
Tào Nghệ Chi có chút nghi hoặc nói: “Người khác đưa tới? Ai đưa?”
“Ông chủ của Thủy thiên nhất y đưa tới.” Hàn Kiều nói.
Tào Nghệ Chi cau mày rồi có chút khó hiểu nói: “Trình gia có tiền như vậy thì sao họ lại không đưa thêm tiền sính lễ chứ?”
Hàn Kiều cười cười nói: “Tiền sính lễ cũng đã không ít.”
Hàn Kiều thầm nghĩ: Đầu bếp của hôn lễ, rượu của hôn lễ, đồ ăn của hôn lễ đều là Trình Chu ra tay, ngoài tiền sính lễ ra thì còn có 3 lễ vật mà mẹ Trình chuẩn bị riêng nữa.
Anh trai của Trình Dương càng ngày càng không đơn giản như cô đã từng nghĩ nữa, đông đảo khách mời hôm nay hẳn cũng là vì anh trai của Trình Dương mà đến.

Vậy thì mấy lời trên mạng nói Trình Chu là vị quét rác tăng có lẽ đúng sự thật rồi.
……
Đường Ba xuống xe rồi ngạo nghễ nói: “Mẹ, là nơi này sao?”
Mẹ Đường gật đầu nói: “Chắc vậy.”
Đường Ba tỏ vẻ khinh thường mà nói: “Mẹ, cũng chỉ là bà con xa thôi mà mẹ cứ lôi con tới làm gì chứ? Hiện nay con rất bận đấy, mà bây giờ người ta phải trả tiền để con tới dự đám cưới mà con còn chưa đi nữa kìa.”
Mẹ Đường đắc ý nói: “Đúng vậy, là con trai của mẹ có tiền đồ nhất mà.

Mẹ muốn cho bọn họ lác mắt chứ ra sao?”
Đường Ba nhìn về phía bãi đậu xe nói: “Sao một cái huyện nhỏ bằng cái lỗ mũi như này mà lại có rất nhiều siêu xe tới đậu là sao? Mà còn là biển từ tỉnh khác tới nữa chứ?”
“Cũng lạ thật, sao lại có nhiều siêu xe như vậy chứ?” Mẹ Đường tuỳ ý nói nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Đường Ba và mẹ Đường cũng tiến vào sảnh nhà hàng rồi bước qua bàn đăng ký.
“Đường Ba, 8.800 tệ.” Thang Ba kiêu ngạo ném một bao lì xì đỏ ra bàn rồi hếch mặt lên nói.
“Được.” Lý Duệ Đình bình tĩnh ghi vào sổ đăng ký.
Phong lì xì 8.800 tệ sao? Cũng không ít, nhưng Đường Ba mà tới sớm một chút thì Lý Duệ Đình cũng sẽ cảm thấy kinh ngạc và cảm thán rằng Đường Ba hào phóng lắm đây.

Nhưng hôm nay người có tiền tới tặng lễ cũng quá nhiều, mà khách tới còn tặng thêm túi hiệu, đồ trang điểm, đồ trang sức, … cũng nhiều.

Cô cũng chai lỳ luôn rồi.

Phong bao 8.800 tệ thật ra cũng không tính là có cái gì nhiều nhặn cả.
Không nhìn thấy vẻ kinh ngạc tới giật mình hâm mộ của Lý Duệ Đình nên Đường Ba cũng theo bản năng mà nhăn mày.
Lúc này Đường Ba mới nhìn lại số tiền mừng ghi trong quyển đăng ký thì hắn cũng giật mình rồi giật luôn quyển sổ lên mà nhìn tới nhìn lui vài lần.
“8 vạn 8? 10 vạn? Là ai đã đưa?” Đường Ba kinh ngạc hô lên.
Đường Ba cau mày thầm nghĩ: Vậy mà lại có nhiều kẻ coi tiền như rác tới vậy sao? Chắn chắn là viết lung tung hoặc viết thêm 1 hoặc 2 con số 0 vào rồi.
Lý Duệ Đình nhăn mày nói: “Là vị khách khác tới mừng hôn lễ.

Mọi người cũng tới đông đủ rồi.

Hai người mau vào đi.”
Đường Ba nhìn Lý Duệ Đình thầm nghĩ: Đồ ngu, cô ta còn không nhìn ra hắn là Dị năng giả sao? Cô ta còn dám qua loa có lệ với hắn nữa.
Xuất sư bất lợi nên Đường Ba cũng đành phải thả quyển sổ đăng ký xuống rồi bực mình bước vào sảnh lễ đường.
Vừa tiến vào sảnh lễ đường thì Đường Ba còn cho là hắn đi nhầm địa phương mà quay qua hỏi mẹ Đường: “Mẹ, có phải nơi này không vậy?”
Mẹ Đường gật đầu nói: “Đúng mà.”
Đường Ba cau mày nói: “Không phải nhà họ nói là muốn làm đơn giản sao? Sao lại biến thành như vậy chứ?”
Trong khu vực trung tâm của lễ đường có chất một đống 888 chai Thuỷ thiên nhất y, bên cạnh có quầy buffet, ngoài ra còn có đủ loại hải sản quý hiếm, điểm tâm tinh xào ….

Cái gì cũng có.
Cha Hàn đi ra với khuôn mặt tươi cười mà nói: “Tiểu Ba, cháu đến rồi đấy à? Hôn lễ của em họ cháu cũng sắp bắt đầu rồi đấy.

À, có Viên Tụng cũng đang ở đây nên cũng có nhiều cô gái muốn lên xin chữ ký.

Cháu có muốn không thì chú lên lấy một tờ cho cháu nhé.”
Thang Ba cau mày không vui thầm nghĩ: Minh tinh thì sao chứ? Người bình thường lại muốn so sánh với Dị năng giả sao? Thời đại sau này đã chú định Dị năng giả là thế lực đứng đầu thiên hạ.

Hắn còn lâu mới thèm chữ ký của Viên Tụng đấy.
“Hôn lễ còn chưa bắt đầu đâu.

Nhưng mà hai người cũng có thể lấy điểm tâm để lót dạ trước cũng được.

Bên này còn nhiều vệc bên chú đi xem đã.

Hai mẹ con cứ tuỳ tiện nhé.” Cha Hàn nói.
Mẹ Đường gật đầu nói: “Vâng.”
Đường Ba nhìn thấy Trình Dương thì đi qua rồi đưa tay lên nói: “Là Trình Dương phải không? Chúc mừng.”
Thang Ba hung hăng nắm chặt tay Trình Dương rồi lắc lắc.
Trình Dương nhìn thấy người xa lạ trước mắt này thì theo bản năng mà nhíu mày lại rồi khách khí mà nói: “Xin chào.”
Cảm nhận được một luồng dao động ma lực thì Phong Ngữ cũng theo bản năng mà nhìn về hướng Đường Ba, trong mắt cũng ánh ra một tia lạnh lẽo.
Đàm Thiếu Thiên nhìn qua Phong Ngữ hỏi: “Phong Ngữ, làm sao vậy?”
Phong Ngữ: “Lúc nãy, cái người kia bắt tay với anh Trình Dương đã thi triển dị năng, nhưng mà quá yếu nên anh Trình Dương cũng chưa phát hiện ra.”
Đàm Thiếu Thiên: “……” Quá yếu? Lại còn không phát hiện ra?
Phó Huy nghiêng đầu qua nhìn rồi báo cáo: “Là một Dị năng giả hệ lực lượng thôi, vừa rồi người kia đang muốn ra oai phủ đầu với Trình Dương, nhưng mà không thành công.”
Annie đang ăn điểm tâm rồi không dậy nổi hứng thú nói: “Dị năng giả này cũng quá yếu nên không dễ dàng nhận ra, nhưng mà sao hắn ta lại tới đây chứ?”
Phó Huy cau mày nói: “Có thể là hắn ta thiếu đánh.”
Annie gật đầu rồi “Ồ” một tiếng.
Một nhân viên phụ trách trang trí hiện trường hôn lễ nói với người bên cạnh: “Tôi vừa mới phát hiện một luồng dao động ma lực, là cấp F, hẳn là vừa mới thức tỉnh.”
“Bình thường.”
Người của cục điều tra dị năng cũng vì chuẩn bị cho buổi hôn lễ này mà họ cũng đã điều tra hết một lượt khách mời có mặt ở đây.

Đường Ba cũng nằm trong phạm vi điều tra.
Đường Ba là họ hàng xa với Hàn gia, là một Dị năng giả hệ lực lượng và cũng rất bình thường.

Người này sau khi thức tỉnh dị năng thì bắt đầu sống buông thả, thường thích vật tay với người khác và vênh váo xỉ vả đối thủ.
Vừa rồi hình như Đường Ba mới ra oai phủ đầu với Trình Dương nhưng không biết vì sao mà Trình Dương lại không có phản ứng gì.
Trình Dương này tuy không phải là Dị năng giả nhưng mà Trình Chu cũng đã sớm vận chuyển thịt Giác Trư ở dị giới và hạt hướng dương biến dị đến cho gia đình ăn nên Dị năng giả hệ lực lượng kia căn bản là gây không ra ảnh hưởng gì với Trình Dương cả.

Dù sao thì Dị năng giả cấp thấp như thế này thì cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một tí thôi, nên so sức lực thì cũng chưa biết ai thua ai thắng đâu.
……
Cha Hàn và mẹ Hàn đang đứng ở sảnh nhiệt tình chào đón khách.

Cha mẹ Trình đã nói là muốn làm hôn lễ đơn giản thôi nên họ cũng không nghĩ cái đơn giản của cha mẹ Trình nó lại là cái dạng này.
Tuy tổ chức như vậy có chút phô trương nhưng mà cha Hàn lại cảm thấy nở mày nở mặt.
Mẹ Đường nhìn thấy cha mẹ Hàn đang xuân phong đắc ý như vậy thì bà lại thấy khó chịu.
Mẹ Đường muốn đến đây là để khoe khoang, không nghĩ tới là vừa đặt chân tới đây thì mọi việc lại khác những gì mà bà nghĩ rất nhiều.
Đàm Thiếu Thiên đi ngang qua người Đường Ba làm chân Đường Ba tự dưng tê rần, rồi té lăn quay ra mặt đất.

Đường Ba bị té cũng làm khách trong buổi tiệc chú ý tới.
“Sao lại té sấp như vậy chứ? Trượt chân sao?”
“Bất cẩn quá vậy?”
“Cũng may là không làm đổ cái gì.”
“….”
Đoạn Lỗi đang ngồi ăn điểm tâm thì ngẩng lên nói: “Thằng nhóc Đàm Thiếu Thiên cũng rất biết bênh người nhà đấy.”
Tiêu Hồng Kiệt cười cười nói: “Tên kia cũng quá ngu xuẩn, đáng.”
Đoạn Lỗi: “Ông có phát hiện là thấy mấy nguyên liệu nấu ăn hôm nay đều có dao động ma lực không?”
Tiêu Hồng Kiệt: “Giờ ông mới phát hiện ra sao?”
Đồ ăn có ma lực trước tới giờ vẫn luôn là thứ khả ngộ bất khả cầu, rất hiếm đấy, vậy mà trong hôn lễ này hắn cũng nhìn thấy đủ thể loại, đúng là lợi hại.
……
Cha Hàn nhìn Đường Ba bị té ngã thì cũng vội vàng đi qua hỏi thăm: “Tiểu Ba, cháu làm sao vậy?”
Đường Ba có chút xấu hổ nói: “Không có việc gì, chân bị tê thôi.”
Cha Hàn nhìn Đường Ba rồi có chút đồng tình nói: “Cháu còn trẻ sao lại thiếu rèn luyện như vậy chứ? Đứng thôi mà cũng bị tê chân là sao?”
Cha Hàn thầm nghĩ: Dị năng giả thì sao chứ? Đi trên đất bằng còn bị té, hình như Dị năng giả cũng không ghê gớm như lời đồn.
Đường Ba đen mặt rồi bực mình, giờ thì hắn cũng không còn hứng thú muốn tiết lộ với khách khứa ở đây biết mình là Dị năng giả nữa.
Cha Hàn nghiêng cổ qua rồi thần thần bí bí nói: “Cháu ngoại à, hình như cháu hơi yếu thì phải.

Dù sao thì cũng là người một nhà nên chú mới nói cho cháu đấy nhé, hàu sống ở nơi này có tác dụng bổ thận đấy, tí nữa cháu ăn nhiều hơn một chút đi.”
Thang Ba xấu hổ nói: “Không cần.”
Cha Hàn cho Thang Ba một cái nhìn kiểu: Thân thể là tài sản của mình, phải chăm sóc thật tốt rồi bước đi.
Mẹ Đường nhìn Đường Ba nói: “Làm sao vậy? Đã là Dị năng giả rồi sao lại không đứng vững được vậy?”
Thang Ba cau mày, lúc nãy hắn mới cảm nhận được một dòng điện giật qua người, không lẽ có Dị năng giả trong bóng tối tính sổ với hắn.

Nhưng sao họ lại muốn ám toán hắn chứ?
Lâm Đình nhìn chỉ số dị năng trên màn hình mà cau mày, là cấp S, vừa rồi là Đàm Thiếu Thiên đã ra tay với Đường Ba đấy à? Là đang tính sổ giúp Trình Dương sao?
Đàm Thiếu Thiên ở cục dị năng cục tiến hành thí nghiệm thì hắn vẫn ém lại một phần nên máy trinh trắc chỉ thể hiện ở cấp A.
……
Khách khứa tập trung ở giữa sân giao lưu rất sôi nổi.
Đường Ba thức tỉnh dị năng thì vẫn luôn hưởng thụ những đãi ngộ chúng tinh phủng nguyệt nên hiện tại hắn nhìn thấy mọi người làm lơ nên hắn cũng rất khó chịu.
Đường Ba đi sang bàn bên cạnh bực mình nên lấy vài miếng điểm tâm nhét vào miệng.
“Điểm tâm này …” Thang Ba cau mày có chút nghi hoặc.
Mẹ Đường nhìn Đường Ba hỏi: “Làm sao vậy?”
Đường Ba có chút nghi hoặc nói: “Đồ ăn này có tác dụng ổn định dị năng.”
Mẹ Đường cũng có chút ngoài ý muốn mà nói: “Phải không? Là nguyên liệu nấu ăn có vấn đề hay là đầu bếp có vấn đề? Đi ra sau bếp nhìn xem.”
Đường Ba đi đến cửa phòng bếp rồi nhìn cái người đang đứng ở trong phòng bếp thì ngay lập tức ngây ngẩn cả người thốt lên: “Sao có thể?”
Mẹ Đường nhìn thấy Đường Ba biểu tình như đang khiếp sợ thì mê mang hỏi: “Con trai, con sao vậy?”
Đường Ba lắc đầu cũng hoang mang nói: “Không có gì, đi thôi mẹ.”
Mẹ Đường: “Rốt cuộc là làm sao vậy?”
“Dị năng giả thức tỉnh dị năng trù nghệ, hội trưởng hiệp hội ẩm thực quốc gia là đầu bếp chính cho tiệc cưới của Trình Dương.” Đường Ba có chút khó có thể tin nói.
Mẹ Đường có chút nghi hoặc nói: “Người đang nấu ăn kia cũng là Dị năng giả sao?”
Đường Ba gật đầu nói: “Đúng vậy, cũng không biết Trình gia đã dùng cách nào mà mời được người này đến chứ?”
Đường Ba bỗng nhiên nhớ tới những khuôn mặt có chút quen mắt ở giữa sảnh, hình như là thành niên của hiệp hội dị năng thủ đô.
Vì Đường Ba cũng thức tỉnh dị năng nên hắn cũng muốn nhận thức các Dị năng giả nổi bật khác.

Cha mẹ hắn cũng chỉ biết là hắn thức tỉnh dị năng thôi, nhưng mà Đường Ba đã gia nhập một hiệp hội Dị năng giả, và cũng biết dị năng của hắn chỉ là một loại dị năng đại chúng, cấp bậc tương đối thấp.
Hoàng Văn Bân cũng là một trong những mục tiêu trọng điểm của hắn, theo Đường Ba được biết thì những đồ mà Hoàng Văn Bân nấu ra có thể giúp gia tăng dị năng, nên dị năng này cũng tương đối trân quý, hoàn toàn khác với Dị năng giả hệ lực lượng như hắn.
Hơn nữa thì Hoàng Văn Bân cũng rất khó mời, chỉ có những Dị năng giả xuất sắc hoặc những nhân vật nổi tiếng trong xã hội mới có thể mời được ông ta.
Đường Ba cũng không nghĩ tới là hắn có thể ở đám cưới của Hàn Kiều mà gặp được vị Hoàng hội trưởng cực kỳ nổi tiếng này.

Đường Ba cũng tự hỏi là hắn có đang nằm mơ không? Trình Dương và Hàn Kiều có tài đức gì mà có thể mời người này tới chứ?
Enh chap 104
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng