Hai Giới Trùm Làm Ruộng



Ba ngày sau.
Số linh dược mà Trình Chu mang tới đã bị Michael bán hơn một nửa rồi, Michael cũng nhanh chóng dùng số tiền đó mà gom một đám linh dược giúp Trình Chu.
Michael đưa rương linh thảo ra nói: “Tạm thời tôi chỉ có thể thu gom được chừng này thôi, số còn lại thì cần có thời gian để chuẩn bị.”
Trình Chu gật đầu nói: “Tạm thời vậy cũng ổn rồi.

Lần sau tôi lại tới lấy nữa.”
Michael không khỏi tò mò nên cũng mở miệng dò hỏi: “Các hạ biết ngài Armitage Zoe không?”
Trình Chu nhướn mày nói: “Armitage Zoe? Là ai?”
Trình Chu đột nhiên có trực giác cảm thấy người mà Michael đang nói đến có quan hệ với Dạ U.

Cũng may là lần này Annie có việc cần nhờ Dạ U giúp đỡ nên hắn cũng không mang Dạ U tới đây.

Trình Chu cảm thấy cũng khá may mắn nên hắn phải tận dụng cơ hội này để hiểu rõ mới được.
Michael cũng đánh giá biểu tình trên mặt của Trình Chu thì cũng có chút ngoài ý muốn, nguyên bản là Michael còn cho Trình Chu phải quen biết với Zoe chứ? Sao nhìn cái biểu tình này lại khác với những gì hắn nghĩ vậy nhỉ?
Michael chậm rãi nói: “Armitage Zoe là một nhân vật cấm kỵ.

Cậu ấy là con trai của Hoàng Kim đảo - đảo chủ Armitage Perry, Zoe cũng đã từng là thiếu niên thiên tài của Hoàng Kim đảo.

Từ nhỏ đã lớn lên với muôn vàn sủng ái, mới 12 tuổi mà đã trở thành Bạch ngân kỵ sĩ.

Lúc ấy cũng có rất nhiều người đã cảm thấy cậu ấy là người có thể trở thành Hoàng kim kỵ sĩ và dẫn dắt Hoàng Kim đảo lên một đỉnh cao mới.”
Trình Chu gật đầu nói: “Sau đó thì sao?”
Michael lắc đầu rồi thở dài nói: “Sau đó thì đúng là thiên đố anh tài.

Cậu ấy đã trở thành Đọa ma giả.”
Trình Chu có chút khó hiểu nói: “Sao tôi lại nhớ người đã tu luyện đấu khí thì rất khó có thể thức tỉnh thành Đoạ ma giả mà đúng không?”
Tất cả quý tộc đều chọn tu luyện đấu khí, nên cũng không có quý tộc nào thức tỉnh thành Đoạ ma giả cả.

Nếu như mà quý tộc bị thức tỉnh thành Đoạ ma giả thì chỉ cần thủ tiêu đi là được rồi.

Còn đã tu luyện tới Bạch ngân kỵ sĩ thì khả năng có thể thức tỉnh thành Đoạ ma giả cũng là vô cùng thấp.
Michael gật đầu nói: “Đúng là như vậy, nhưng năm Zoe lên 12 tuổi thì đấu khí đều đã bị tiêu tán.”
Đột nhiên tim Trình Chu cũng trầm xuống rồi dò hỏi: “Đấu khí tiêu tán? Vì cái gì chứ?”
Michael thở dài cũng có chút thổn thức nói: “Tôi cũng không biết lý do, hẳn là trúng hội linh tán.

Một thế hệ thiên tài như vậy mà cứ thế ngã xuống, chuyện này cũng chọc không ít người phải tiếc hận.”
Trình Chu nắm chặt tay lại rồi sắc mặt rất khó coi mà hỏi: “Biết là ai ra tay không?”
Michael lắc đầu nói: “Không biết.

Lúc đó, có lẽ hào quang của Zoe quá mạnh nên đã cản đường của rất nhiều người khác, hoặc là cũng có thể cậu ấy đã khiến các gia tộc khác phải kiêng kị, hoặc là do những tranh đấu nội bộ trong gia tộc.

Cái thứ như hội linh tán không phải chỉ sử dụng 1 lần là có thể thành công, hội linh tán yêu cầu phải sử dụng trong khoảng một thời gian dài mới đắc thủ đươc.”
Trình Chu nghiến răng nghiến lợi nói: “Nếu nói như vậy thì thì là trong gia tộc có quỷ rồi đúng không? Là nội bộ gia tộc tranh đấu.”
Michael: “Rất có khả năng này.

Sau khi đấu khí của Zoe bị phế được 2 năm thì hầu tước Perry cũng nghênh đón tân nhiệm phu nhân mới về phủ.

Mà vị phu nhân kia còn mang theo một đứa con tư sinh lớn hơn Zoe 2 tuổi.

Và tất nhiên thì mọi người lúc này cũng ngỡ ngàng nhận ra chuyện lạ.”
Trình Chu: “……” Con tư sinh còn lớn hơn đích trưởng tử 2 tuổi?
Michael tiếp tục nói: “Hoàng Kim đảo vốn dĩ là có 2 cái đảo, một đảo là Hoàng Kim đại mạch đảo còn 1 đảo là Hoàng Kim tiểu mạch đảo.

Mẫu thân của Zoe là Ariya, con gái duy nhất của hầu tước Gust của Hoàng Kim tiểu mạch đảo.

Không biết vì lý do gì nên hầu tước Gust cũng đột nhiên mà qua đời, Hoàng Kim tiểu mạch đảo cũng như rắn mất đầu do không có người lãnh đạo, vì tránh cho việc tranh cướp tước vị quá gay gắt nên Ariya đã gả cho hầu tước Perry của Hoàng Kim đại mạch đảo.

Cuối cùng thì bọn họ sáp nhập hai hòn đảo lại với nhau và sửa thành Hoàng Kim đảo.”
“Cùng là hầu tước nhưng địa vị của hai đảo này cũng khác nhau nhiều lắm.

Vốn dĩ thì Hoàng Kim đại mạch đảo của hầu tước Perry ở thời điểm ban đầu thì đất đai cũng rất rộng lớn rồi, sản vật còn rất phong phú.

Ngay sau khi hai hòn đảo này sáp nhập thì lãnh thổ của Hoàng Kim đảo lại càng rộng lớn bành trướng ra.

Hiện tại thì ngay cả đại công tước Oss của Hiệp Loan quần đảo cũng phải kiên kỵ đến 3 phần đối với hòn đảo này.”
“Người ta còn nói hôn lễ của hầu tước Perry và tiểu thư Ariya năm đó cũng được ca tụng là duyên trời tác hợp.”
“Kết quả là sau khi tiểu thư Ariya qua đời thì người ta phát hiện hầu tước Perry có một đứa con ngoài giá thú.

Nên cái hôn lễ mà vạn người hâm mộ kia nháy mắt biến thành một trò cười.

Trước khi kết hôn thì tài và sắc mà hầu tước Perry cũng khá được nên ông ta cũng rất phong pha.

Mấy quý tộc kia nghe chuyện cũng không hề xỉ vả cái tác phong này của hầu tước Perry mà họ còn cảm thấy rất hâm mộ ông ta.

Sau đó còn tung hô là ông ta đã mở ra một con đường mới cho cả giới quý tộc nữa.”
Trình Chu: “……”
Trình Chu nhíu chặt mày lại, sắc mặt thì lại càng khó coi.

Đấu khí bị phế? Từ thiên tài lại trở thành phế nhân? Mẫu thân vừa qua đời thì phụ thân lại nghênh đón đứa con ngoài giá thú trở về? Mấy cái này cũng quá ….

Zoe thật sự là Dạ U sao? Nếu Zoe mà là Dạ U thì lúc đó hẳn là em ấy đã rất khó chịu đúng không?
Trình Chu cũng không dám tưởng tượng nếu Zoe mà thật sự là Dạ U thì năm đó Dạ U đã phải lấy cái tâm trạng gì để mà đối mặt với hết thảy những sự việc như thế này chứ?
Michael cũng trộm quan sát biểu tình của Trình Chu một chút rồi mới tiếp tục nói: “Sự việc còn chưa kết thúc đâu.

Đứa con trai ngoài giá thú của hầu tước Perry vừa mới vào cửa thì Hoàng Kim đảo cũng nổi lên một trận chiến rất gay gắt về vị trí người kế thừa tước vị của hòn đảo.”
“Lúc ấy thì Hoàng Kim đảo cũng chia thành 3 phái, một phái thì ủng hộ Lancer, đứa con hầu tước Perry mới đưa vào cửa, Lancer cũng là Bạch ngân kỵ sĩ, tuy là kém hơn Zoe lúc chưa gặp nạn nhưng cũng được coi là thiên tài.

Một phái thì vẫn ủng hộ Zoe, tuy là đấu khí của Zoe đã bị phế nhưng những người này vẫn tin tưởng là với tài trí của Zoe thì cậu ấy vẫn có thể tu luyện lại từ đầu và Đông sơn tái khởi.

Và phái cuối cùng muốn ủng hộ Baker, em trai ruột cùng mẹ của Zoe, tuy là tư chất của Baker cũng khá bình thường nhưng Zoe đã bị phế đi thì Baker cũng vẫn là con của vợ cả nên cũng danh chính ngôn thuận hơn.”
“Sau đó thì sao?” Trình Chu hỏi.
Michael cau mày nói: “Sau đó hả? Baker đã báo cáo Zoe lên sĩ quan cao cấp.

Hắn ta đã báo cáo Zoe là Đoạ ma giả.”
Trình Chu trừng mắt rồi giật mình mà nói: “Sao có thể chứ?”
Con ngoài giá thú đã nghênh ngang vào cửa rồi mà em trai cùng cha cùng mẹ lại thọc cho anh trai ruột mình một phát sau lưng như vậy? Thằng này có bị ngu không thế? Hay là thế giới này thật sự bị tẩy não nên họ cứ thích luận tội vô lý Đoạ ma giả tới cùng vậy chứ?
Michael thở dài nói: “Tôi không biết.

Nhưng mà tên Baker này lại nói Đọa ma giả là đối tượng mà ai cũng có thể giết chết nên hắn ta cũng không muốn những tay sai của ma quỷ này còn sót lại nhân gian.”
Trình Chu nhắm mắt lại rồi nói một cách mỉa mai: “Cái cớ nghe mới thật cao quý làm sao?”
Michael cũng có chút cảm thán nói: “Zoe xác thật là một thiên tài, bất kể là trên đấu khí hay là ma lực thì cậu ấy đều có thể làm rất tốt, hơn nữa thì cậu ấy cũng là Đoạ ma giả rất hiếm có - Ẩn ma giả.”
Trình Chu có chút nghi hoặc hỏi: “Ẩn ma giả?”
Michael nhìn Trình Chu, cảm thấy Trình Chu cũng rất kỳ quái rồi đấy, không phải bản thân người này chính là Đọa ma giả sao? Sao lại còn thiếu hiểu biết hơn hắn như thế này cơ chứ?
Michael giải thích: “Ẩn ma giả là Đọa ma giả rất hiếm thấy, năng lực của Ẩn ma giả là có thể che chắn toàn bộ dao động ma lực của bản thân mình, hơn nữa thì Ẩn ma giả có thể khắc chế được cấm ma thạch.

Có rất nhiều Đoạ ma giả có những năng lực đặc thù rất khác nhau, nhưng mà có cấm ma thạch thì cũng dễ dàng bị áp chế.

Ẩn mà giả lại khác, họ hoàn toàn không hề sợ cấm ma thạch, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ cỡ nào rồi.”
“Vốn dĩ thì Zoe cũng che giấu rất tốt rồi, nếu không phải là bị Baker bán đứng thì cũng không có một ai nghĩ được Zoe là Đoạ ma giả cả.

Cũng do Zoe đã quá tín nhiệm vào người em trai này của mình nên cậu ấy mới bị phát hiện.”
Trình Chu cau mày rồi trong lòng cũng cảm thấy thương xót cho Zoe nói: “Tên Baker này bị điên rồi sao?”
Michael thở dài nói: “Tôi cũng nghĩ là hắn ta bị điên rồi, thực ra thì hắn vẫn luôn phải sống dưới hào quang quá mạnh mẽ của thiên tài Zoe nên có thể tâm tính của hắn ta cũng trở nên quá vặn vẹo rồi.”
Michael cũng cảm thấy việc này cũng có một phần lỗi của Zoe, cũng do Zoe đã quá bảo vệ người em trai này của mình nên cậu ấy đã nuôi ra một tên tiểu nhân ích kỷ.
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Thành chủ, vì sao thành chủ lại đột nhiên hỏi tôi có quen biết Zoe không vậy?”
“Là do cuốn sách lần trước các hạ đưa đến đây, văn tự trong cuốn sách đó khá giống với chữ viết tay của Zoe, hơn nữa thì cái văn tự đó là văn tự đặc trưng của Hoàng Kim đảo, nét chữ xếp lớp lớp giống như sóng lúa vậy.” Michael nói.
Trình Chu nắm chặt tay.

Vậy là không sai rồi, Dạ U cũng có thể khắc chế cấm ma thạch, hơn nữa kiến thức của em ấy cũng quá rộng rãi.

Trước đây thì Trình Chu vẫn luôn cảm thấy Dạ U biết quá nhiều nên chắc chắn em ấy không thể là thường dân được rồi, nếu Dạ U có một cái thân phận khác như vậy thì chuyện này đã có thể giải thích được rồi.
Trình Chu nhắm mắt lại rồi trong lòng cũng dâng lên một cảm xúc rất khó diễn tả.
……
Sau khi Trình Chu khế ước với sầu riêng hạ Tinh Linh rồi lại khế ước với bắp trùng rồi mang theo một đống linh thảo truyền tống về hiện thế.
Sầu riêng hạ Tinh Linh vây quanh Trình Chu lượn vài vòng cứ “Wow Wow Wo” kêu không ngừng.
Trình Chu cũng đưa cho sầu riêng hạ Tinh Linh một khối ngọc thạch, rồi sầu riêng hạ Tinh Linh mới chịu ngậm miệng rồi ôm ngọc thạch cắn đến vui vẻ.
Trình Chu cũng đã chạy tới rừng sầu riêng kia để trộm quả được vài lần rồi, lúc đó thì tính tình của con hạ Tinh Linh này cũng rất hung dữ, có mấy lần còn dùng sầu riêng để ném hắn nữa cơ.

Lúc đó hắn còn tưởng muốn khế ước con Tinh Linh này sẽ phải khó khăn lắm chứ.

Ai mà dè là chỉ cần lôi vài viên ngọc thạch ra thì nó lại ngoan ngoãn tự động chịu khế ước chứ.

Đúng là ai có sữa thì lập tức nhận mẹ mà, có ăn là được, còn rất thức thời đấy.
Lúc mới thử khế ước con sầu riêng hạ Tinh Linh này thì còn còn rất tức giận, bản thân nó cũng toả ra một cái mùi nồng đậm để xua đuổi, tuy là Trình Chu cũng không hề bài xích mùi sầu riêng nhưng mà bị hun cho một đống như vậy thì hắn cũng cảm thấy rất là ngạt thở đấy.
Vì trấn an con hạ Tinh Linh này nên Trình Chu đã mang linh ngọc ra dụ, vừa nhìn thấy linh ngọc thì con sầu riêng hạ Tinh Linh cũng ngay lập tức thay đổi thái độ luôn và quấn lấy hắn.
Đàm Thiếu Thiên tò mò nhìn con sầu riêng hạ Tinh Linh nói: “Anh hai, đây là cái gì vậy?”
Trình Chu: “Chuyên gia về sầu riêng anh mới mời.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn sầu riêng hạ Tinh Linh cũng kinh ngạc nói: “Chuyên gia mà có dạng này đây ạ?”
Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên rồi nói: “Em cũng đừng vì vẻ bề ngoài mà coi nhẹ tinh hoa của nó.”
Đàm Thiếu Thiên gật đầu “Ồ” một tiếng.
Người ở dị giới không hề thích ăn sầu riêng nên con sầu riêng hạ Tinh Linh này ở dị giới lại không hề được hoan nghênh, đến bột ngọc còn không có mà ăn.
Tiểu Tinh Linh vẫn được quý tộc đối xử tốt hơn nhiều so với Tinh Linh trùng, nếu mà so sánh thì đãi ngộ của con sầu riêng hạ Tinh Linh còn kém hơn Tinh Linh trùng rất nhiều.

Con hạ Tinh Linh này có thể là vẫn luôn bị sống trong cảnh nghèo đói túng thiếu nên chưa nhìn qua thứ tốt nào, nên mỗi lần mà Trình Chu đưa ngọc thạch thì nó đều nhào tới như chết đói vậy.
Trước khi rời đi thì Trình Chu cũng nhờ cha Đàm nhận thầu một mảnh đất trồng cây sầu riêng ở tỉnh Y rồi, có lẽ hợp đồng cũng đã ký kết xong.
Trình Chu cân nhắc đến việc sắp tới sẽ giành thời gian để mang sầu riêng hạ Tinh Linh đi qua rừng cây sầu riêng đó dạo một vòng, hắn nghĩ thu hoạch cũng không tồi đâu.
Đàm Thiếu Thiên nhìn con Tinh Linh trùng đang cố gắng gặm bột ngọc thì hỏi: “Anh hai, con này lại là gì nữa?”
Trình Chu trịnh trọng giới thiệu: “Này sao? Bảo bối đó.”
Đàm Thiếu Thiên có chút hồ nghi nói: “Sao giống sâu thế?”
Trình Chu gật đầu nói: “Thì đúng là vậy mà.

Nó là sâu.”
Trình Chu lấy một cái túi ra đưa cho Đàm Thiếu Thiên.
Đàm Thiếu Thiên hưng phấn mở ra nói: “Bắp?”
Trình Chu gật đầu nói: “Ừ.”
Michael chuẩn bị bán bắp ở dị giới, còn lấy một cái tên mỹ miều là bạch ngọc trân châu, chuẩn bị bán với cái giá một đồng vàng một trái, đúng là gian thương.
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu nói: “Em đi luộc.”
Trình Chu gật đầu nói: “Ừ.”
“Anh rời đi cũng vài ngày, tên Mạc Lạc kia thế nào rồi?” Trình Chu nhìn Dạ U hỏi.
Dạ U nhàn nhạt nói: “Hắn ta trực tiếp ở luôn tại phòng thí nghiệm rồi, có vẻ như ông ngoại anh với hắn ta quan hệ cũng khá tốt đấy.”
Trình Chu: “Thật sao?”
Đúng là nhà khoa học vẫn luôn có tiếng nói chung mà.
Do đã nghe Michael kể về sự tình của Zoe nên hiện tại nhìn thấy Dạ U thì Trình Chu vẫn không thể nào mà bình tĩnh được.
Dạ U ngẩng đầu nhìn Trình Chu rồi nhăn mày hỏi: “Anh làm sao thế?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Không có, không có gì.”
Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu thầm nghĩ: Nhìn dáng vẻ này của anh hai sao lạ thế? Chẳng lẽ anh hai hắn đã làm gì có lỗi với anh dâu rồi nên chột dạ rồi sao? Anh hai hắn cũng có cái gan này hả?
Palmyra ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm Trình Chu rồi lại gục đầu xuống, sau đó lại tiếp tục chải tóc cho con búp bê Tây Dương.
Đàm Thiếu Thiên phát hiện là hình như Palmyra xuống tay có chút mạnh quá rồi thì phải? Con bé thiếu chút nữa còn chải trụi luôn cái đầu con búp bê trong tay luôn.
Đàm Thiếu Thiên nhìn con búp bê trong tay Palmyra thì hắn cũng hoảng sợ rồi theo bản năng mà sờ sờ cái đầu mình.
End chap 134
-------------XuYing90--------------
------oOo------



Nhấn để mở bình luận

Hai Giới Trùm Làm Ruộng