Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Nháy mắt mà đã 10 ngày trôi qua, trong khoảng thời gian 10 ngày này thì Trình Chu cũng đang điên cuồng hấp thu kiến thức về luyện dược như một miếng bọt biển.
Sau vài ngày thì Trình Chu cũng đã học được tất cả các nguyên tắc và nguyên lý về thuật luyện dược của dị giới, hắn cũng thành thạo nắm giữ mấy chục loại linh dược khác nhau.

Cuối cùng thì Trình Chu cũng không còn là dân ngoài nghề nữa rồi.
Hiện tại thì hứng thú với các loại linh dược của Trình Chu vẫn vô cùng cao nhưng hắn lại không có đủ linh thảo để tận hứng.
Trình Chu cau mày cũng có chút phiền muộn mà nói: “Sao tài liệu lại dùng nhanh như vậy chứ? Phiền quá.”
Tài liệu đã dùng hết nên Mạc Lạc cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Không hiểu tại sao mà tinh lực của Trình Chu có thể tốt tới mức như vậy được cơ chứ? Mấy ngày nay, hầu như tên này là không ngủ không nghỉ, Trình Chu làm chủ mà còn không nghỉ ngơi thì Mạc Lạc là công nhân thì cũng chỉ đành liều mình bồi quân tử mà không ngủ không nghỉ theo mấy ngày liên tục.
May mắn thay, mấy ngày trước thì Phong Ngữ cũng đã mang Annie tới đây thăm ban.
Thời điểm Annie tới thì Mạc Lạc cũng đã rã rời rã hết cả người rồi nên cũng thuận thiện mà bổ sung năng lượng luôn.
Do bị ảnh hưởng cố hữu ở Tinh Linh thế giới nên Mạc Lạc cũng rất mâu thuẫn với Đoạ ma giả, nhưng mà mấy lần được bổ sung tinh lục như vậy thì Mạc Lạc cũng đã thay đổi thái độ của bản thân đối với Đoạ ma giả ít nhiều rồi.
Sau khi bị ánh sáng màu trắng bao quanh người thì Mạc Lạc có cảm giác như thân thể đang bồng bênh êm ái như đang nằm trên những đám mây, cả thân thể mệt mỏi như được bổ sung thêm một nguồn năng lượng mới mà kích thích tất cả các tế bào, toàn thân thư thái rất dễ chịu.
Mạc Lạc thầm nghĩ: Đọa ma giả cũng không hề vô dụng và xấu xa một tí nào cả, nếu như bản thân hắn mà luôn đắm chìm trong nghiên cứu mà có một người như Annie ở bên cạnh bổ sung tinh lực thì cũng quá tuyệt vời rồi.
Trình Chu cũng nghịch với mấy cái lọ linh dược ở trong tay rồi thì thầm: “Không cẩn thận lại làm ra một đống linh dược rồi.”
Mạc Lạc cười cười rất có ý thức mà nói lời tán thưởng: “Đều là do Trình thiếu lợi hại.”
Mạc Lạc cũng có chút hổ thẹn, mấy ngày nay tuy là hắn vẫn luôn chỉ Trình Chu luyện dược nhưng mà số lượng linh dược mà Trình Chu có thể luyện chế ra cũng đã vượt qua hắn rất xa rồi, hơn nữa thì phẩm chất linh dược mà Trình Chu luyện ra còn cao hơn hắn nữa.
Luyện dược sư muốn luyện chế linh dược thì đều dựa vào việc quen tay hay việc mà nâng cao tỷ lệ luyện chế thành công và cũng như là nâng cấp phẩm cấp của linh dược.
Mà Trình Chu thì lại hoàn toàn không giống vậy, 10 ngày trước hắn ta còn không biết một tí gì về thuật luyện dược, đến chữ còn đọc không hiểu, vậy mà chỉ sau 10 ngày thì số lượng linh dược mà Trình Chu luyện ra cũng đã vượt xa hắn rồi.

Có một học đồ mà cứ như Trình Chu thì người làm giáo viên chỉ dạy như hắn cũng rất là áp lực đấy.
Mạc Lạc cũng từng nghe ông nội mình nhắc qua là nếu một người trời sinh đã có tư chất thì cho dù là học tập luyện dược hay là học tập luyện khí cũng rất dễ dàng, hơn nữa tốc độ học tập cũng vô cùng nhanh.
Mấy chục năm sống trên cuộc đời thì Mạc Lạc cũng chưa từng nhìn thấy ai như vậy, không nghĩ tới lúc gặp hiểm cảnh lại phát hiện ra một người.
Trình Chu lắc lắc một phần linh dược rồi hỏi: “Linh dược này có tác dụng gì?”
Xuyên suốt 10 ngày qua thì Trình Chu cũng chỉ lo học tập phương pháp luyện dược với Mạc Lạc chứ cũng chẳng quan tâm tới tác dụng của mấy loại linh dược mà mình làm ra.
Mạc Lạc: “Linh dược này là một loại linh dược phụ trợ, nếu dùng đơn độc thì cũng chẳng có tác dụng gì, nhưng mà khi phối hợp nó với một loại linh dược khác thì nó có thể đề cao tác dụng.

Phụ trợ linh dược này thường được dùng vào việc đánh sâu vào cảnh giới nên cũng cần phải phối hợp với các loại linh dược khác nhau, ví dụ như khi sử dụng linh dược cấp bậc Bạch ngân mà kết hợp với loại linh dược phụ trợ này thì có thể nâng cao khả năng cho Thanh đồng kỵ sĩ đánh sâu vào quá trình thăng cấp lên Bạch ngân kỵ sĩ chẳng hạn.”
Trình Chu gật đầu nói: “Thì ra là thế.”
“Vậy còn cái này?” Trình Chu dò hỏi.
Mạc Lạc giải thích: “Cái này là linh dược có tác dụng trong việc thuần thú, không sử dụng cho con người mà là dùng trên người ma thú, rất nhiều quý tộc có thói quen thuần dưỡng ma thú, nhưng mà ma thú thì tính tình cũng rất kiêu ngạo và khó thuần phục nên nếu cho mấy con ma thú đó ăn linh dược này thì sẽ làm cho nó giảm cảnh giác và quá trình thuần dưỡng cũng dễ hơn rất nhiều.
“Còn cái này?” Trình Chu hỏi.
Mạc Lạc: “Thiên mẫn linh dược, linh dược này có tác dụng đề cao khả năng lĩnh ngộ của kỵ sĩ, nếu kỵ sĩ mà gặp một vấn đề nào đó khó giải quyết thì uống loại linh dược này cũng giúp giải quyết vấn đề dễ dàng hơn.”
Trình Chu liên tục hỏi tác dụng của hơn mười mấy loại linh dược khác nhau, Mạc Lạc cũng từng loại từng loại mà nói rõ tác dụng cho Trình Chu.
Mạc Lạc cười cười nói: “Thật ra là có một loại thiết bị giúp kiểm tra tác dụng của linh dược đấy, chỉ cần đem linh dược đặt vào trong cái thiết bị đó thì công dụng và tên của loại linh dược đó cũng nhanh chóng xuất hiện.

Thiết bị này cũng không đắt, chỉ có hơn 9.000 đồng vàng thôi.

Nhưng nếu Trình thiếu không tính mua thì tôi cũng biết một nơi có rất nhiều đấy, trong phòng thí nghiệm của Eugene cũng có mấy cái lận.

Trình thiếu suy nghĩ thử xem có nên đến đó một lần không?”
Trình Chu: “……” Tên Mạc Lạc chết tiệt này vẫn luôn tận dụng thời cơ để kích cho hắn đi đánh cắp tài sản của Eugene là thế nào nhỉ?
Hiệu suất làm việc của Trình Chu và Mạc Lạc cũng rất kinh người, sau 10 ngày thì cũng đã luyện chế ra hơn 1.000 phần linh dược.
Trình Chu cũng cảm thấy hình như ông ngoại hắn cũng khá có hứng thú với mấy loại linh dược này nên hắn cũng tặng Dịch Thành Giang một phần để ông giữ lại làm nghiên cứu.
Cha Trình, mẹ Trình, cha Đàm, mẹ Đàm, Trình Dương và Hàn Kiều đều tu luyện đấu khí nên Trình Chu cũng để lại 6 phần linh dược chia đều cho 6 người để làm tài liệu tu luyện.
Trong số linh dược mới luyện chế này thì cũng có một vài loại không thể bảo quản lâu dài được, cũng có một vài loại không thích hợp cho người ở hiện thế sử dụng nên Trình Chu cũng nghĩ một chút rồi đưa số linh dược đó đến dị giới bán ra ngoài.
……
Sau khi phân phối linh dược xong xuôi cho mọi người thì Trình Chu mang một phần truyền tống đến Tinh Linh thế giới.
Cái chuyện Trình Chu xâm nhập vào thành chủ phủ cũng không phải chỉ mới 1 lần nên lần này hắn cũng cứ tự nhiên mà tới lui đi lại.
Michael nhìn thấy Trình Chu cũng rất nhiệt tình nói: “Các hạ tới rồi.”
Ban đầu thì Michael cũng có chút kiêng kị đối với Trình Chu nhưng mà sau vài lần tiếp xúc thì Michael đã coi Trình Chu thành thần tài luôn rồi.
Mấy ngày nay thì Michael cũng đã giao đấu mấy hiệp với đám cáo già tiểu quý tộc kia rồi, nhưng mà đám đó tâm nhãn cũng quá nhiều, luôn cảm thấy mình chịu thiệt thòi so với Michael lại còn đòi hỏi quá nhiều nên Michael vẫn cảm thấy hợp tác với Trình Chu cũng khá vừa ý.
Lúc bắt đầu hợp tác với Đoạ ma giả thì Michael kỳ thật cũng khá là lo lắng, nhưng mà sau vài lần hợp tác thì bây giờ đối mặt với Trình Chu thì Michael cũng đã thả lỏng hơn rất nhiều.
“Tâm tình của bá tước đại nhân hiện tại nhìn cũng không tồi nha.” Trình Chu nói.
Michael cười cười nói: “Sự vụ trong thành chủ phủ cũng miễn cưỡng đi vào quỹ đạo rồi.”
Lúc vừa mới tiếp nhận đảo San Hô cũng có rất nhiều vấn đề phức tạp khiến Michael rất phiền, nhưng mà sau khi lấy được số tài nguyên bên trong mấy cái rương huyết mạch luyện khí kia thì Michael cũng dễ thở hơn rất nhiều, sự vụ cũng có thể dễ dàng giải quyết nên gần đây tâm tình của Michael cũng khá thả lỏng.
Trình Chu tìm ghế dựa rồi ngồi xuống sau đó thản nhiên nói: “Lần này tôi tới là muốn nhờ thành chủ đại nhân giúp tôi một việc.”
Michael có chút tò mò nói: “Chuyện gì?”
Trình Chu mở một cái hộp đựng linh dược ra rồi nói: “Số linh dược này cần nhờ thành chủ đại nhân hỗ trợ xử lý.”
Chiếc hộp đựng linh dược mà Trình Chu mang tới cũng có mấy trăm phần linh dược khác nhau nên nếu có thể bán hết số này thì tất nhiên là cũng có thể thu được một khoản lớn.
Michael cũng có chút sửng sốt khi nhìn thấy đồ vật bên trong chiếc hộp.

Lúc trước thì hắn cũng đã nghĩ là bản thân sẽ đề cập qua việc hợp tác buôn bán linh dược với Trình Chu, không nghĩ tới là nó lại tới nhanh như vậy.
Đảo San Hô thừa thãi Huyết san hô linh dược, nhưng mà các loại linh dược khác thì phải đi nhập về hoặc là phải nhờ luyện dược sư hỗ trợ chứ hoàn toàn không hề có sẵn.

Mấy trăm phần này nhìn thì cũng nhiều nhưng muốn bán ra thì lại rất dễ dàng.
Michael lấy một lọ linh dược ra kiểm tra rồi nói: “Đây là Tuyết mộc linh dược? Chẳng lẽ là Mạc Lạc luyện chế?”
Trình Chu chống cằm nói: “Tại sao thành chủ lại cho là Mạc Lạc chứ? Tôi không thể luyện chế được sao?”
Michael cũng bật cười chỉ nghĩ Trình Chu đang nói giỡn chứ hắn cũng không quá coi trọng lời này.

Trước Trình Chu còn không nhìn được văn tự trong sách luyện dược thì thời gian ngắn như vậy sao có thể luyện chế thành công chứ?
Nhìn biểu tình của Michael thì Trình Chu cũng không phí lời giải thích.
Michael kiểm tra số linh dược này một chút rồi nói: “Muốn tiêu thụ số linh dược này cũng khá dễ, bán không thành vấn đề.

Các hạ muốn đổi thành cái gì? Kim tệ hết sao?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không cần đồng vàng, toàn bộ đổi thành linh thảo đi.

Thành chủ cũng tuỳ ý xử lý.”
Thời điểm hiện tại thì Trình Chu đang rất có hứng thú với luyện dược nhưng mà linh thảo lại thiếu nghiêm trọng nên lâu lâu hắn cũng bị đứt nguồn cảm hứng.
Michael gật đầu nói: “Được.

À có một chuyện này nữa, trong số hạt giống mà các hạ mang tới lần trước đã có Tinh Linh trùng mới ra đời rồi.”
Trình Chu có chút vui vẻ nói: “Thật sao? Nhanh như vậy?”
Michael gật đầu nói: “Hình như con Tinh Linh trùng này cũng không phải là do tự giống cây trồng đó dựng dục ra.

Đây là do con dị hình trùng biến thành.”
Trình Chu cũng không quá xa lạ với dị hình trùng, Bàn Kiều Thuý Điệp - Kiều Kiều cũng là do dị hình trùng biến thành.

Dạ U cũng đã nói là dị hình trùng cũng rất hiếm có, nên Trình Chu cũng không nghĩ là sớm như vậy mà đã gặp được con thứ 2 rồi.

Hiện tại thì Trình Chu đang hoài nghi hình như dị hình trùng hơi thiên vị với thực vật của hiện thế rồi thì phải.
Số hạt giống mà Trình Chu mang tới đây thì Micahel đã phân phát cho thân tín đi gieo trồng ở khắp nơi cũng khá nhiều.

Hơn nữa thì công tác chuẩn bị để gieo trồng giống cây mới cũng đơn giản hơn những gì mà hắn nghĩ.
Vốn dĩ thì dân chúng ở đảo San Hô đã rất quen thuộc với những phương pháp gieo trồng cố hữu từ xưa đến nay của mình rồi, thời điểm ban đầu thì bọn họ cũng khá bài xích với phương pháp gieo trồng mới mà Trình Chu giao cho dân chúng.
Nhưng trước đó Hebron cũng làm ra những việc rất quá đáng, vì hắn ta không thu được thêm thuế nên hộ dân nào mà có hạt giống là hắn cũng hốt đi sạch sẽ.

Thời điểm mà Michael tiếp nhận đảo San Hô thì số hạt giống đó cũng đã bị bán hết và đổi thành kim tệ rồi.
Cửa hàng cũng có bán hạt giống nhưng mà giá cả cũng quá cao.
Thuận thế mà làm nên Michael cũng nhanh tay đẩy ra kế hoạch trồng trọt kiểu mới, cung cấp hàng loạt trợ cấp mới cho người dám thực hành kế hoạch mới này.

Mà nghe nói có giống cây miễn phí nên dân chúng cũng đành phải cắn răng chọn sự can đảm hơn mà tới đăng ký tiếp nhận nhiệm vụ và bọn họ cũng tiếp nhận sự giám sát để trồng trọt cũng như thay đổi.
Michael: “Tôi đã nói người chuyển con Tinh Linh trùng kia vào hoa viên của thành chủ phủ rồi, các hạ cũng nhanh tới xem đi.”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được.

Tới xem coi là loại Tinh Linh trùng nào?”
Trình Chu vừa mới đặt chân tới hoa viên của thành chủ phủ thì hắn cũng trực tiếp cạn lời.
Lần trước thì Trình Chu cũng đã tham quan hoa viên mà Hebron đã trồng rồi.

Cái hoa viên sặc sỡ sắc màu đấy mới đúng là dáng vẻ của một hoa viên mà thành chủ phủ nên có.

Hiện tại nhìn thấy cái đống cây bắt ruồi cuồn cuộn ở hoa viên làm Trình Chu có chút cay mắt.
Một người đắc đạo gà chó lên trời, cây bắt ruồi trung Tinh Linh kia hiện tại cũng thành bá chủ một vùng của đảo San Hô nên nó cũng rất ngang ngược mà xâm chiếm toàn bộ hoa viên của thành chủ phủ.
Lúc Michael tiếp nhận đảo San Hô thì trong tay cũng có 3 con thượng Tinh Linh, nhưng mà Micahel và cây bắt ruồi Tinh Linh rốt cuộc cũng có tình nghĩa cùng nhau vượt qua hoạn nạn và khó khăn nên con cây bắt ruồi Tinh Linh vẫn có đãi ngộ rất tốt.
Trình Chu cũng nhanh chóng nhìn thấy con Tinh Linh trùng mới cũng cây bản mạng của nó.

Đó là một con sâu màu trắng mập mạp nhìn rất giống trái bắp.
“Không ngờ lại là bắp trùng.” Trình Chu nói.
Michael nhìn Trình Chu nói: “Giống cây này có thể ăn sao?”
Trình Chu cười cười nói: “Tất nhiên là có thể rồi, giống bắp này có thể làm ra rất nhiều loại đồ ăn, thành chủ đại nhân nếu có hứng thú muốn thử thì chỉ cần vặt mấy trái rồi bỏ vào nồi nước luộc lên, sau đó bóc vỏ bắp ra là có thể thưởng thức rồi.”
Trình Chu thầm nghĩ: Bắp trùng tất nhiên là không giống các loại Tinh Linh trùng khác rồi, bắp là giống cao sản đấy, cũng là một loại lương thực có thể dùng làm bữa ăn chính.

Nếu hắn có thể bồi dưỡng ra một con Tinh Linh bắp có giai vị cao hơn thì có thể mang đến hiện thế để thay thế cho các giống bắp cao sản ở hiện thế.
Michael cũng sai người đem hơn chục trái bắp đi luộc rồi tìm mấy người trong thành chủ phủ ra ăn thử.

Sau khi ăn thử thì mấy người đó cũng khen ngợi không dứt lời.
Nghe được vậy thì Michael cũng rất kích động, có đồ ăn mới thì cũng có thể làm mấy tiểu quý tộc kia hứng thú, hương vị không tồi nên chắc chắn có thể bán được với giá rất cao.
Sau khi thương lượng thì Trình Chu và Michael cũng đạt thành hiệp nghị, số bắp đầu tiên thu hoạch được thì Trình Chu lấy ½ còn lại cho Michael tự mình xử lý.
End chap 133
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng